Mục lục
[Dịch] Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Long Lệ trông thấy giới thạch chính giữa thì hô hấp nghẹn lại trong một giây, mắt lão sáng ngời, ngây như phỗng sau đó cất tiếng cười to.

“Trong trời đất đúng là lắm chuyện tình cờ, lão phu đánh mất bảo hồ lô nhưng được đến giới thạch!”

Bây giờ Long Lệ có chút cảm thán, nhưng dù gì lão ra tu vi giới tôn, rất nhanh đè nén kích động và cảm thán, nhoáng người lên tới gần trận pháp.

Mắt lão chợt lóe, nhìn chằm chằm vào giới thạch, trầm ngâm móc ra quyển sách cổ từ ngực áo. Lão cẩn thận nghiên cứu một phen, tay phải ấn pháp quyết chỉ lối vào sau lưng. Thoáng chốc lối vào lóe tia sáng âm u, chỗ đó bị một quang văn hình thoi to lớn phủ lên, chớp lóe, phong kín lối vào.

“Theo trong sách miêu tả thì lấy loại giới thạch phó hạch này không phải dễ, cần rất nhiều kỹ xảo và tốn hao thời gian, trong quá tình không thể bị người quấy rầy.” Long Lệ trầm ngâm, vẫn không yên bụng, giơ tay trái ấn pháp quyết mạnh chỉ vào trán.

Lập tức trán lão xuất hiện chín vảy hình thoi, tách rời khỏi máu thịt vòng quanh bốn phía, ánh sáng liên tục chớp lóe. Trong ánh sáng đem nơi này tro thành kén ánh sáng, bao phủ Long Lệ và trong, hình thành phòng hộ nghiêm ngặt nhất.

Long Lệ thế mới yên bụng, thở gấp, nhìn chằm chằm giới thạch, giơ lên tay phải hơi do dự.

“Lấy đi giới thạch phó hạch sẽ khiến trận pháp phong ấn chỗ này thả lỏng phạm vi lớn, còn có đá ẩn chứa lực một giới sẽ tỏa ra lực thế giới khiến người hoảng hốt. Nhưng lấy tu vi của lão phu chắc có thể chống đỡ được. “

Long Lệ không do dự nữa, giơ lên tay phải bấm ấn quyết quái lạ, chỉ và giới thạch bềnh bồng giữa không trung.

Cái chỉ này chín cờ to dưới đất quái dị phấp phới, có chín kỳ thú mặt xanh biến ảo vòng quanh bốn phía gầm rống hướng Long Lệ. Cùng lúc đó, giới thạch bỗng tỏa ánh sáng chói lòa, như là bên trong bị một chỉ quái lạ của Long Lệ dẫn động. Ở ngoài giới thạch lập tức hiện ra trường giang đại hà, cao sơn bình nguyên, còn có mặt của chúng sinh, vui buồn yêu giận, sinh lão bệnh tử chớp mắt tràn ngập. Ngay sau đó, sóng gợn tràn ngập lực vị giới từ trong giới thạch mãnh liệt lan ra ngoài.

Chín thanh diện kỳ thú dính sóng gợn liền không gầm nữa mà khép hờ mắt như đang ngủ say vậy. Long Lệ cách không xa thân thể bị sóng gợn bao phủ, nhưng dường như lão sớm có chuẩn bị, không trốn không tránh, khi sóng gợn đến thì bỗng cắn đầu lưỡi phun ra ngụm máu. Tay phải nâng lên vung một cái, liền có mười bóng đen tối tăm bay ra khỏi ống tay áo, dọc theo miệng mũi chui vào người lão.

Giới thạch toát ra sóng gợn xuyên thấu phòng hộ Long Lệ bày ra, nhưng không tổn thương lão, xuyên thấu rồi lan tràn ra bên ngài.

Cách gần nhất tất nhiên là Tô Minh trong vách tường chỉ kém nơi này một mét, sóng gợn xuyên thấu vách tường lan đến chỗ hắn.

Tô Minh đang hấp thu lực thịt chỗ này thì bỗng xuất hiện sóng gợn tràn ngập lực một giới, không đợi Tô Minh kịp phản ứng thì đã lướt qua thân thể hắn, hạc trọc lông ngơ ngác cũng bị sóng gợn phủ lên toàn thân.

Bây giờ nếu ở trên đỉnh cao đất phong ấn cúi đầu nhìn, nếu ánh mắt có thể nhìn thấu những vách đá thì sẽ thấy rõ một sóng gợn vòng tròn lấy chỗ giới thạch làm trung tâm đang nhanh chóng lan tràn tổ ong phong ấn. Loại lan tràn này vì quá đột ngột, đừng nói là Tô Minh, ngay cả Điền Lâm, Tôn Côn là hai con cáo già cũng không đoán được kết quả đó. Dù sao một mình Long Lệ có được sách cổ, là bí ẩn giống như bảo hồ lô không tuyên bố ra ngoài.

Sóng gợn chớp mắt đến gần Điền Lâm, gã vẫn hóa thân làm cây nhưng tất cả nhánh cây nhanh chóng co rút, vì gã biết con đường chính xác và sâu trong đất phong ấn rồi.

Nhưng khi nhánh cây co rút thì thân hình cây do gã biến thành mạnh chấn động, nhánh cây nào đó đầu tiên đụng chạm vào sóng gợn, chỉ chớp mắt có một nửa đám nhánh cây đụng phải dao động ẩn chứa lực một giới, vì rải rác quá rộng nên dù tinh thần Điền Lâm chấn động muốn nhanh chóng hồi phục khỏi biến thụ nhưng tất cả nhánh cây có hơn phân nửa va chạm cùng sóng gợn, chìm trong ngủ say, ngay cả ý thức của gã sắp tan rã, nhưng cảm giác nguy hiểm bùng phát trong người, tuy nhiên, không có tác dụng nào cả.

Lát sau, Điền Lâm trạng thái nửa người nửa cây khép mắt lại như là ngủ say, chìm trong sóng gợn giới thạch.

Cuối cùng bị lan đến là sâu trong đất phong ấn, bên ngoài dung nham tím đen Xích Hỏa Hầu ngâm mình, Tôn Côn đang xếp bằng hưng phấn hấp thu lực vị giới đậm đặc. Gã hôn mê mà chẳng chút hay biết, thậm chí có thể nói gã còn không biết mình hồn mê. Khi sóng gợn quét qua người gã, gã vẫn đang hưng phấn chìm đắm trong hấp thu lực vị giới.

Từ giới thạch tỏa ra sóng gợn mãi đến giờ phút này phủ lên toàn bộ đất phong ấn tổng cộng mười giây mà thôi. Sau mười giây sóng gợn tan biến, đất phong ấn tĩnh lặng.

Nhưng yên tĩnh không lâu sau thì vang lên tiếng két két, mỗi lần có tiếng két két là y như rằng có vài thứ rạn vỡ. Thanh âm cứ vang vọng, sâu trong đất phong ấn, bộ xương khô trong dung nham tím đen mắt lóe tia sáng âm u càng mãnh liệt, thanh kiếm cắm ở đỉnh đầu bắt đầu lỏng ra nữa, như là sắp bị buộc ra khỏi đầu nó. Trên người xương khô lại sinh ra máu thịt, bốn phía xuất hiện vô số tơ trắng, hiển nhiên vòng lăng trì mới sắp triển khai, nhưng lần này xuất hiện tơ trằng có bảy, tám phần tàn phá, liên tục vài lần quét qua người xương khô. Trên mặt xương khô vẫn có chút tàn thịt, đây là điều trước kia không thể xảy ra, nhưng hôm nay thì đã có. Xương khó hé miệng như đang không tiếng động cười to, mặt của nó đang nhanh chóng rồi phục, toàn thân cũng vậy. Tơ trắng xung quanh từ đầu đến cuối cứ quét qua lại, hình thành giằng co.

Nhưng tơ trắng bị vỡ phạm vi lớn khiến nó không thể như trước kia cắt đi tất cả thịt của xương khô, mỗi lần đều sẽ sót lại chút ít, dù chỉ một chút thịt nhưng nếu tích lũy nhiều thì vẫn là kinh người, là hy vọng. Nếu cứ như vậy, có lẽ cần rất lâu sau bộ xương mới chân chính hồi phục thân hình có máu thịt, đám Tô Minh sẽ luôn ngủ say, không ai quấy rầy.

Lần này hành động xâm nhập đất phong ấn sẽ vì việc này mà tạm dừng, còn tót hay xấu thì không thể nói rõ. Nhưng hiển nhiên chuyện sẽ không xảy ra như vậy, ngày thứ hai khi mọi người ngủ say, Điền Lâm nửa người nửa cây ở đất trống, thân cây nào đó trên thân hình cây cối gã biến thành, có lẽ vì Điền Lâm ngủ say làm ý thức không thể khống chế, một nhánh thân cây dần xuất hiện khe hở.

Chậm rãi có một giọt chất lỏng xanh nhỏ xuống từ thân cây. Chất lỏng bộp một tiếng rơi trên mặt đất nhưng không vỡ ra mà đứng thẳng, bên trong hỗn độn, chậm rãi giọt nước xanh biến thành khói xanh. Sương khói tăng cao chiếm phạm vi chừng nửa mét, mạnh co rụt lại trung tâm, chỉ thấy một tiểu nhân cỡ bàn tay hiện ra trong sương khói, sương co rút càng nhanh thì thân hình càng rõ ràng hơn.

Chớp mắt khi toàn bộ sương khói bị nó hấp thu, tiểu nhân lộ ra bộ dạng hoàn chỉnh, đó là Gia Thân Đồng!

Biểu tình của gã mờ mịt, trôi nổi giữa không trung, nhìn xung quanh, càng ngu ngơ hơn.

“Tế tự phân thân, đem tất cả chuyện nơi đây báo cho chủ nhân...” Lát sau, tiểu nhân Gia Thân Đồng dường như nhớ đến điều gì, thì thà, nhoáng người lên lao ra bên ngoài.

Đây là điều mà Điền Lâm không hề đoán trước, lúc trước gã giam cầm Gia Thân Đồng vốn định chờ lúc thích hợp thì thả ra, để gã kêu gọi Kinh Nam Tử đến, cho nên ý thức để lại chút hư ảo bảo đảm khi gã thức tỉnh sẽ không bị bản tôn phát hiện hoàn thành hành động kia.

Vì chuyện này mà Điền Lâm chuẩn bị rất nhiều năm, nhưng vì sóng gợn giới thạch khuếch tán, vì mất đi ý thức mà khiến kế hoạch...trước tiên thực hiện.

Gia Thân Đồng tiểu nhân nhanh chóng ra ngoài, mấy tiếng đồng hồ sau gã xuất hiện trên bề mặt Hỏa Xích Tinh, tàn thân thiêu đốt, dùng cách đặc biệt bày trận pháp ba ngày, đưa ra một tia ý thức cuối cùng của phân thân, rồi thì phân thân chết đi. Khi gã chết, cách chỗ này không xa lắm, một khu vực Thần Nguyên Phế Địa bị bốn chân giới trấn áp, bên trong tồn tại nhiều tu chân tinh tràn ngập sự sống và linh lực, cũng có nhiều cường giả bốn chân giới. Khi không ra ngoài chấp hành nhiều vụ thì họ đa số lựa chọn chỗ bế quan tu hành, bây giờ trong tinh vực mênh mông, ở một tu chân tinh màu vàng đất có một tòa huyết sơn. Màu núi là đỏ thắm, vì bầu trời đang đổ mưa máu. Trên đỉnh núi khoanh chân ngồi một người đàn ông nửa thân trần, tóc gã rất dài theo gió tung bay, bên cạnh đặt mũ giáp và bộ áo giáp màu đỏ.

Gã lỏa thân ngồi khoanh chân mặc kệ mưa máu ướt đẫm người, ở ngực lăn dài từng giọt máu, gã chẳng thèm để ý, nhắm mắt từ từ hô hấp. Mỗi lần gã hít thở sẽ khiên khung trời đỏ rực chấn động. Gã, chính là Kinh Nam Tử!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
09 Tháng chín, 2018 16:34
Hạc bà nội nó
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:22
nếu bạn đọc truyện tu chân, tiên hiệp nhiều sẽ thấy truyện này rất hay
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:45
theo mình thấytruyện này hay nhất mình từng đọc . hơn pntt tn nhiều
Diêm Vương_91
11 Tháng bảy, 2018 17:20
coi chừng tẩu hỏa nhập ma
minhngocbinhnghi
11 Tháng bảy, 2018 12:09
why....why...
Lôi Phi Thần
03 Tháng bảy, 2018 16:02
Đọc 200c chả hiểu cái gì . Rắc rồi tùm la tùm thôi . Mn bảo hay , thôi cố gắng đọc tiếp vậy
Lê Minh Dương
18 Tháng sáu, 2018 22:06
truyện rất hay và sâu sắc
phoenix987
10 Tháng sáu, 2018 01:37
đừng quan tâm ta
Đàm Vấn Thiên
06 Tháng sáu, 2018 17:33
hix, đọc dịch mà xưng anh với tôi, cô thấy ngượng ngượng sao ấy
Đường Thất Thất
04 Tháng ba, 2018 02:17
Truyện hay nhé
Nguyễn Cường
15 Tháng một, 2018 17:33
mình nghĩ dịch giả nên chau chuốt ngôn từ hơn, một số từ giữ nguyên Hán Việt sẽ hay hơn là dịch hết sang tiếng Việt.
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:41
mà cũng khó hình dung xem các chân tinh bao bọc nhau như thế nào
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:40
đọc được 800 chương mà nhiều tu tinh quá không thể nhớ hết được
Vô Danh
25 Tháng mười hai, 2017 10:16
Má đọc thì cũng hấp dẫn đấy mà câu chữ quá. Tính cách mian cố chấp quá. Đọc mà tức anh ách
BÌNH LUẬN FACEBOOK