Mục lục
[Dịch] Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không còn..."

Thật lâu sau, khi Tô Minh bước ra khỏi bình đài thì người xung quanh mới phản ứng lại, tiếng xôn xao ầm ĩ.

“Cái... Này... Xảy ra chuyện gì? Tại sao người lông chim đen quanh năm ở trong cột sáng không có nữa?"

“Thế này có tính là Đạo Không điện hạ thông quan không?"

“Nhảm nhí, không có cả người thủ quan thì ngươi nói xem Đạo Không điện hạ có thông quan được không?"

"Rốt cuộc hắn có tu vi gì? Tại sao lại như vậy, không lẽ người thủ quan bị hắn tiêu diệt?"

“Những chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là người thủ quan chỗ này biến mất, sau này chúng ta làm sao xông qua đất Chấn Danh nơi này?"

"Sợ là chuyện này chưa từng xảy ra tại Đạo Thần Tông ta..."

Tiếng xì xào chưa từng ồn ào như hiện nay, coi như là Tô Minh xông qua ba chỗ đất Chấn Danh trước đó cũng tuyệt đối không oanh động bằng bây giờ.

Mấy điện hạ xung quanh, bao gồm Đạo Lâm, Đạo Pháp nhìn hướng Tô Minh ánh mắt đầy hoảng sợ, chấn kinh, sâu trong lòng nổi lên kiêng dè, sợ hãi không thể tả.

Ngược lại hơn mười thần thức giáng xuống im lặng tan biến, khi những thần thức tan biến thì chín mươi chín đại lục trung giới, chín trăm chín mươi chín đại lục hạ giới có hơn mười chỗ truyền ra tiếng nổ, có bóng người lao ra, đều nhìn hướng đại lục chín chỗ thượng giới, cất bước xé gió lao đi.

Bọn họ biết xảy ra chuyện lớn, thủ quan đất Chấn Danh chỗ thứ bốn biến mất, việc này trước giờ chưa từng có, nhất định sẽ dấy lên bão tố. Nếu họ đi muộn sợ là Đạo Không điện hạ sẽ chết, mất đi cơ hội khiêu chiến.

Trừ bọn họ ra, trên đại lục thứ bốn, ông lão sinh cảnh Bối Bang ở ngoài vòng các tu sĩ biểu tình âm trầm. Ông lão sinh cảnh Bối Bang nhìn cột sáng trống rỗng, lại nhìn Tô Minh, im lặng không nói. Thân phận của ông lão sinh cảnh Bối Bang ở trong Đạo Thần Tông chỉ xem như một thành viên trung tâm, bên trên còn có rất nhiều lão yêu quái tồn tại. Chắc chắn mấy lão già kia đã biết chuyện hôm nay, tại đây, chắc rất nhanh sẽ đến.

Ba vị tông lão sau lưng ông lão sinh cảnh Bối Bang trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt là ông lão mặt đen hít ngụm khí, ánh mắt nhìn Tô Minh lần đầu tiên có kiêng dè.

Giây phút Tô Minh đi ra khỏi bình đài, bước lên bầu trời thì bỗng khung trời đại lục chín chỗ thượng giới gió nổi mây phun, vang tiếng ầm ầm, xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ. Vòng xoáy ầm ầm chuyển động, ba luồng ý chí giây lát từ vòng xoáy giáng xuống. Ba ý chí vừa xuất hiện lập tức khiến các tu sĩ nơi đây tinh thần run rẩy, dù là ông lão sinh cảnh Bối Bang đại năng người cũng run lên, cúi đầu, chắp tay hướng bầu trời. Cùng với động tác của ông lão sinh cảnh Bối Bang, ba vị tông lão đứng sau lưng lập tức chắp tay, cung kính cúi đầu. Ngàn vạn tu sĩ xung quanh cùng bái.

Tô Minh đứng giữa không trung, ngẩng đầu nhìn vòng xoáy, mắt chợt lóe. Tô Minh không quá kiêu ngạo, cúi đầu theo.

“Đạo Không!!!” Khoảnh khắc Tô Minh cúi đầu, tiếng ồm ồm như thiên thần vọng ra từ vòng xoáy.

Thanh âm kia cuồn cuộn truyền khắp ba giới, khắp thượng thiên đại lục.

“Ngươi làm gì với Cực Mịnh trấn thủ nơi đây? Khiến hơi thở sinh mệnh của hắn biến mất?” Tiếng ồm ồm lại vang lên, bên trong chất chứa lạnh lẽo khiến các sinh linh trên đại lục trái tim như héo rút. Dường như đối phương chỉ cần một câu nói sẽ khiến người biến mất nhiều sự sống.

"Diệt cảnh!"

Trong đám người có kẻ kiến thức rộng, hoảng sợ, cúi đầu càng thấp. Mỗi một đệ tử Đạo Thần Tông đều biết, Đạo Thần Tông tích lũy vô số năm, sâu không lường được!

“Không biết.” Tô Minh lắc đầu, lạnh nhạt nói.

Tô Minh biểu tình như thường, không có gì thay đổi. Cho dù đây là Đạo Thần Tông thì sao?

Hơn ngàn năm trước Đạo Không có thể bước vào Thần Nguyên, đại năng Đạo Thần Tông trấn thủ Thần Nguyên có thể nói chỉ nghe theo lệnh của Đạo Thần lão tổ. Sau khi bước vào Đạo Thần Tông, huyết mạch dung hồn sẽ xuất hiện huyết mạch màu vàng, tất cả điều này nếu Tô Minh không hiểu thì hắn sông uổng. Vậy nên tại Đạo Thần Tông này, Tô Minh hắn có gì để sợ?

Khi tiếng đáp lời của Tô Minh vang lên, trong vòng xoáy trên trời, ba ý chí không mở miệng ngay nhưng uy nghiêm ngày càng nặng nề, dường như không ngừng ngưng tụ trong im lặng, khiến ngàn vạn tu sĩ run rẩy.

“Thủ tiêu tư cách điện hạ của Đạo Không.” Một lúc sau, trong vòng xoáy truyền ra tiếng ồm ồm lúc trước.

Khi thanh âm phát ra thì một thanh âm khác uy nghiêm vọng từ vòng xoáy.

“Thủ tiêu tư cách tộc nhân dòng chính."

"Bao gồm hệ huyết mạch của hắn, trừ lão giả liệt vào tông ra, còn lại bị biếm làm tộc nhân chi thứ!"

“Đánh vào Đạo Hải, trấn áp mãi đến khi nói ra điều bí ẩn mới thôi. Nếu trong vạn năm không nói thì sẽ trầm lạc trong Đạo Hải mãi đến khi khung trời diệt!"

Ba thanh âm ồm ồm chậm rãi truyền ra, trong thanh âm chất chứa uy nghiêm, dường như câu nói có thể quyết định vận mệnh sinh linh, quyết định một giới hướng về.

"Hình phạt này có hiệu lực ngay tức khắc!"

Khi câu nói cuối cùng phát ra từ vòng xoáy, một bàn tay to lớn vươn ra khỏi vòng xoáy lao hướng Tô Minh.

Tô Minh mắt chợt lóe, ngẩng đầu nhìn bàn tay to lao đến, biểu tình không thay đổi. Tô Minh đang đánh cược, đặt cược Đạo Thần luôn bế quan sẽ ra mặt can thiệp. Nếu như Đạo Thần không ra mặt, Tô Minh quyết định triệu hoán Đệ Ngũ Hỏa Lô giáng xuống, giết ra Đạo Thần Tông. Dù lãng phí thân phận Đạo Không nhưng Tô Minh có cách đạt được thân phận mới, nhưng không đến lúc bất đắc dĩ thì hắn không muốn làm như vậy.

Bàn tay to ầm ầm đến, mắt thấy sắp đụng vào Tô Minh. Trong mắt Tô Minh lóe tia sáng càng điên cuồng. Bỗng nhiên có vệt sáng vàng từ tận cùng khung trời, xa hơn cả vòng xoáy chớp mắt giáng xuống. Tốc độ của ánh sáng vàng rất nhanh, không thể tả. Khoảnh khắc ánh sáng vàng xuất hiện thì trực tiếp xuyên thấu bàn tay to ấn hướng Tô Minh. Trong tiếng nổ, bàn tay không có chút sức chống cự, chớp mắt tan vỡ, ánh sáng vàng xuất hiện trước mắt Tô Minh là một trang giấy.

Một tờ giấy rất bình thường, rất đơn giản.

Bên treen có giọt mực chưa khô tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, có khí thế khiến trời đất run rẩy, khiến Đạo Thần Tông chấn động, khiến toàn Đạo Thần Tông bị rung động lộ rõ ra từ tờ giấy.

"Phong Đạo Không điện hạ kiêm trấn đất Chấn Danh chỗ thứ bốn, không ai được xen vào chuyện xông quan.” Một thanh âm lạnh nhạt phát ra từ tờ giây.

Bên cạnh tờ giấy, trong hư vô xuất hiện một người đàn ông, đó là thanh niên. Sau khi thanh niên xuất hiện thì chắp tay, cúi đầu hướng Tô Minh. Cùng với thanh âm truyền ra, thanh niên không thèm nhìn vòng xoáy trên trời, vung lên tay phải, tờ giấy bay hướng Tô Minh.

“Đây là vật Đạo Thần đại nhân đưa cho điện hạ, ta xin phép.” Thanh niên nói rồi mỉm cười với Tô Minh, trong nụ cười kia có ẩn ý hắn nhìn không ra, dường như là cảm thán.

Thanh niên xoay người đạp bước vào hư vô, biến mất không còn bóng dáng. Từ đầu đến cuối thanh niên không thèm nhìn vòng xoáy, phớt lờ nó đi.

Xung quanh tĩnh lặng, mọi người biểu tình như thường nhưng lòng dậy sóng. Đặc biệt là ông lão sinh cảnh Bối Bang biểu tình liên tục biến đổi, ba vị tông lão sau lưng cũng vẻ mặt âm trầm.

Thủ tiêu thân phận điện hạ của Đạo Không, đánh vào Đạo Hải là mệnh lệnh cao nhất từ Tông lão đường. Ba sự tồn tại cổ xưa trong vòng xoáy có địa vị cực kỳ hiển hách bên trong Tông lão đường, từ ngữ của họ nhiều lúc quyết định mọi thứ trong Đạo Thần chân giới.

Tờ giấy kia toát ra khí thế khiến mọi người biết, nó đến từ Đạo Thần kiếp chủ, đặc biệt là thanh niên, nơi đây có ai không biết. Thanh niên là đệ tử ở bên ngoài nơi Đạo Thần lão tổ bế quan, trong vô số năm tháng vẫn luôn thủ hộ, nhiều lúc thay mặt tuyên bố lệnh của lão tổ.

Đó là đệ tử duy nhất mà khi Đạo Thần lão tổ bế quan, sau khi các đệ tử đột nhiên chết bất đắc kỳ tử thì mới thu.

Tên của gã chỉ có một chữ, gọi là... Tang!

Xung quanh tĩnh lặng, không có người nói chuyện. Tô Minh biểu tình bình tĩnh, bỏ tờ giấy vào túi trữ vật, xoay người đạp bước hướng hư vô, hóa thành cầu vồng lao nhanh. Tô Minh không nhìn trong vòng xoáy trên trời im lặng áp lực.

Mãi đến khi Tô Minh đi xa, trong vòng xoáy trên trời không phát ra chút thanh âm, bỗng nhiên vặn vẹo, bỗng nhiên biến mất trên bầu trời. Vòng xoáy lặng yên biến mất, mọi người nhìn ra bên trong ẩn chứa tức giận. Nhưng dù có giận cũng vô dụng, đó là Đạo Thần lão tổ đích thân ra lệnh, trực tiếp bác bỏ mệnh lệnh từ Tông lão đường.

Cùng lúc đó, mọi người thông qua việc này từ kiêng dè Tô Minh biến thành tuyệt đối không thể dễ dàng trêu chọc. Có người lập tức nghĩ đến ánh sáng vàng mấy ngày trước tại thượng giới, đó là ánh sáng vàng huyết mạch dung hồn tỏa ra, trở thành giải thích tốt nhất cho tình cảnh này.

“Đạo Không điện hạ định xông đất Chấn Danh chỗ thứ năm sao?"

Tô Minh đi xa, ánh mắt ngàn vạn tu sĩ tập trung nhìn bóng lưng hắn, thầm suy đoán.

Nhưng rất nhanh bọn họ được đến đáp án. Tô Minh không đi đất Chấn Danh chỗ thứ năm, hắn cất bước lao hướng đất sắc phong điện hạ.

Trông Tô Minh như bình thường nhưng đã bị thương bởi cực minh quang, thời gian đã qua một nửa. Quan trọng nhất là đất Chấn Danh chỗ thứ bốn cần có tu vi chưởng cảnh mới thử được, vậy thì Tô Minh không có nắm chắc đất Chấn Danh chỗ thứ năm. Tô Minh dứt khoát bỏ lại đó, chờ có cơ hội sẽ thử đến cuối.

Tô Minh lao nhanh trở lại sắc phong điện hạ trong hư vô, khaonh chân ngồi trên đài sen thuộc về mình. Tô Minh khép mắt, bắt đầu điều chỉnh vết thương trên người.

Dần dần tùy theo Tô Minh trở về, mọi người lục tục rời khỏi đất Chấn Danh chỗ thứ bốn. Mấy vị điện hạ còn lại cũng quay về, thời gian trôi qua, mọi người xì xầm, mấy điện hạ biểu tình pưhcs tạp âm trầm. Rất nhanh khoảng cách hai tiếng đồng hồ trôi qua.

Tô Minh mở mắt ra.

"Bối Bang trưởng lão, xin hãy trị thương.” Tô Minh bình tĩnh nói, nhìn hướng ông lão sinh cảnh Bối Bang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
03 Tháng tư, 2023 20:24
Có nhiều đoạn Sai chính tả quá..khá khó chịu
loccr123
07 Tháng chín, 2022 12:44
ccc
Hoàng Minh
14 Tháng mười hai, 2021 11:55
con phò bạch tố ngu nhỉ :))
Hieu Le
20 Tháng mười một, 2021 15:21
đọc tới chương 5 cười ỉa-_- cặp mắt thôi nhìn ra nhiều thứ v
qiye1997
17 Tháng tám, 2021 15:41
Tiền thần = tham lang
lequangtam10a2
25 Tháng năm, 2021 20:28
Truyện này với Chấp ma như nào nhỉ
vuongdaitru
30 Tháng tư, 2021 23:36
đạo nhai, đạo nhai, chả hiểu sao đọc 1 hồi trại âm thành đạo nhái luôn
vuongdaitru
30 Tháng tư, 2021 23:35
sau khi Tô Minh học được cách đan búp bê cỏ, tiến vào trong 1 tà phái thì gặp
Hoàng Thái
01 Tháng tư, 2021 00:41
Tóm lại là nó toi luôn à
dquy15
08 Tháng hai, 2021 16:44
Chap 1265 - Tiền Thần là ai vậy mn?
Thịnh
08 Tháng mười hai, 2020 10:28
go 8it h người h ưu n bự 7 by mà ưu u k lộ
batanhbinhdan
30 Tháng tám, 2020 19:07
má câu chương ***, có nụ hôm ma nó nói 2trương
Phương Thảo
06 Tháng bảy, 2020 16:56
đọc hơn 500t rồi mà nu9 phế vật tu luyện suốt ngày mà kẻ địch quá mạnh luôn phải chiến đấu hết mk rồi bị địch đánh cho chạy chối chết, đọc ức chế :)))) mị đi đây hố này mị không nhảy được
youjun
15 Tháng năm, 2020 01:56
kết hơi buồn nhưng sang ngã dục phong thiên ,đoạn mạnh hạo nó thấy ký ức ở ngón của la thiên thì tô minh cũng tu luyện trong thế giới của mình huyễn hóa ra,và về sau cũng mang bi thương đi vào vị ương đạo vực
youjun
15 Tháng năm, 2020 01:54
đây chỉ là kết của cầu ma thôi. sang ngã dục phong thiên tô minh vẫn sông nhé
why03you
03 Tháng năm, 2020 20:20
Chương mới nhất 11618, đi ngang qua :v
Van Anh Nguyen
30 Tháng tư, 2020 23:36
má :)))) truyện từ đợt vài năm trước đến nay vẫn ra luoonnnn. Quá khủng
Sơn Ca
20 Tháng mười một, 2019 17:29
sơ lược cầu ma https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-cau-ma
Sơn Ca
19 Tháng mười, 2019 21:52
thiếu thì mọi người bổ sung nào.... Trích Dẫn Kinh Điển trong Cầu Ma https://vidian.me/chi-tiet/trich-dan-kinh-dien-trong-cau-ma
Hieu Le
09 Tháng tám, 2019 12:35
hay
Triệu Tú
18 Tháng sáu, 2019 16:06
Mk chưa đọc hết..Bạn nói thắc mắc quá..Bạch linh với lôi thần cn làm s hả bạn
TienOho
29 Tháng ba, 2019 09:43
phải xưng già :v
nguyenbon52
21 Tháng ba, 2019 23:41
b
nguyenbon52
21 Tháng ba, 2019 23:40
truyện của nhĩ căn là rất có triết lý nên nhiều người đọc ko hiểu nó nói gì cảm giác như mớ hỗn độn nhưng thực tế nó là nhân sinh của một người hãy muôn loài vậy. nên đáng suy ngẫm
chenkute113
14 Tháng mười, 2018 19:14
Dù biết là đạo của Tô Minh là hi sinh bản thân giữ gìn quá khứ nhưng thấy nó hồi sinh cho mấy đứa bạn đểu thì ngứa gan vl. Ô Sơn trừ A công ra thì còn lại đáng vứt vào súc sinh đạo hết, nhất là Bạch Linh với Lôi Thần.
BÌNH LUẬN FACEBOOK