Mục lục
Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Dạ Nhiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 640: Sư phụ quen anh ta?

Giang Lương bị đạp, lập tức nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt khó coi vô cùng.

“Tên họ Tần kia, anh đúng là muốn chết! Mẹ kiếp...”

Giang Lương vừa định mở miệng mắng chửi, đột nhiên có một chiếc xe dừng lại ở bên cạnh, một bóng dáng quen thuộc xuống xe, đó chính là sư phụ Thái Trường Phúc của anh ta!

“Sư phụ!”

Giang Lương mừng rỡ, vội vàng hét lớn.

Lúc nãy bị Tần Lâm đá một phát, Giang Lương khó chịu vô cùng.

Sư phụ đến rồi, cuối cùng anh ta cũng có thể lên mặt rồi.

Có sư phụ ở đây, chút y thuật của Tần Lâm chẳng là cái thá gì cả.

Sau đó Thái Trường Phúc xuống xe vội vàng chạy đến hỏi.

“Người bệnh đâu?”

“Bên kia!”

Thái Trường Phúc là đại sư thực sự, nghe thấy có người gặp tình trạng như vậy, vội vàng lại đây giúp đỡ.

Ông ta đã đạt đến cảnh giới, khám bệnh cũng không vì kiếm tiền mà chỉ đơn thuần là để cứu người mà thôi.

Đặc biệt là tình huống phải điều trị gấp, may ông ta cũng ở gần đây nên có thể cứu được cái chân này, tránh phải cắt chân.

Giang Lương đưa Thái Trường Phúc đến trước xe chở hàng, nói với Tần Lâm.

“Mau dừng tay, sư phụ tôi đến rồi, mau đi ra!”

Tất cả mọi người đều lộ vẻ ước ao, Giang Lương này trông có vẻ đã lợi hại lắm rồi, lúc trước anh ta vẫn cứ khoe khoang mình có sư phụ nên càng ghê gớm hơn.

Lúc này đã không phải lúc để tranh cãi ai giỏi ai dốt nữa rồi, mà chỉ cần có thể chữa khỏi cho người bệnh là được.

Thái Trường Phúc đi đến phía trước, nhíu mày, nhìn thấy hai cây kim trên chân, vội vàng nói.

“Ngũ hành châm pháp? Thôi để tôi làm đi, tôi chuyên về cái này”.

Thái Trường Phúc vừa nói xong câu, Tần Lâm đột nhiên quay đầu nhìn ông ta một cái.

Thái Trường Phúc nhận ra ánh mắt này, con ngươi lập tức co rút lại, vội vàng nói.

“Tần đại sư?”

Thái Trường Phúc kinh ngạc, không ngờ có thể gặp Tần đại sư ở đây?

Lúc trước khi ông ta chữa bệnh cho công chúa ở nước Dị Lan, ông Charles từng bảo Tần Lâm chỉ huy ông ta chữa bệnh qua màn hình.

Dưới sự chỉ đạo của Tần đại sư, Thái Trường Phúc đã chữa khỏi cho công chúa nước Dị Lan.

Thái Trường Phúc vốn không phục Tần Lâm, nhưng sau một hồi chỉ đạo, Thái Trường Phúc phục rồi, ông ta biết mình còn kém Tần Lâm nhiều lắm.

Sau đó, ông ta lập tức tra thông tin liên quan đến Tần đại sư, kết quả tìm được một số lần Tần đại sư diễn thuyết.

Sau khi xem vài lần, ông ta phải thốt lên, đây đúng là thần y mà.

Một người trẻ mới chỉ hơn hai mươi mà có thể có trình độ Đông y cao siêu thế này.

Y thuật của Tần Lâm đã đạt đến cảnh giới trở về nguyên trạng, những thứ anh giảng giải không phải là y thuật có trình độ cao, mà là những điều rất cơ bản, đơn giản, là những kiến thức y thuật thông dụng nhất.

Những lý luận phức tạp, dưới sự giảng giải của Tần Lâm cũng trở nên vô cùng đơn giản, chỉ nói vài câu mà đã có thể giảng giải kiến thức y thuật vô cùng thấu đáo.

Sự hiểu biết về những điều cơ bản này thực sự quá vững và những kỹ năng cơ bản đó tốn hàng chục năm mài giũa.

Thực sự không biết Tần Lâm học y thuật từ ai, có nền tảng vững chắc thế này thì phải là một người sư phụ thực sự giỏi.

Giang Lương đứng bên cạnh sững người.

“Sư phụ...sư phụ quen anh ta sao?”

Thái Trường Phúc nói: “Đương nhiên quen! Tần đại sư đã từng chỉ dạy cho sư phụ!”

Nói xong, Thái Trường Phúc quỳ xuống, lặng lẽ nhìn Tần Lâm chữa bệnh, không nói gì nữa.

Tất cả mọi người lập tức suy nghĩ, vừa nãy Tần Lâm đã nói rồi, tôi từng chỉ dạy cho sư phụ của anh, sau đó bị Giang Lương mắng cho một trận.

Kết quả bây giờ có vẻ như, Tần Lâm không hề chém gió, lời anh nói đều là thật.

Giang Lương đứng bên cạnh, tỏ vẻ ngượng ngùng, mắng Tần Lâm cũng không đúng, không mắng cũng không xong.

“Tần đại sư, Ngũ hành châm pháp này, cây kim thứ ba nên châm thế nào?”

Trong Ngũ hành châm pháp, cây kim thứ ba là quan trọng nhất.

Có cần cắt chân hay không, có thể giữ lại được cái chân này hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào cây kim thứ ba.

Tần Lâm nói: “Ông biết Thấu Thiên Lương không?''

Thái Trường Phúc nói: “Biết”.

Thiêu Sơn Hỏa, Thấu Thiên Lương, mặc dù là những phương pháp châm cứu vô cùng cao siêu nhưng với Thái Trường Phúc mà nói thì cũng chẳng khó gì.

Tần Lâm nói: “Nguyên lý cũng giống với Thấu Thiên Lương, cây kim thứ ba vừa đâm vào, vừa nhấc lên”.

Vừa đâm vào vừa nhấc lên chính là quy tắc quan trọng của Thấu Thiên Lương.

Mà Ngũ hành châm pháp cũng dùng phương pháp tương tự, hiểu như vậy thì sẽ giảm khả năng bị sai hơn.

Thái Trường Phúc đột nhiên hiểu ra, kích động đến mức vỗ đùi.

Không hổ danh là Tần đại sư, chỉ một câu nói mà đã khiến ông ta hiểu ra!

Giang Lương đứng bên cạnh nghe, nhưng anh ta không hiểu gì.

Tần Lâm giảng cho một mình Thái Trường Phúc, với trình độ và câu hỏi của Thái Trường Phúc, ông ta chỉ nói một câu, Tần Lâm liền biết trong đầu Thái Trường Phúc đang nghĩ gì, câu hỏi xuất phát từ đâu, muốn hỏi cái gì.

Vậy nên Tần Lâm chỉ cần nói một câu Thấu Thiên Lương, Thái Trường Phúc liền hiểu ra.

Đây mới là cao thủ thực sự, bởi vì Tần Lâm đã từng gặp những câu hỏi như vậy rồi, sư phụ cũng từng hỏi anh cái này, vậy nên câu hỏi ông ta muốn hỏi, Tần Lâm đều biết hết.

Sau khi cây kim thứ ba được đâm xuống, người bệnh đột nhiên mở mắt, vẻ mặt đau đớn.

“Bác sĩ, chân tôi đau...”

Tần Lâm nói: “Chân đau là đúng rồi, nhịn một chút nhé!”

“Thành công rồi!”, Thái Trường Phúc kích động hét lên.

Ngũ hành châm pháp, quan trọng nhất là cây kim thứ ba, thực ra chân của người bệnh đã đứt hoàn toàn rồi, nhiều dây thần kinh đã bị dính lấy nhau, dùng tay nhẹ nhàng kéo cũng có thể đứt.

Vậy nên đáng nhẽ anh ấy sẽ không cảm thấy gì, mà cây kim thứ ba này là để người bệnh có lại cảm giác.

Cây kim thứ ba này khiến những sợi dây thần kinh bị dính với nhau không đứt như vậy nữa, chỉ cần kinh mạch nối lại thì chân cũng được cứu.

Người bệnh đau đến nhe răng, nhưng Tần Lâm cũng hết cách, muốn giữ lại chân thì chỉ có cách này, đau chút cũng phải nhịn.

Cây thứ bốn, cây thứ năm được đâm xuống!

Sau khi năm cây kim được đâm xuống, xe cấp cứu cũng đến nơi, mấy bác sĩ y tá đến nhìn thấy cảnh này lập tức kinh ngạc.

“Thái đại sư?”

Mặc dù bọn họ là bác sĩ Tây y nhưng cũng từng đọc qua sách của Thái đại sư lúc còn đi học, vậy nên vừa nhìn liền nhận ra Thái Trường Phúc.

Như vậy thì tốt quá, đỡ tốn công Tần Lâm giải thích.

“Bây giờ nghe theo sự hướng dẫn của tôi, cố định đùi và phần giữa đùi của bệnh nhân bằng tấm cố định, nhấc lên xong phải nhẹ nhàng đặt xuống, đến bệnh viện thì phải được làm phẫu thuật ngay. Da thịt bị lở loét phải được cắt bỏ hết, thà cắt thừa còn hơn cắt thiếu, hiểu chưa?"

Mấy bác sĩ y tá có hơi sững sờ, trong lòng nghĩ tên nhãi này là ai vậy, đến lượt anh chỉ đạo à?

Thái đại sư còn chưa nói gì, anh nói làm gì chứ?



Nhìn thấy mấy y tá bác sĩ còn sững sờ, Thái Trường Phúc vội vàng nói.

“Sững người làm gì! Đây là Tần đại sư!”

Mọi người lập tức kinh ngạc.

“Cái gì! Tần đại sư?”

“Là Tần đại sư của đại hội Đông y?

Tần Lâm vô cùng nổi tiếng, nếu như thực sự bàn về danh tiếng, khẻo còn nổi hơn cả Thái Trường Phúc.

Chỉ có điều bọn họ không nhận ra Tần Lâm mà thôi, bọn họ đương nhiên tin lời Thái Trường Phúc, không ngờ cậu thanh niên này lại là Tần đại sư tiếng tăm lẫy lừng!

“Vâng thưa Tần đại sư, chúng tôi sẽ cứu chữa ngay!”

Cho dù biết là Tần đại sư thì cũng không dám chậm trễ, vội vàng làm theo sự hướng dẫn của Tần đại sư để chữa trị.

Chẳng mấy chốc, người bệnh đã được khiêng lên xe, Thái Trường Phúc do dự một chút.

“Tần đại sư, tình trạng của người bệnh không được ổn định, trên đường có khả năng sẽ phải điều chỉnh Ngũ hành châm pháp, hay là tôi đi cùng?”

Tần Lâm gật đầu, trên xe đều là bác sĩ Tây y, nếu như kim bạc thực sự xảy ra vấn đề thì bọn họ sẽ không biết điều chỉnh.

Cho Thái Trường Phúc đi cùng cũng là một cách để bảo đảm.

Trước khi Thái Trường Phúc chuẩn bị rời đi còn hung ác lườm Giang Lương một cái.

“Giang Lương! Đây là Tần đại sư, con nhất định phải khiêm tốn thỉnh giáo, không được bất kính với Tần đại sư!”

“Nghe rõ chưa?!”

 

-----------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK