Mục lục
Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Dạ Nhiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 392: Donate cho nữ streamer

Anh Hoàng tỏ ra lúng túng: “Đừng mà anh Long,
như vậy không được đâu, chúng em cũng phải ăn
cơm mài! Thế này đi, không cần lãi suất nữa, trà tiền
gốc là được!”

Nghe Long Ích Huy nói muốn xóa nợ, Thái
Nghiên cũng vội vàng nói.

“Ông Long, chúng tôi sẽ trà lại tiền".

Đã vay tiền ngưỡi ta thì không thể ngay cả tiền
gốc cũng không trả được.

“Anh Hoàng đới tôi một chút, sau khi tan làm tôi
sẽ về nhà hỏi!”

Buổi tối, Tần Lâm lái xe đưa chú Hai Tần đi đón
thím Hai tan làm, thấy thím Hai làm nhân viên phục
vụ ð đây, Tần Lâm không nói nên lời.

“Thím Hai, cháu không để ý một cái là thím đã
chạy ra ngoài rồi, sau này thím không cần làm công
việc này nữa”.

Nói xong, Tần Lâm lấy ra một tấm thẻ đưa cho
Thái Nghiên.

“Thím Hai, thím cầm lấy tấm thẻ này đi, thím cứ
thoải mái dùng tiền trong đó. tiền của cháu cũng

chính là tiền của chủ Hai”.

Tần Lâm vốn định đưa tấm thẻ này cho chú Hai
Tần, nhưng với tính cách ngốc nghếch của chú ấy,
nhận rồi chú ấy chắc chắn sẽ đưa cho thím Hai, như
vậy không bằng Tần Lâm đưa thẳng thím Hai cho
xong.

Thím Hai khó xử: “Như vậy không được đâu,
thím Hai không thể nhận tiền của cháu được, thím
có chân có tay có thể kiếm tiền được!"

Tần Lâm mỉm cười: “Cũng được, vậy thím đừng
làm việc cho người ngoài nữa, vườn hoa trong nhà
cháu giao cho thím chăm sóc, mỗi tháng cháu sẽ
trả lương cho thím được không? Đây là thẻ lương,
thím cầm lấy đi".

“Điều này..."

Thím Hai tỏ ra khó xử, nhưng thấy thịnh tình của
Tân Lâm khó từ chối nên bà ấy chỉ đành nhận lầy.

Làm việc với cỏ hoa trong một khi vườn xinh đẹp
như vậy tốt hơn làm phục vụ ở đây rất nhiều.

Trong cái thẻ này có khoảng mấy trăm nghìn tệ,
cứ coi như là Tần Lâm thanh toán trước lương có bà
ấy đi.

Tất nhiên, Thái Nghiên không biết trong thẻ này
có bao nhiêu tiền, nếu biết số tiền cụ thể chắc chắn

sẽ giật mình.

Mặc dù Long Ích Huy đã dặn dò, nhưng anh
Hoàng vẫn muốn đòi tiền lại, các đàn em cũng phải
sống, cùng lắm là không cần lãi nữa, chỉ đòi tiền
gốc thôi.

Anh Hoàng nói: “Mấy vị ngồi xe tôi đi, cùng nhau
đi gặp Thái Cường”.

Tần Lâm nhíu mày, hỏi chuyện gì xảy ra, trên
đường Thái Nghiên kể lại sự việc. Vẻ mặt Tần Lâm
lạnh lùng, đây là chuyện giữa hai chị em nhà người
ta, một hậu bối như anh không tiện xen vào.

Chỉ ở bên cạnh không nói gì.

Về đến nhà, Thái Nghiên tức giận đùng đùng
xông vào nhà hỏi.

“Thái Cường! Em vay một trăm năm mươi nghìn
tệ làm gì?”

Thái Cường lười biếng khóa màn hình điện thoại
lại, dựa vào giường nói.

“Em chơi game”.

“Cái gì! Chơi game mà tốn những một trăm năm
mưới tệ? Em điên rồi à!"



Thái Nghiên thực sự rất tức giận, tên Thái
Cường này đúng là bùn nhão không đắp nổi tường,



-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK