Mục lục
[Dịch] Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hắn không chết, tất cả Tang Tương trong thương mang phải chết, đây là vận mệnh đã định!

Tang Tương biến thành bươm bướm run rẩy lộ ra điên cuồng, nó hiểu tại sao không cảm nhận được hơi thở của Tang Tương khác, nó cho rằng là vì bị đoạt xá một nửa nên mất đi năng lực này.

Tang Tương còn mơ rằng sau khi cướp về một nửa khác, khiến mình hoàn chỉnh thì giương cánh, tìm kiếm chúng nó trong thương mang, tìm người thân của mình, tìm quê hương. Nhưng hôm nya Tang Tương đã hiểu rồi, không phải nó mất đi năng lực cảm ứng mà có lẽ là đa số Tang Tương khác nhất định vận mệnh bị xóa đi, còn nó ...

Tang Tương chua xót nói:

- Rốt cuộc ta ngừng lại ở đây bao lâu rồi?

Tang Tương cảm nhận đang nhanh chóng suy yếu, tốc độ này khiến nó gần mất đi ba phần ý chí. Tang Tương hiểu rằng đầu tiên là suy yếu cho đến khi ý chí tan biến thành Tam Hoang, thế nhưng nó bỗng cười điên cuồng, tiếng cười chất chứa tang thương, thế lương, mang theo thù hận vượt qua tất cả. Tang Tương không hận người phát ra hơi thở kia, nó hận là Tam Hoang đã đoạt xá nó.

- Nếu vận mệnh đã định ta sẽ bị xóa đi thì phải chính mắt thấy ngươi chết!

Tam Hoang phát hiện ngay Tang Tương đang nhanh chóng suy yếu, Tô Minh cũng vậy. Tam Hoang lập tức bay hướng Tang Tương. Tô Minh thì tinh thần run lên, lờ mờ đoán ra đáp án.

Chính lúc này.

Giọng Tang Tương thê lương, hung tợn hét to:

- Tô Minh, ngươi giúp cũng được, không giúp cũng phải giúp! Bởi vì chỉ khi Tam Hoang chết thì ngươi mới có thời gian lại đưa người thân của ngươi vào thế giới kia! Bởi vì nếu Tam Hoang không chết, nó tồn tại trong tai kiếp tương đương đóng kín lối vào thông hướng hư vô. Trừ phi ngươi nhân lúc hắn sơ sẩy, nếu không thì không có khả năng lại đưa người Cửu Phong của ngươi đi! Ngươi không dám cược! Ta có thể nói cho ngươi biết, thế giới ngươi dùng tín niệm mở ra thật sự tồn tại!

Trong Tam Hoang đại giới, bên trên một giới trầm xuống, trong hư vô xuất hiện vòng xoáy to lớn. Vòng xoáy đảo ngược, có thể thấy bên trong có một con sông vong xuyên, nước sông chảy ngược. Dần thấy bờ bên kia sông có một số người, những bóng người Tô Minh quen thuộc. Thân thể của họ như bị lực lượng khó hình dung lôi kéo, như sắp bị kéo ra khỏi năm tháng.

Tô Minh từng thấy sông vong xuyên đảo ngược không phải ảo giác, đó là chân thật, là nghịch lân của hắn. Khi Tô Minh không phát hiện có dấu vết Diệt Sinh lão nhân quấy rầy thì không nghĩ ra là ai đang gây rối. Mãi đến byâ giờ Tô Minh đã hiểu, người quấy nhiễu chính là Tang Tương, là thủ đoạn kiềm chế Tô Minh. Nếu Tô Minh không phối hợp với nó thì Tang Tương có thể dùng điều này uy hiếp hắn. Nếu ngay từ đầu Tô Minh đổi ý, liên hợp với Tam Hoang, Tang Tương đã dám xuất hiện thì tất nhiên có tự tin mười phần.

Tô Minh im lặng, hắn nhìn từng khuôn mặt quen thuộc trong vòng xoáy bên ngoài, mắt hắn toát ra sát khí chưa từng có. Đây là nghịch lân của Tô Minh, Tang Tương đã đụng vào rồi.

Tô Minh lên tiếng:

- Ngươi đã sai.

Hình dạng bươm bướm biến mất, trở lại thân hình Tô Minh. Tô Minh lắc người lao hướng Tang Tương, bên kia Tam Hoang cười to hóa thành bươm bướm trắng hình thành lốc xoáy rít gào muốn cuốn lấy Tang Tương.

Tang Tương cười thê lương nói:

- Không kịp, bọn họ đã trở về, là vận mệnh ngươi không kịp ngăn cản. Chỉ có đoạt xá Tam Hoang thì ngươi mới có thể lại đưa họ về!

Tốc độ sông vong xuyên chảy ngược trong Tam Hoang tăng gấp trăm lần, mọi người ở bên bờ run lên, cùng bị kéo đến sông vong xuyên, mắt thấy sắp tới bờ đối diện. Chính lúc này, bên sông bỗng xuất hiện chín phù văn đỏ, phù văn chớp lóe biến thành sương đỏ, hình thành bình chướng ngăn chăn năm tháng đảo ngược khiến vòng xoáy co lại.

Hình ảnh này làm Tang Tương ngẩn ra. Tô Minh mang theo sát khí bị xúc phạm nghịch lân lao đến, trong lòng hắn biết rõ hành động phong ấn từ trước chỉ là tạm thời, không lâu dài. Tô Minh phải lao ra khỏi đây trong thời gian nhanh nhất, đưa người Cửu Phong bị kéo vào sông vong xuyên trở lại thế giới trong kia. Muốn xông ra khỏi đây phải áp chế Tang Tương trước, để Tam Hoang đoạt xá nó, chỉ có như vậy mới khiến y không cách nàop há hỏng chuyện này. Hàng loạt suy nghĩ lóe qua trong đầu Tô Minh, hắn đã tới gần Tang Tương.

- Còn kịp thời gian!

Tinh thần Tô Minh không bình tĩnh như bề ngoài, tim hắn đau đớn, linh hồn run rẩy. Hình ảnh trong thiên cơ như bóng ma khắc ấn không thể xóa nhòa. Nơi đó có người hắn để ý nhất trong đời, là lưu luyến không thể dứt bỏ. Tô Minh không muốn hình ảnh trong thiên cơ biến thành chân thật, hắn không muốn mất đi tất cả, thành người cô đơn.

Dù bây giờ Tô Minh cô đơn một mình nhưng lòng hắn có mộng tưởng, còn có mong chờ, có truy cầu cố chấp, đó là có một ngày hắn đi tìm Cửu Phong, tìm đến bọn họ, sinh mệnh, thế giới tiếp tục kéo dài.

Mắt Tô Minh càng nhiều tơ máu, hắn điên cuồng lao nhanh tới gần Tang Tương, người hắn bùng phát ra ý chí mạnh nhất trong cuộc sống. Ý chí tập hợp bốn chân giới, hồn của Tô Minh, sinh mệnh của hắn hình thành một kích mạnh nhất.

Tô Minh từng thi triển một kích kia trước mặt thanh niên áo đen trong năm tháng, lúc ở đường thịt Tô Minh cũng thi triển với Tam Hoang. Bây giờ trong một kích kia tăng thêm ý Đạo Thần của hắn.

Ngưng tụ ra một tia hơi thở đạo nhai đánh ra một kích, bùng phát như sinh mệnh nở rộ, dùng thân làm kiếm, dùng ý làm lưỡi, chớp mắt đến gần Tang Tương, nó nhanh chóng suy yếu. Vang tiếng nổ điếc tai khắp thế giới Tang Tương, vọng ra bên ngoài, quanh quẩn trong thương mang, khiến thanh niên áo đen trên la bàn cúi đầu nhìn.

Trong tiếng nổ, thân thể Tang Tương bị Tô Minh xuyên thấu. Tam Hoang theo sau, mang theo khát vọng vạn năm, điên cuồng, rung động vì một kích mạnh nhất của Tô Minh. Sau khi thân thể Tang Tương hứng một kích của Tô Minh, Tam Hoang biến thành cơn gió trắng vô biên vô tận bao phủ Tang Tương.

Tiếng hét thê lương của Tang Tương, Tam Hoang khát vọng cắn nuốt nó đã mấy kỷ vào giây phút này thi triển ra.

Tang Tương đã tính sai sự quyết đoán của Tô Minh, nó cho rằng dùng cách này có thể kiềm chế được hắn. Tang Tương không ngờ là tính tình Tô Minh không khuất phục, đặc biệt là bị đụng chạm vào nghịch lân, hoặc là im lặng bùng phát hoặc là im lặng diệt vong. Không có lựa chọn thứ ba, không thỏa hiệp!

Cái giá tính sai là Tang Tương tăng tốc cái chết, là nó thành toàn Tam Hoang, là nó không thể thấy Tam Hoang diệt vọng. Điều duy nhất Tang Tương thấy là cuối cùng Tam Hoang nuốt nó, hoàn chỉnh thế giới này.

Giờ phút này, Tô Minh không để ý Tam Hoang cắn nuốt Tang Tương, thân thể hắn lao nhanh ra, chớp mắt xuất hiện ở đằng trước vòng xoáy. Trước đó Tô Minh bày phong ấn đỏ trong vòng xoáy giờ biến mỏng manh, như sắp không thể chống đỡ ý chí Tang Tương lôi kéo năm tháng đảo ngược. Tô Minh thấy đằng sau sương đỏ mỏng manh là tất cả khuôn mặt người Cửu Phong mờ mịt mà hắn đã đưa đi.

Tim Tô Minh đau nhói, giơ tay phải lên định thi triển thuật pháp thần thông. Khi Tam Hoang cắn nuốt Tang Tương thì Tô Minh lại xé rách hư vô, để người Cửu Phong trở về bờ bên kia, khiến hình ảnh trong thiên cơ không xảy ra.

Nhưng có lúc có thể sửa mệnh, có lúc ... không thể thay đổi, ở trước mặt ngươi nhưng dùng hết sức vẫn không thể đụng chạm vào.

Tựa như dòng chảy thời gian, cuộc đời như mộng, hỏi đời người là gì, tại sao luôn là từ đông rét đến nắng hè, tại sao cố tình chạm đến thần chung, trong bốn mùa quá khứ có ai đang thở dài, trong tiếng chuông ngân có bao nhiêu bi hoan ly hợp? Là ai vung tay, hoa nở hoa tàn, trăng tròn trăng khuyết. Cúi đầu nhìn trong ngọn nến ngươi thấy là nhà nhà đốt đèn, hay là bao nhiêu phồn hoa hư ảo càng lúc càng xa, bao nhiêu rực rỡ đều nhạt nhòa. Chỉ còn lại nếp nhăn ký ức, bụi trần phủ lên năm tháng, vỡ tan.

Có lẽ đây chính là đạo, cũng là tiếng cười thê lương khi thế giới hủy diệt. Tóc dài rối tung, màu tím yếu dị như biến thành giọt lệ trong tim, nước mắt màu máu, nếu hòa vào ám sẽ biến thành màu sắc mọi người biết tên nhưng không biết ý, đó là ... tím. Tím là dung hợp từ máu và ám, là máu thê lương, ám điên cuồng ngưng tụ lại biến thành thương vĩnh viễn không thể chạm vào, nhuộm lòng thành màu tím. Khi máu nhuộm ám rồi sẽ biến thành tím thấy ghê người, mà người ngoài không hiểu.

Dưới tóc dài màu tím, trong đôi mắt tím trở thành chiếc thuyền con một mình lướt trên sông vong xuyên.

Dưới ánh trăng vang tiếng thở dài, con thuyền đã không còn bóng ai cô đơn ngồi.

Chỉ có nước sông phản chiếu hình ảnh còn đọng lại đó, còn nhớ được từng có người đưa đó đội mũ, trùm áo tơi.

Đạo của Tô Minh là từ giá rét đi hướng mùa xuân, vốn đã tới thu, đã từ chết đi hướng sống, đã đi tới mở mắt, nhưng giây phút đó, đạo của hắn đã thay đổi.

Nếu không còn xuân thì ta cần gì thức tỉnh? Ta cam nguyện ở trong hắc ám đi tìm bóng dáng tan vỡ làm bạn bên cạnh ta.

Nếu sau khi mở mắt thế giới tràn ngập đau thương, ta thà rằng vĩnh viễn nhắm mắt, nở rộ ám không giới hạn, đưa ám này đến cho thế giới, đưa ám này đến cho chúng sinh, có lẽ đây mới là đạo của ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
09 Tháng chín, 2018 16:34
Hạc bà nội nó
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:22
nếu bạn đọc truyện tu chân, tiên hiệp nhiều sẽ thấy truyện này rất hay
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:45
theo mình thấytruyện này hay nhất mình từng đọc . hơn pntt tn nhiều
Diêm Vương_91
11 Tháng bảy, 2018 17:20
coi chừng tẩu hỏa nhập ma
minhngocbinhnghi
11 Tháng bảy, 2018 12:09
why....why...
Lôi Phi Thần
03 Tháng bảy, 2018 16:02
Đọc 200c chả hiểu cái gì . Rắc rồi tùm la tùm thôi . Mn bảo hay , thôi cố gắng đọc tiếp vậy
Lê Minh Dương
18 Tháng sáu, 2018 22:06
truyện rất hay và sâu sắc
phoenix987
10 Tháng sáu, 2018 01:37
đừng quan tâm ta
Đàm Vấn Thiên
06 Tháng sáu, 2018 17:33
hix, đọc dịch mà xưng anh với tôi, cô thấy ngượng ngượng sao ấy
Đường Thất Thất
04 Tháng ba, 2018 02:17
Truyện hay nhé
Nguyễn Cường
15 Tháng một, 2018 17:33
mình nghĩ dịch giả nên chau chuốt ngôn từ hơn, một số từ giữ nguyên Hán Việt sẽ hay hơn là dịch hết sang tiếng Việt.
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:41
mà cũng khó hình dung xem các chân tinh bao bọc nhau như thế nào
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:40
đọc được 800 chương mà nhiều tu tinh quá không thể nhớ hết được
Vô Danh
25 Tháng mười hai, 2017 10:16
Má đọc thì cũng hấp dẫn đấy mà câu chữ quá. Tính cách mian cố chấp quá. Đọc mà tức anh ách
BÌNH LUẬN FACEBOOK