'Nếu đã thuấn di trước mặt lão phu, xem biểu tình của hắn không có chút kính ý, nhất định là có tin chắc đánh chết ta, nếu không thì lấy biểu hiện gian trá, tàn nhẫn của người này trong tin đồn ở Thiên Bảo Tinh diệt sát mọi người tuyệt đối không hành động như vậy.'
"Tám phương cúi đầu!"
Thanh âm như có vài vạn người cùng một chỗ gầm rống, quanh quẩn bốn phía. Biển sương mấy vạn mét chớp mắt xuất hiện từng thân hình mơ hồ, rậm rạp tám hướng, có tới vài vạn người.
Có nam có nữ, có già có trẻ, bọn họ biểu tình chết lặng, trong mắt có cuồng nhiệt, thân hình hư ảo không chân thật, khi xuất hiện thì giống như ông lão áo lam giơ hai tay lên, khom lưng cúi đầu.
*Ầm!*
Uy nhiếp bàng bạc chấn đọng trời sao, Tô Minh lập tức cảm nhận lực lượng như thiên uy vô hình giáng xuống, phong tỏa tất cả vị trí quanh người mình, hình thành thế đề ép, dường như có từng bàn tay to xuất hiện ngoài người muốn bóp nát mình vậy.
Tô Minh hừ lạnh, theo câu 'lực trận pháp' vang vọng, dưới chân hắn trận pháp hình tròn màu đỏ hiện ra, ánh sáng trận pháp chớp lóe. Nó vừa xuất hiện chỉ cỡ mười mét, nhưng ngay sau đó nó ngay lập tức khuếch trương, trong chớp mắt đã biến thành mấy trăm, mấy ngàn mét, trực tiếp đói kháng với lực vị giới hình thành sương xanh của ông lão, còn có bốn phương tám hướng cúi đầu truyền đến triển áp.
*Bùm bùm bùm!*
Trời sao có dấu rạn vỡ, hư vô cùng phát ra cuồng mãnh trùng kích. Trận pháp đỏ dưới chân Tô Minh trực tiếp bành trướng đến ba vạn mét, va chạm không ngừng với sương vị giới của ông lão.
*Bùm bùm bùm!*
Ông lão biến sắc mặt, sương va chạm với trận pháp đỏ của Tô Minh đã tan vỡ, trùng kích dạt ra, lão vọi lùi lại, liên tục lùi ra ngàn mét, biểu tình trầm trọng.
Tô Minh cũng bị trùng kích đánh lùi nhưng chỉ chừng trăm mét. Dưới chân hắn là trận pháp đỏ, dù hắn không phải chân vệ nhưng có lực trận pháp gia cố, chỉ có trong phạm vi phong thần trận phủ lên nguyên trời sao này thì hắn có thể vô tận mượn lực trận pháp. Có lực này gia cố khiến Tô Minh thi triển lực lượng cùng loại với vị giới, trận pháp mấy vạn mét dưới chân bây giờ nhanh chóng chớp động, ánh sáng đỏ ngập trời. Tô Minh mạnh ngẩng đầu, tay phải ấn pháp quyết mạnh vung trước mặt.
Lập tức trước mặt hắn trời sao rung lên, lại xuất hiện một trận pháp đỏ hình tròn, trận pháp này dựng đứng như bức tường, cực nhanh lao hướng ông lão áo lam cách ngàn mét. Trong quá trình đến gần, trận pháp đỏ hình tròn dựng đứng không ngừng biến to lớn, chớp mắt đã hóa thành vạn mét. Từ xa nhìn lại không tính kinh người, nhưng nếu ở cự ly gần xem thì trận pháp cực kỳ khổng lồ, tốc độ càng không thể hình dung, chớp mắt đã tới gần.
Đôi mắt ông lão áo lam lộ vẻ khó tin, mặc dù tu vi của lão không đến trung kỳ vị giới nhưng cũng là đỉnh sơ kỳ vị giới, kiến thức càng là rất nhiều. Mới nãy ánh mắt đầu tiên lão đã thấy trận pháp đỏ dưới chân Tô Minh khá quen mắt nhưng không nhớ ra từng thấy ở đâu, giờ nhìn lại trận pháp đầu lão ù vang, đã nghĩ ra.
"Điều này không thể nào, đây...đây là phong thần trận, chỉ chân vệ bốn chân giới mới có thể điều động. Ngươi...ngươi là chân vệ!"
Phát hiện điều này khiến ông lão cơ hồ hồn phi phách tán, đầu óc trăm ngàn suy nghĩ cuối cùng toát ra suy nghĩ cực kỳ vớ vẩn.
"Trừ phi cái gọi là truy nã chính là âm mưu, âm mưu bốn chân giới muốn giết chúng ta!!! Thế này..."
Ông lão mắt đỏ rực, hét to, quần áo phồng lên. Lực vị giới sau lưng lão biến thành biển sương cuồn cuộn, ảo ảnh vạn người hiện ra, ở sau lưng lão chắp ta cúi đầu. Từ người dưới chót cúi đầu đến người đằng trước, theo thứ tự bái, nhìn như sóng biển cuối cùng cuốn hướng ông lão. Ông lão áo lam chắp tay cúi đầu hướng trận pháp đỏ trước mặt ập đến.
*Ầm!*
Hư vô trước mặt lão run lên, xuất hiện một ảo ảnh cỡ vài vạn mét, ảo ảnh đó không phải hình người mà là hai tay chắp vào nhau, tay đó thuộc về ông lão, cũng thuộc về vạn người đằng sau lão. Ảo ảnh xuất hiện, khoảnh khắc ông lão cúi đầu, nó va chạm với trận pháp đỏ ập đến.
*Bùm bùm bùm!*
Bàn tay ảo vỡ ra từng tấc tấc, cuốn tóc ông lão bay phần phật như bị gió to ập vào mặt, sau lưng lão ảo ảnh vạn người đều tan vỡ biến mất, trận pháp đỏ bỗng ập đến, khi tới gần đụng chạm vào ông lão thì trận pháp đỏ biến thành một lưới to màu đỏ bao phủ lão vào trong, triển áp.
Cùng lúc đó, thân thể Tô Minh nhanh chóng héo rút, chớp mắt hóa thành vô số mảnh vụn lao nhanh đi, xuyên thấu trận pháp đỏ biến thành lưới to trực tiếp vọt vào người ông lão, hấp thu ký ức của lão, cắn nuốt vị giới, hấp thụ lực thịt. Lát sau, thân hình ông lão tan biến, vô số mảnh vụn lao ra khỏi trời sao ngưng tụ thành thân hình Tô Minh. Hắn từ hé rút hòi phục lại, hơi thở vị giới đậm đặc khuếch tán từ người Tô Minh, mắt hắn sáng ngời.
"Lại hấp thu lực vị giới của một người là ta có thể hoàn toàn chạm với bình chướng thiên cảnh, kiếp phạt giáng xuống rồi nếu ta đột phá liền biến thân thể thành giới tôn!" Mắt Tô Minh lộ ra khát vọng, cũng cảm nhận được sự cường đại của lực trận pháp, đó là trấn áp tính áp đả, không cho phép đối phương có cái gì phản kháng.
Dù sao một trận chiến này, đã không thể xem như Tô Minh ra tay. Đấu với ông lão áo lam không phải Tô Minh mà là phong thần trận phủ lên góc trời sao này. Dù chỉ có thể dùng hai phần lực lượng của trận nhưng trấn áp một tu sĩ sơ kỳ vị giới là dễ như trở bàn tay.
Chậm rãi nắm tay lại, cảm giác cường đại chưa tường có tràn ngập trong lòng Tô Minh, mặc dù đây không phải thật sự hoàn toàn thuộc về hắn nhưng dù sao thì khoảnh khắc này nó là của Tô Minh.
Cuộc giết chóc theo Tô Minh nhìn nắm tay từ từ thả lỏng ra, thi triển trong tinh vực này. Cuộc giết chóc không kéo dài quá lâu, Tô Minh chỉ giết ba người rồi thuấn di rời khỏi đây.
Bởi vì hắn đã đụng chạm đến bình chướng thiên tu, thuật phệ không ảnh đạt đáo hoàn mỹ bão hòa, không thể hấp thu thêm lực vị giới nữa. Quan trọng nhất là Tô Minh cảm giác kiếp thứ nhất thuật phệ không ảnh trong mấy ngày sau sẽ đến.
Ba người này Tô Minh xử lý gọn gàng, hắn có được cự ly ngắn thuấn di, có thể khiến mình xuất hiện ở bát cứ đâu mong muốn. Dù người ta thuấn di bỏ chạy thì có ảnh chiếu tỏa định, Tô Minh có thể đuổi theo ngay. Lực trận pháp khiến Tô Minh có trận đồ màu đỏ cùng loại như vị giới, khiến hắn đối diện mặt yếu nhất lực vị giới được đến hoàn chỉnh bổ sung. Thuật trấn áp mượn uy lực trận pháp lấy phong thần trận càn qua theo huyết dịch di chuyển khiến toàn thân hắn như tồn tại vô số phù văn chớp động.
"Kiếp thứ nhất thuật phệ không ảnh là phần hỏa kiếp, kiếp nạn này độ qua rồi thì sức mạnh thân thể của người sẽ thay đổi trời long đất lở. Dung hợp lực vị giới khiến thân thể ngươi thành giới tôn. Nhưng ngươi phải mau chóng tìm phân thân khác, nếu không xuất hiện lần bão hòa thứ hai, kiếp thứ hai giáng xuống thì mặc kệ ngươi thành công độ qua hay thất bại, hồn của ngươi hoàn toàn hòa tan cùng thân thể này, không có phân thân khác được nữa. Nhớ kỹ, nhớ kỹ." Đây là lời dặn dò nghiêm túc của Xích Hỏa Hầu trước khi Tô Minh bế quan kiếp thứ nhất.
Thời gian chậm rãi trôi qua, phù văn trong người Tô Minh di chuyển càng lúc càng nhanh, lờ mờ có tia lửa tỏa ra từ lỗ chân lông tràn ngập toàn thân, thiêu đốt thân hình hắn. Ngọn lửa toát ra ngày càng nhiều, dần dần toàn thân Tô Minh đã bị biển lửa bao vây.
Khi Tô Minh ở trên thiên thạch bế quan độ kiếp thì trong tinh vực bốn chân giới trấn thủ truyền ra một thông cáo. Thông cáo oanh động hầu hết tu sĩ, thậm chí một ít lão quái quanh năm bế quan không ra cũng bị cưỡng ép đưa thông cáo vào chỗ bế quan.
"Kẻ diệt sát Mặc Tô được thưởng bốn ngàn giới thạch, bốn viên tu chân tinh bị cải tạo không vứt bỏ mà có giới nguyên hoàn chỉnh!"
Thông cáo này oanh động Tây Hoàn, chửng những tu sĩ Tây Hoàn tinh vực xuất động mà tu sĩ ba tinh vực khác cũng chạy ra. Tương tự, thế lực trấn giữ bốn chân giới truy sát Tô Minh.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
09 Tháng chín, 2018 16:34
Hạc bà nội nó
13 Tháng tám, 2018 21:22
nếu bạn đọc truyện tu chân, tiên hiệp nhiều sẽ thấy truyện này rất hay
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương...
- Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy
đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn!
- Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương...
- Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy
đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn!
- Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
17 Tháng bảy, 2018 15:45
theo mình thấytruyện này hay nhất mình từng đọc . hơn pntt tn nhiều
11 Tháng bảy, 2018 17:20
coi chừng tẩu hỏa nhập ma
11 Tháng bảy, 2018 12:09
why....why...
03 Tháng bảy, 2018 16:02
Đọc 200c chả hiểu cái gì . Rắc rồi tùm la tùm thôi . Mn bảo hay , thôi cố gắng đọc tiếp vậy
18 Tháng sáu, 2018 22:06
truyện rất hay và sâu sắc
10 Tháng sáu, 2018 01:37
đừng quan tâm ta
06 Tháng sáu, 2018 17:33
hix, đọc dịch mà xưng anh với tôi, cô thấy ngượng ngượng sao ấy
04 Tháng ba, 2018 02:17
Truyện hay nhé
15 Tháng một, 2018 17:33
mình nghĩ dịch giả nên chau chuốt ngôn từ hơn, một số từ giữ nguyên Hán Việt sẽ hay hơn là dịch hết sang tiếng Việt.
09 Tháng một, 2018 16:41
mà cũng khó hình dung xem các chân tinh bao bọc nhau như thế nào
09 Tháng một, 2018 16:40
đọc được 800 chương mà nhiều tu tinh quá không thể nhớ hết được
25 Tháng mười hai, 2017 10:16
Má đọc thì cũng hấp dẫn đấy mà câu chữ quá. Tính cách mian cố chấp quá. Đọc mà tức anh ách
BÌNH LUẬN FACEBOOK