Mục lục
[Dịch] Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Minh dừng bước bên ngoài gian nhà, đứng ở góc âm u, tựa như thợ săn nhìn chằm chằm gian nhà nửa ngày, dần nhíu mày lại. Dường như hắn phát hiện cái gì, thân thể chợt lóe, mau chóng đi tới cạnh cửa gian nhà, đẩy cửa ra bước vào, trong nhà không có ai.

“Thú vị.” Tô Minh lầm bầm, cúi đầu, mắt lấp lóe nhìn xung quanh. Tận cùng gian nhà có một cái động.

Hắn do dự một chút, ngồi xổm mép động cẩn thận xem xét, lại vươn tay sờ sờ. Là bùn đất, rất khô ráo, hiển nhiên động này đã có từ lâu.

Mắt hắn chợt lóe sáng, cúi người tiến vào trong động. Đây là một đường hầm. Tô Minh không phát ra âm thanh, đi mau dọc theo đường hầm. Trong lúc tiến lên, hắn lặng lẽ tính toán phương hướng con đường, không khó nhìn ra nó trực tiếp xuyên qua tường thành đá, kéo dài ra ngoài.

Trên đất còn có vài dấu chân hỗn loạn. Đôi khi Tô Minh dừng lại cẩn thận quan sát, thầm tính toán.

“Dường như có tổng cộng tám người.” Tô Minh suy tư nghĩ, lấy ra cái sừng, vừa tiến lên vừa ở trên mặt đất đào hố sâu. Nơi này là đất cát, cái sừng không tốn chút công sức đã hoàn thành.

Tại một chỗ Tô Minh ngẩng đầu nhìn đỉnh đường hầm, chỗ ấy có một cột gỗ to lớn chống đỡ, như là sợ con đường này sụp đổ. Tô Minh liếc vài cái, khóe môi nhếch lên nụ cười.

Không lâu sau, đi khoảng chừng mấy ngàn trượng, Tô Minh dừng bước. Cách hắn không xa, trông thấy có ánh trăng rơi vào, hiển nhiên đó là lối ra.

Hắn có thể mơ hồ nghe cửa ra vang vọng tiếng người.

Thanh âm kia như là ngâm xướng, lộ ra sự quái dị, dường như khoảng cách không gần lắm. Tô Minh đi tới bên dưới lối ra, mau chóng nhìn cửa rồi lập tức lùi ra sau một bước.

Liếc mắt một cái, hắn nhờ ánh trăng trông thấy có người khoanh chân ngồi, như là canh giữ động này.

‘Chỉ một người canh giữ, xem khí huyết thì chỉ là tầng bốn mà thôi.’

Tô Minh sắc mặt bình tĩnh tiến lên một bước rồi mạnh nhảy lên. Khoảnh khắc cơ thể hắn lao ra khỏi cửa thì thanh niên Phong Quyến bộ lạc canh giữ ở đó mạnh mở mắt ra, ngây ngốc.

Giây phút gã ngây người, Tô Minh nâng lên tay phải nhẹ vung, thanh niên lập tức thấy toàn thân đau đớn, trước mắt như là có ánh lửa đỏ tràn ngập, như có vô số cây kim. Phun ra ngụm máu tươi, gã đang định phát ra tiếng hét thảm thì một cánh tay lạnh lẽo rắn chắc từ sau đầu vươn ra, mạnh bịt miệng gã, khiến tiếng hét không phát ra trở thành tiếng ư ư giãy dụa.

Rất nhanh, gã co giật thân thể, hôn mê.

Sau lưng gã, Tô Minh vẻ mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng đặt người này nằm xuống, hắn ngồi xổm tại đó xem xét xung quanh. Lúc này đã là đêm khuya, xung quanh tĩnh lặng. Phương xa có thể thấy bóng thành đá dưới màn đêm, còn có đốm lửa nhấp nhảy trong các bộ lạc phụ thuộc.

Một chỗ khác, Tô Minh cũng trông thấy đốm lửa, nhưng màu lửa không phải đỏ, mà là xanh! Ngọn lửa màu xanh toát ra sự quỷ dị, trong đêm khuya, dưới ánh trăng, ẩn chứa âm u.

Thanh âm ngâm xướng chính là truyền đến từ đốm lửa xanh này.

Tô Minh nhướng mày, lặng lẽ tiếp cận chỗ âm u đó. Chậm rãi, khi hắn tới gần, hắn ngồi xổm xuống nhìn thấy hình ảnh khiến tinh thần rung động.

Đống lửa tản ra ánh sáng xanh hừng hực thiêu đốt, bên trên có rất nhiều nhánh cây khô. Bên trong nó, Tô Minh nhìn thấy một số thi thể. Những cái xác rõ ràng đã chết rất lâu rồi, cháy trong đống lửa phát ra tiếng bóc bóc khẽ khàng.

Xung quanh đống lửa ngồi bảy người. Trong bảy người thì có một ngồi chiếu trên, trước đống lửa. Còn lại sáu người, cứ ba người một tổ ngồi hai bên, trong đó một người chính Bắc Lăng!

Người ngồi ở chiếu trên là một thanh niên mặc áo đen. Gã không có tóc, diện mạo hơi đẹp trai, nhưng dưới ánh lửa chiếu rọi lộ ra sự tà ác.

Tô Minh không ra tiếng, ngồi ở đó tập trung nhìn. Dần dần, hắn phát hiện một số manh mối. Mơ hồ, trong đống lửa xanh tỏa ra khói xanh bị sáu người bên cạnh thanh niên đầu trọc hít vào, khiến sắc mặt họ càng thêm tái nhợt, thân thể run run.

Không lâu sau, sáu người ngồi hai bên đứng lên một người, đi tới bên cạnh thanh niên đầu trọc, hai tay vỗ mạnh trước ngực, lập tức cơ thể càng kịch liệt run rẩy. Từ giữa trán có một giọt máu tươi màu xanh chậm rãi bị ép ra, bay tới trước mặt thanh niên đầu trọc. Cùng lúc đó, giữa trán thanh niên đầu trọc cũng ép ra một giọt máu tươi xanh to cỡ bằng móng tay cái, dung hợp với huyết dịch đối phương hiến ra.

Sau khi dung hợp máu xanh, thanh niên đầu trọc bỗng chốc toàn thân hiện ra rất nhiều sợi máu, chẳng qua trong sợi máu mơ hồ hiện màu xanh.

Khí huyết cường đại bùng phát từ thân thể thanh niên đầu trọc. Tô Minh híp mắt, biết mình phán đoán sai lầm. Người này đích thực không phải Ngưng Huyết cảnh tầng thứ tám, nhưng cũng không phải tầng thứ bảy, mà là…tầng sáu!

Chẳng qua bộ dáng như là ở đỉnh tầng sáu, sắp đột phá tầng bảy.

‘Xem ra mình hơi coi trọng Phong Quyến bộ lạc quá rồi.’

Tô Minh không động đậy, mắt rơi vào người Bắc Lăng. Bởi vì lúc này trừ Bắc Lăng ra, mấy người còn lại lục tục đứng lên ép ra giọt máu giữa trán xong mệt mỏi trở lại chỗ cũ.

“Ô Sâm…mấy ngày qua ta liên tục cho ngươi hơn mười giọt máu, hiện giờ đã rất yếu ớt. Sáng sớm chính là Đại Thử, hôm nay ta chỉ đưa ngươi một giọt, được không?” Bắc Lăng mở mắt ra, phức tạp nhìn thanh niên đầu trọc, nhỏ giọng nói.

“Hửm?” Thanh niên đầu trọc chính là Ô Sâm, hai mắt ẩn chứa sắc xanh nhìn chằm chằm Bắc Lăng.

“Ngươi muốn đổi ý? Trước đó đã nói, nếu ngươi giúp ta đột phá tầng bảy, khi ta đạt được Man huyết của A Công thì có thể chia cho ngươi một chút. Năm đó cũng là như vậy, chẳng phải hai cửa trước ngươi không tham gia, một cửa cuối cùng ta cho ngươi một chút khí huyết, ngươi tiến vào năm mươi hạng đầu đều không thành vấn đề.”

“Cái này…” Bắc Lăng do dự một chút như là đang phân vân, nhưng rất nhanh, y cắn răng đứng dậy, tiến lên quỳ một gối trước mặt Ô Sâm, hai tay mạnh ấn ngực. Lập tức thân thể y run rẩy, giữa trán bay ra một giọt máu xanh.

Khoảnh khắc giọt máu này bay ra, sắc mặt Bắc Lăng liền mệt mỏi uể oải, muốn lùi ra sau điều dưỡng thì chỉ thấy mắt Ô Sâm chợt lóe, tay phải bỗng nâng lên trực tiếp chỉ vào giữa trán Bắc Lăng không kịp đề phòng.

“Ngươi!” Bắc Lăng thân thể chấn động mạnh, muốn phản kháng.

Nhưng ngón tay chỉ vào giữa trán y như bị vạch ra một lỗ hổng, từng giọt máu nhanh chóng bay ra ngoài!

“Yên tâm, chúng ta là bạn bè, ta sẽ không giết ngươi. Chẳng qua vì để ngươi không do dự nữa, đơn giản một lần hiến dâng hết vào tối nay đi…” Ô Sâm cười quái dị, thu tay lại, đang muốn khống chế bức ra một đoàn máu xanh dung nhập với tất cả máu bắn ra từ trán Bắc Lăng.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên cả người gã chấn động, mạnh trợn mắt. Gã thậm chí không kịp thu lấy máu tươi xanh bềnh bồng trước mặt, đã lùi ra sau vài bước, cả người dung nhập vào đống lửa xanh.

Chỉ thấy luồng sáng đen hiện ra, thanh âm rít gào, một trường mâu đen tựa như con rồng to lớn gào thét đến, chớp mắt vượt qua mọi người, vượt qua Bắc Lăng đứng ngây như phỗng, bay thẳng đến thanh niên đầu trọc Ô Sâm.

*Oành* một tiếng trầm đục, đống lửa nổ tạc. Thật nhiều đốm lửa xanh bay tứ tán. Một thân hình cường tráng xông đến, tốc độ cực nhanh, gần như giây phút lửa nổ thì đã đứng trước mặt Bắc Lăng. Tay phải nâng lên chộp hướng hư không, thoáng chốc tất cả máu tươi thuộc về Bắc Lăng, thậm chí là máu xanh của Ô Sâm đều rơi vào tay người đàn ông này.

Người đàn ông diện mạo bình thường, chính là Tô Minh sau khi biến đổi thể hình!

“Máu này không tệ lắm, ta muốn.” Giọng hắn khàn khàn, tay trái chợt động, bỗng chốc hắc mâu cắm xuống đất hóa thành khói đen bị nắm trong tay.

Tô Minh chậm rãi mở miệng nhìn hướng Ô Sâm sau khi lửa tan vỡ thì mau chóng lùi ra sau. Ô Sâm sắc mặt trầm trọng và một chút dữ tợn.

“Muốn chết!” Ô Sâm hét to một tiếng, toàn thân bỗng phun trào thật nhiều khí đen vòng quanh thân thể, hình thành bóng người mơ hồ cao khoảng ba trượng. bóng dáng xanh ngửa đầu rống gầm, nâng lên hai tay, tựa như cương thi nhảy hướng Tô Minh.

Cùng lúc đó, mấy người khác cũng kịp phản ứng, lần lượt vận chuyển khí huyết trong người. Chẳng qua trước đó họ không chỉ một lần hiến dâng máu xanh ở giữa trán, giờ phút này còn trong suy yếu. Gần như khi định ra tay thì thấy Tô Minh cười nhạt, trường mâu trong tay trái mạnh đâm xuống đất.

Khí huyết mãnh liệt nhập vào trường mâu, khiến mâu bộc phát thật nhiều khói đen. Khoảnh khắc cắm vào đất, lại vang lên tiếng chấn, dường như mặt đất rung rinh. Luồng chân không lấy Tô Minh làm trung tâm quét bốn phương, khiến những người suy yếu từng người không thể không lùi về phía sau tránh né.

Ngay sau đó, thân thể Tô Minh nhoáng lên một cái, tốc độ cực nhanh bay thẳng đến Ô Sâm. Cùng lúc đó, tay trái hắn nắm trường mâu nâng lên, khí đen xông tận trời mơ hồ huyễn hóa ra một chim ưng đen, mở đôi cánh dấy lên gió to. Nó hung mãnh xông hướng bóng dáng như cương thi.

Cũng trong khoảnh khắc này, trên trời ánh trăng sáng ngời. Không ai phát hiện, một tia ánh trăng chợt xuất hiện dung nhập vào người hắc ưng, cùng đối kháng bóng người xanh ảo ảnh.

Tiếng gầm như sấm sét vang lên thật lớn, sau đó thân thể Tô Minh xoay tròn lảo đảo lùi vài bước mau chóng phóng ra sau, bay thẳng đến cái hố có đường hầm, chui vào trong.

Giây phút hắn lui ra sau, truyền đến một tiếng gầm phẫn nộ. Chỉ thấy bóng xanh mơ hồ tan vỡ, bên trong Ô Sâm sắc mặt dữ tợn, chỗ ngực có vết thương chảy ra máu tươi.

“Ngươi dám làm ta bị thương!” Đôi mắt gã sắc xanh đậm đặc, lao ra đuổi theo hắn.

Hai người một trước một sau, chớp mắt đã biến mất trong động, để lại mọi người tại đây, bao gồm cả Bắc Lăng. Mỗi người sắc mặt hoảng sợ nhìn nhau, không dám đuổi theo.

Nhưng không bao lâu sau, một tiếng trầm đục truyền ra từ trong động. Tựa như đường hầm bị sụp xuống kèm theo tiếng gầm như ẩn như hiện. Thật lâu sau, Ô Sâm hầm hầm leo lên khỏi cửa động. Bộ dạng của gã cực kỳ chật vật, tràn ngập lửa giận ngút trời, chỉ là dưới sự giận dữ ẩn giấu sự sốt ruột không bị người ngoài phát hiện.

“Khí nguyên huyết đã bị ta cướp lại, nhưng tối nay không luyện nữa. Các ngươi tìm ra người này cho ta, nhất định phải tìm ra hắn, hắn không phải là tộc nhân Phong Quyến bộ lạc! Tìm được hắn, ta phải tự tay vặn gãy cổ hắn!”

---o0o---

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
09 Tháng chín, 2018 16:34
Hạc bà nội nó
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:22
nếu bạn đọc truyện tu chân, tiên hiệp nhiều sẽ thấy truyện này rất hay
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:45
theo mình thấytruyện này hay nhất mình từng đọc . hơn pntt tn nhiều
Diêm Vương_91
11 Tháng bảy, 2018 17:20
coi chừng tẩu hỏa nhập ma
minhngocbinhnghi
11 Tháng bảy, 2018 12:09
why....why...
Lôi Phi Thần
03 Tháng bảy, 2018 16:02
Đọc 200c chả hiểu cái gì . Rắc rồi tùm la tùm thôi . Mn bảo hay , thôi cố gắng đọc tiếp vậy
Lê Minh Dương
18 Tháng sáu, 2018 22:06
truyện rất hay và sâu sắc
phoenix987
10 Tháng sáu, 2018 01:37
đừng quan tâm ta
Đàm Vấn Thiên
06 Tháng sáu, 2018 17:33
hix, đọc dịch mà xưng anh với tôi, cô thấy ngượng ngượng sao ấy
Đường Thất Thất
04 Tháng ba, 2018 02:17
Truyện hay nhé
Nguyễn Cường
15 Tháng một, 2018 17:33
mình nghĩ dịch giả nên chau chuốt ngôn từ hơn, một số từ giữ nguyên Hán Việt sẽ hay hơn là dịch hết sang tiếng Việt.
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:41
mà cũng khó hình dung xem các chân tinh bao bọc nhau như thế nào
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:40
đọc được 800 chương mà nhiều tu tinh quá không thể nhớ hết được
Vô Danh
25 Tháng mười hai, 2017 10:16
Má đọc thì cũng hấp dẫn đấy mà câu chữ quá. Tính cách mian cố chấp quá. Đọc mà tức anh ách
BÌNH LUẬN FACEBOOK