Mục lục
[Dịch] Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng với chiến xa vàng biến mất, khi trời đất hồi phục như thường, ông lão im lặng. Thật lâu sau Mộc Nha khẽ thở dài, cúi đầu nhìn không khí bên dưới. Ông lão nhìn Tô Minh biểu tình như có điều úy nghĩ, ba Hung Linh bên cạnh hắn suy yếu hét, thân hình hơn mười mét héo rút không thành hình.

Ông lão Mộc Nha phức tạp thở dài.

“Thôi, lão phu tuy rằng là tuần tra giả, nhưng Tố Minh lão tổ dù gì là chí cốt với ta. Tô Hiên Y kia trưởng thành khủng bố như vậy, ta cần gì nhúng tay vào chuyện này. Có thể không quấy rầy thằng nhóc này, nhưng muốn học Di Sơn của lão phu không phải chuyện dễ."

Ông lão hừ lạnh nhìn núi bên dưới chỉ còn lại Tô Minh và Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng, giơ lên tay phải ấn pháp quyết, định thay đổi cấm chế ngọn núi. Bỗng nhiên con ngươi Mộc Nha co rút, khẽ thở dài. Ông lão thấy Tô Minh trong ngọn núi đầy sương lắc người, hướng hắn đi không phải vòng sáng khác mà là chỗ Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng đứng.

“Chết tiệt, không lẽ Tố Minh tộc trừ lão tổ năm đó ra mấy người khác đều có thù với quy tắc sao? uổng cho Tố Minh lão tổ cả đời ngu trung, nhưng hai hậu nhân dòng chính cuảy một tên ngang ngược hơn một tên. Tô Hiên Y thì đành thôi, thằng nhóc con như ngươi cũng dám khiêu khích quy tắc lão phu định ra?"

Ông lão khẽ hừ, tay phải ấn quyết định đánh xuống biến đổi quy tắc thì bỗng ngừng lại. Bởi vì ông lão nghe thấy khi Tô Minh lao ra thì miệng thốt câu nói.

“Vòng sáng này là của Tô ta!"

Trong núi, ngoài người Tô Minh tràn ngập vô số cành, những nhánh cây nhanh chóng co rút lại cho đến khi rút vào người hắn. Mắt Tô Minh lóe tia sáng vọt hướng Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng. Câu kia Tô Minh cố ý nói ra, mục đích thì không cần nói cũng biết.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng này vốn đứng trong vòng sáng thấy Tô Minh tới đang định bước ra thì chợt dừng bước, mắt lóe tia sáng lạnh. Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng không ra khỏi Hung Linh, đứng bên trong giơ tay phải ấn pháp quyết đẩy hướng Tô Minh. Cái đẩy này, trước mặt Hung Linh bỗng nhiên xuất hiện một lốc xoáy, rít gào lao nhanh, ngày càng lớn, chớp mắt cao hơn mười mét, cuốn động tám hướng, lao hướng Tô Minh.

Lốc xoáy chỉ trong giây lát đã tới, Tô Minh vung tay áo, phía xa Uổng Sinh thương đâm xuyên một Hung Linh cắm vào đá núi rít gào lao đến. Tô Minh nắm lấy nó, không chút do dự vọt hướng lốc xoáy lao đến.

*Ầm!* một tiếng.

Tô Minh vọt vào lốc xoáy, Uổng Sinh thương trong tay hắn biến thành tia sáng tím đen, xuyên thấu lốc xoáy vọt ra.

Mặt Tô Minh hơi tái nhưng được Ách Thương chân thân toát ra từng đợt lực lượng tinh hoa máu thịt bù đắp, là đến từ thân thể ba Hung Linh mới nãy bị hắn nuốt.

Giây phút Tô Minh phá tan lốc xoáy thì Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng đứng trong vòng sáng mắt lóe tia sáng, tay phải giơ lên, lại vung. Xung quanh Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng xuất hiện gần trăm lốc xoáy to lớn, chúng nó rít gào vùng quanh bốn phía, chớp mắt cao hơn mười mét, bên trong biến ảo một khuôn mặt. Khuôn mặt là một ông lão, trắng bệch nhưng có cảm giác không giạn tự uy, tồn tại trong gần trăm lốc xoáy lao hướng Tô Minh.

Khi lốc xoáy tới gần, tiếng thì thào phát ra từ miệng gần trăm khuôn mặt, thanh âm này dung hợp cùng một chỗ, hình thành vù vù, quanh quẩn bốn phía. Nếu nghe lâu thì sẽ có cảm giác chịu không nổi trời đất xoay tròn, như khí huyết nghịch chuyển, linh hồn tê liệt.

Tô Minh dừng bước, mắt lóe tia sáng kỳ lạ, mắt trái có bóng mặt trời, mắt phải có vầng trăng thay thế con ngươi, chồng lên nhau, biến thành ánh sao.

Nhật nguyệt tinh thần huyễn!

Giây phút thuật này xuất hiện thì hai tay Tô Minh ấn pháp quyết, người mạnh lắc lư, Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng trong vòng sáng con ngươi co rút, biểu tình nghiêm túc. Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng thấy Tô Minh biến thành mấy trăm người, từ bốn phương tám hướng lao nhanh tới chỗ nó, không chia rõ cái nào mới là thật.

Hoặc là cái nào cũng là thật.

Tất cả biến đổi này chủ yếu là Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng có tin hay không. Nếu Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng tin thì cái nào cũng là giả, nếu nó tin thì cũng tương tự cái nào đều sẽ là thật.

Thuật này huyền diệu ở chỗ lòng người.

"Hay cho thật trong giả, có thể biến giả thành thật!” Lần đầu tiên Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng mở miệng.

Giọng Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng khàn khàn tang thương, khi thốtl ời thì nó giơ lên tay phải mạnh ấn xuống đất.

Khoảnh khắc tay phải của Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng đụng vào mặt đất, bỗng nhiên gần trăm lốc xoáy tan vỡ, hình thành cường liệt trùng kích cuốn hướng mấy trăm bóng dáng Tô Minh. Cùng lúc đó, khi tay phải Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng ấn xuống mặt đất, núi chấn động, trên người tát cả Tô Minh trong mắt nó phút chốc thành từng đá núi. Mấy trăm đá núi cùng xuất hiện như trấn áp, đông lại bóng dáng Tô Minh. Xung quanh có lốc xoáy tan vỡ trùng kích, như vậy là hình thành một thiên la địa võng. Tiếng nổ ầm ĩ vang vọng tám hướng, nhưng trong mắt Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng thì mấy trăm Tô Minh bị trấn áp cùng lắc người, xung quanh xuất hiện không phải mấy trăm, mà là mấy ngàn Tô Minh.

“Thì ra là vậy.” Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng lạnh nhạt nói.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bỗng nhắm mắt lại, tay trái nhanh chóng rạch lòng bàn tay phải. Bàn tay phải xuất hiện miệng vết thương, máu chảy ra. Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng mạnh vung tay phải, máu chớp mắt tản ra.

"Sơn huyết.” Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bình tĩnh nói.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng vung lên, mặt đất biến thành màu đỏ, bầu trời cũng biến thành đỏ thẫm, trong thiên địa xuất hiện một huyết sơn đỏ rực.

Núi giáng xuống bầu trời, mặt đất biến thành đỏ rực, dù là đá núi, hay lốc xoáy tan vỡ, và mấy ngàn Tô Minh đều biến thành đỏ rực. Chỉ có cách Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng không xa, trong mấy ngàn bóng dáng Tô Minh có một không biến thành màu đỏ.

“Ngươi ở đây.” Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bình tĩnh nói, ngoái đầu lạnh lùng liếc Tô Minh.

Khi Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng nhìn qua thì huyết sơn trên trời bỗng vỡ ra thành vô số đá núi bắn hướng Tô Minh, xung quanh hắn xuất hiện nhiều lốc xoáy cùng áp sát.

Tiếng nổ kinh thiên động địa, Tô Minh hộc máu, liên tục lùi vài bước, lại lần nữa phun ra máu tươi. Tô Minh nhìn chằm chằm Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng trong vòng sáng biểu tình lạnh nhạt, hít sâu.

Nhật nguyệt tinh thần huyễn của hắn không phải chưa từng bị người khác phá, nhưng dĩ vãng đối phương chọn không tin rồi mới đơn giản xua tan, sự thật là thuật này còn đó.

Nhưng hiện tại lần đầu tiên Tô Minh gặp một người rõ ràng nhìn thấ thuật này nhưng vẫn chọn tin tưởng, chỉ tốn công tìm ra chân chính hắn, cưỡng ép đánh phá tất cả niềm tin. Có thể làm được điều này nhất định phải có tự tin cực mạnh, nếu không thì người khác rất khó làm được.

Giống như người thường mơ, nếu trong mơ chết đi, chính kẻ đó tin rằng mình chết thì đa số người sẽ chết. Nhưng có một loại người dù tin mình tránh được cái chết vẫn hung hăng làm mình từ chết hồi sinh. Đó là loại lực lượng ý chí, Tô Minh thuộc loại người này, hiển nhiên Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng trước mắt hắn cũng là đồng loại.

Kình địch!

Tô Minh nhìn chằm chằm Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng, hắn chưa từng xem thường người này, tình hình hiện tại càng trong dự đoán.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng cũng nhìn chăm chú vào Tô Minh, ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung.

Tô Minh bỗng lên tiếng.

“Ngươi cần gì đứng trong vòng sáng, lần lượt thành trò chơi cho người ngoài xem?"

"Đứng trong và ngoài vòng sáng đều là chơi đùa, ta như vậy mà ngươi cũng thế.” Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bình tĩnh nói.

“Ta có ý nguyện đánh vỡ trò chơi này mà ngươi thì không.” Tô Minh lại nói.

“Chơi đùa? Cái gì là chơi? Trò chơi nơi đây ở trong mắt ngươi, ngươi thấy được nhưng ngươi không thấy trò chơi thì làm sao đánh vỡ, lại làm sao thay đổi?” Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng vẫn giữ biểu tình bình tĩnh hỏi ngược lại.

“Ta không nhìn thấy trò chơi ngoài vòng sáng nhưng ta biết có thể lựa chọn giữa đi và không đi, sẽ không vì quy tắc của người ngoài biến đổi mà thay đổi còn trò chơi người khác không thấy, ta không thấy, vậy thì chúng nó không tồn tại, con người thì không phải.” Tô Minh mắt chợt lóe, nhấc chân tiến tới, lời nói chém đinh chặt sắt.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng nghe vậy bật cười.

"Phải cùng không phải, Trần ta trong lòng biết rõ ràng, cái vòng này ta muốn đi ra thì ra, không muốn đi dù ngươi nói nhiều cỡ nào cũng vô dụng.

Nghe Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng nói câu này thì Tô Minh cũng cười, lắc người xông tới trước, giơ lên tay phải chỉ lên trời.

"Đạo Quỳ sơn!"

Trời đất rung động, Đạo Quỳ sơn bỗng biến ra.

“Thái Bình Hữu Tượng!"

Cùng với thanh âm của Tô Minh, trong không khí bên trên xuất hiện một cán cân to lớn, bên cạnh đòn cân có một con voi to màu trắng như ngọc thạch đứng sừng sững.

Hai tay Tô Minh vung, lực lượng thần nguyên trong người toàn bộ bùng phát, nhanh chóng dung nhập vào Đạo Quỳ sơn. Lệ quỷ gào thét lao ra, bắt lấy đòn cân, voi trắng rơi vào cái cân. Lệ quỷ chỉ vào Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng trong vòng sáng.

“Lệ quỷ xứng tượng!"

Nếu chỉ là như vậy cũng đành thôi, nhưng Tô Minh triển khai báu vật thần nguyên lệ quỷ xứng tượng thì giơ lên tay phải chỉ bầu trời, tay trái ấn mặt đất.

"Giữa quá khứ và tương lai là số mệnh!"

Số mệnh đệ nhất biến!

Đây là Tô Minh muốn lấy tu vi số mệnh đệ nhất biến cưỡng ép xứng tượng, dùng thứ này tạo thành uy áp cùng thương tổn tăng lên gấp mấy lần.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng đứng trong vòng sáng biến sắc mặt. Ông lão Mộc Nhatrong sương khói bên trên mắt chợt lóe.

“Trần Bạch, chiến thắng người này, lão phu tặng cho ngươi tự do.” Giọng ông lão Mộc Nha bỗng quanh quẩn trong ngoài ngọn núi bên dưới.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng nghe thấy lời này thì người mạnh rung động, khí thế mạnh mẽ chưa từng có bùng phát từ người nó. Cùng lúc đó, Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng tên Trần bạch nhấc chân bước ra khỏi vòng sáng!

Giây phút Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng rời khỏi vòng sáng thì mặt bỗng biến trắng bệch, dường như nghĩ tới cái gì, nhìn chằm chằm Tô Minh, biểu tình phức tạp.

"Sẽ không thay đổi ý chí bản thân vì quy tắc của người ngoài biến đổi, bây giờ tại sao ngươi đi ra khỏi vòng tròn? Nói đi nói lại, ngươi vẫn là trò chơi của người ngoài, cái gọi là tự do đối với ngươi vĩnh viễn không có. Người khác nói một câu có thể làm ngươi từ bỏ ý chí, vậy thì tinh thần ngươi không có còn kiên định, ngươi có nắm chắc chiến thắng ta?” Tô Minh mắt chớp lóe, bình tĩnh hỏi.

Phá hủy cường địch trước tiên phải hủy ý chí của kẻ đó, sau đó là tín niệm, cuối cùng mới là thân xác, đây là chiến lược lúc trước Tô Minh chuẩn bị.

Tô Minh không xem thường đối phương, ngược lại hắn đánh giá đối thủ rất cao, cho nên trước sau nói lời làm người ta cho rằng hắn muốn cướp đoạt là cái vòng người đó đứng, khiến ông lão Mộc Nha cũng có phán đoán như vậy, mới đả kích ý chí của đối phương.

Đây là lời nói cầm tù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
09 Tháng chín, 2018 16:34
Hạc bà nội nó
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:22
nếu bạn đọc truyện tu chân, tiên hiệp nhiều sẽ thấy truyện này rất hay
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:45
theo mình thấytruyện này hay nhất mình từng đọc . hơn pntt tn nhiều
Diêm Vương_91
11 Tháng bảy, 2018 17:20
coi chừng tẩu hỏa nhập ma
minhngocbinhnghi
11 Tháng bảy, 2018 12:09
why....why...
Lôi Phi Thần
03 Tháng bảy, 2018 16:02
Đọc 200c chả hiểu cái gì . Rắc rồi tùm la tùm thôi . Mn bảo hay , thôi cố gắng đọc tiếp vậy
Lê Minh Dương
18 Tháng sáu, 2018 22:06
truyện rất hay và sâu sắc
phoenix987
10 Tháng sáu, 2018 01:37
đừng quan tâm ta
Đàm Vấn Thiên
06 Tháng sáu, 2018 17:33
hix, đọc dịch mà xưng anh với tôi, cô thấy ngượng ngượng sao ấy
Đường Thất Thất
04 Tháng ba, 2018 02:17
Truyện hay nhé
Nguyễn Cường
15 Tháng một, 2018 17:33
mình nghĩ dịch giả nên chau chuốt ngôn từ hơn, một số từ giữ nguyên Hán Việt sẽ hay hơn là dịch hết sang tiếng Việt.
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:41
mà cũng khó hình dung xem các chân tinh bao bọc nhau như thế nào
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:40
đọc được 800 chương mà nhiều tu tinh quá không thể nhớ hết được
Vô Danh
25 Tháng mười hai, 2017 10:16
Má đọc thì cũng hấp dẫn đấy mà câu chữ quá. Tính cách mian cố chấp quá. Đọc mà tức anh ách
BÌNH LUẬN FACEBOOK