Chương 910: Đội ngũ nòng cốt
Sắc mặt của Đường Mẫn lập tức trở nên khó coi, tất cả mọi người đều biết chuyện nhân viên quan trọng của công ty rời đi.
Bọn họ ai cũng biết, lớp quản lý chủ chốt này mà đi thì công ty này chỉ có phá sản, đã dừng hoạt động hai ngày rồi.
Điện thoại khiếu nại, điện thoại của công ty trên, công ty dưới, điện thoại giục trả nợ tất cả đều dồn dập gọi đến.
Thư ký chăm sóc khách hàng thẳng thừng giật đứt dây điện thoại, không thể nào nghe được, có nghe cũng không biết nói gì.
Đường Mẫn nghiến răng, cũng không tính toán với tên bảo vệ, lập tức cùng Tần Lâm vào trong công ty.
Lúc vào trong công ty, vẫn còn một số người đang ngồi ở vị trí của mình.
Nhưng chỉ ngồi đó chứ không làm việc, người thì chơi bài, người thì buôn chuyện, sàn phòng làm việc toàn vỏ hạt dưa, vô cùng bừa bãi.
Đường Mẫn tức giận nói: “Làm cái gì thế hả? Thời gian làm việc mà các người như này à?”
Đám nhân viên này thấy Đường Mẫn cũng ý tứ hơn chút, dù gì đây cũng là chủ tịch của công ty.
Một phó giám đốc nói: “Chủ tịch Đường, bây giờ chúng tôi đang đợi trả tiền lương, tiền lương tháng này bao giờ mới trả vậy?”
Đường Mẫn cuộn chặt nắm đấm, chẳng trách đám người này vẫn ngồi đây, thì ra là đợi trả tiền lương rồi mới giải tán.
Bà ấy nói: “Các người yên tâm, tôi chắc chắn sẽ trả tiền lương, công ty cũng sẽ hoạt động bình thường, tất cả vào phòng họp!”
Nói xong Đường Mẫn đi thẳng vào phòng họp.
Mặc dù bà ấy là chỉ là người phụ nữ yếu ớt, làm công việc nội trợ mấy chục năm rồi, nhưng dù sao cũng là nhị tiểu thư nhà họ Đường, năm đó cũng từng giàu có, xử lý chuyện này cũng không quá khó khăn.
Mọi người trố mắt nhìn nhau, cho dù thế nào thì vẫn chưa trả tiền lương, mọi người vẫn phải nghe theo lời dặn dò của sếp.
Vào trong phòng họp, Đường Mẫn ngồi ở ghế chủ tịch, nói với mọi người.
“Mọi người cũng biết, tổng giám đốc cùng với vài người đã nghỉ việc, sự rời đi của họ có ảnh hưởng nhất định đến công ty, có điều mọi người yên tâm, công ty vẫn tiếp tục hoạt động bình thường, sẽ không xảy ra bất kỳ nguy cơ nào, mọi người cũng sẽ nhận được tiền lương......"
Đường Mẫn nói một đống lý do, rõ ràng mọi người đều nghe không lọt tai, cách làm củng cố lòng quân này hình như không hữu ích cho lắm.
Nhìn thấy bộ dạng thầm thì to nhỏ ở bên dưới, Đường Mẫn không nói tiếp được.
Đúng lúc này, bốn người đàn ông từ bên ngoài vào, họ vừa vào liền giận dữ nói.
“Đường nhị tiểu thư, công ty này để cô điều hành thế nào mà lại thành ra như này hả? Lúc đầu khi công ty còn trong tay Thiên Hào, chưa từng xảy ra chuyện thế này?”
Đường Mẫn cau mày, đám người này là cổ đông cũng là một trong những ông chủ của công ty.
Công ty bây giờ muốn mở rộng quy mô chắc chắn không chỉ dừng lại ở một người chủ, chỉ khi liên tục có người trở thành cổ đông thì công ty mới ngày càng lớn mạnh.
Đám người này đều có địa vị và chức vụ cao trong công ty, hơn nữa rất có uy quyền.
Bốn người vừa vào, phòng họp lập tức im lặng, rõ ràng họ có quyền uy hơn Đường Mẫn nhiều.
Đường Mẫn nói: “Đội ngũ nòng cốt nghỉ việc thực sự là vấn đề nghiêm trọng, bây giờ nên chọn lại một vị tổng giám đốc, trong lúc lâm nguy ai có thể nhận nhiệm vụ lớn này?”
Tất cả mọi người bên dưới im lặng như tờ.
Đường Mẫn cau mày: “Chẳng phải ngày thường các người đòi tăng lương thăng chức sao, bây giờ có cơ hội này sao không ai đứng lên?”
Tất cả cúi gằm mặt không nói năng gì, lúc lâm nguy nhận nhiệm vụ kiểu này không giống với tăng lương thăng chức.
Đội ngũ nòng cốt đã không còn nữa, không ai làm được công việc của tổng giám đốc, một người phải lo cho năm người, mặc dù thăng chức tăng lương rất hấp dẫn, nhưng không phải ai cũng có thể làm được, đám người ngồi đây đều biết tự lượng sức mình.
Vài cổ đông nói: “Chủ tịch Đường, bà cũng không cần làm khó mọi người như vậy, với tình huống như bây giờ hoàn toàn không có ai dám nhận đâu, công ty có thể phải đối mặt với sự sụp đổ, tất cả những vấn đề này đều do bà”.
Đường Mẫn sững sờ, cau mày lại.
“Lỗi của tôi? Sao lại là lỗi của tôi chứ?”
Cổ đông cười khẩy: “Lẽ nào không phải lỗi của bà sao, công ty đã hoạt động một khoảng thời gian dài, bà ngồi chỉ tay năm ngón cũng lâu rồi đấy nhỉ? Trước giờ bà chưa từng điều hành, thân là người đứng đầu công ty, lẽ nào bà không nên chịu trách nhiệm chính sao?”
Đường Mẫn nhíu mày, nói như thế thực sự không sai, bà thở dài nói.
“Đúng là tôi có trách nhiệm trong chuyện này, tôi thừa nhận”.
Đương nhiên Đường Mẫn chỉ là khiêm tốn mà thôi, thực ra chuyện này không hề liên quan đến bà ấy.
Dù gì lúc tiếp nhận công việc bà ấy không phải người quản lý, chỉ là cổ đông lớn nhất mà thôi.
Người chủ chưa chắc là người quản lý.
Bây giờ công ty xảy ra vấn đề này chắc chắn là do người quản lý tắc trách.
Có điều Đường Mẫn là bà chủ, lúc này đùn đẩy trách nhiệm không có tác dụng.
“Vậy mọi người cùng nhau nghĩ cách đi”.
Có một cổ đông đứng dậy nói: “Cách giải quyết chính là để ông chủ Đường thu mua cổ phần của chúng ta”.
Đường Mẫn sững sờ, lập tức cau mày lại.
“Phó tổng giám đốc Vương, anh có ý gì”.
Phó tổng giám đốc Vương cười nhạt: “Ý của tôi chắc bà cũng rõ mà đúng không?”
Đường Mẫn nheo mắt: “Anh muốn rút vốn cổ đông sao?”
“Không sai, công ty đã thế này rồi đương nhiên phải rút vốn, tiền của tôi không thể đập ở đây tốn công vô ích được”.
Đường Mẫn tức giận đứng phắt dậy: “Anh có lầm không vậy? Bây giờ công ty đang gặp khó khăn mà anh lại muốn rút vốn cổ đông?”
Ngoài phó tổng giám đốc Vương ra, những người khác cũng đứng dậy.
“Chủ tịch Đường, chúng tôi cũng muốn rút vốn”.
“Không sai, tiền của chúng tôi đều là tiền mồ hôi xương máu, không giống như bà là thiên kim đại tiểu thư được gia đình chu cấp, đương nhiên không để tâm đến số tiền cỏn con này rồi”.
“Đúng thế, hơn nữa công ty xảy ra vấn đề cũng không phải là lỗi của chúng tôi, không nên bắt chúng tôi chịu trách nhiệm”.
“......”
Nghe thấy những lời nói này, Đường Mẫn thấy thất vọng tràn trề, ban đầu khi bà tiếp nhận công ty này, công ty đang phát triển thịnh vượng.
Đổi chủ mới, bà có quyền thu hồi cổ phần của những người này.
Nhưng lúc đó Đường Mẫn không làm như vậy, niệm tình đám người này là nhân viên cũ nên bà đã không cướp đi kế sinh nhai của họ rồi đuổi họ đi.
Chính vì thế mà sau khi Đường Mẫn tiếp nhận công ty, đám người này đã kiếm được món tiền lớn.
Kết quả bây giờ công ty gặp nạn, họ lại muốn rút vốn! Đúng là không biết xấu hổ!
Đường Mẫn tức giận đến mức run người, những nhân viên khác cũng không dám lên tiếng, lúc này mọi người chỉ biết nghĩ đến bản thân mình mà thôi.
Sẽ không ai nghĩ cho công ty, cho dù là nơi họ đã phấn đấu nhiều năm.
Thấy được bộ mặt của đám cổ đông này, Đường Mẫn hít sâu một hơi, bà ấy nói.
“Bây giờ là lúc công ty khó khăn nhất, các người không thể......”
Bà ấy còn chưa nói xong, Tần Lâm đã ngăn lại.
Anh biết dì Hai định nói gì, lúc này nói mềm mỏng không có ích gì, chẳng thể níu kéo đám người không có lương tâm đó.
Tầm Lâm đứng bên cạnh Đường Mẫn, nhìn đám cổ đông đứng dậy đó, anh nói với vẻ mặt chế giễu.
“Rút vốn cổ phần đúng không? Theo quy định của công ty, lấy 50% giá thị trường để thu hồi lại quyền cổ đông, các người có đồng ý không?”
Đám cổ đông lập tức gật đầu.
“Đồng ý, đương nhiên là đồng ý, tại sao không đồng ý chứ?”
-----------------------