Chương 1309: Hoàng đế
Mạnh quá!
Cảm giác đầu tiên của Tần Lâm là thực lực của người này quá mạnh, uy lực cũng rất lớn, anh không biết giữa bố và người này ai mạnh ai yếu nhưng áp lực mà người này mang đến là không thể nghi ngờ.
Có lẽ bố anh chưa từng tỏa ra áp lực hung ác như thế này bao giờ, anh chưa từng cảm giác bị áp bức đến thế, nhưng áp lực của người này lại mang đến dường như đã đạt đến mức cao nhất, trong mắt ông ta chỉ có một ý nghĩ đó là giết chết anh!
Nỗi căm hận kia đến từ trong xương cốt, giống như có thâm thù đại hận với anh vậy, Tần Lâm chau mày lại, giống như gặp phải kẻ địch lớn vậy.
"Tôi nhớ ra rồi, là ông ta! Long kỵ sĩ của Atlantis, Steller!"
Rodman đột nhiên biến sắc, nhìn ông ta với vẻ khó tin.
"Chính là ông ta!"
Hai mươi năm trước Rodman đã từng theo Giáo hoàng đại nhân nên đã thấy ông ta một lần rồi.
Trong lòng Rodman dâng lên một nỗi sợ hãi, thực lực của người này mạnh hơn mình rất nhiều, không ngờ lần này Atlantis lại phái ông ta tới đây.
"Bố!"
Lalisa kinh ngạc kêu lên, ánh mắt lóe lên vẻ vui mừng, những tưởng lần này phải trở về tay trắng, có khi không còn tính mạng mà trở về nữa, có bố ở đây thì tất cả đều có thể giải quyết hết rồi.
"Hoàng đế!"
Nicholas James khom người nói, vẻ mặt đầy sự kính trọng.
Hoàng đế! Chính là vua chỉ đứng sau nữ hoàng bệ hạ Atlantis, mục tiêu của anh ta là vị trí của Steller ngày hôm nay, chỉ cần anh ta và Lalisa ở bên nhau thì mai sau anh ta cũng sẽ trở thành hoàng đế.
Ở Atlantis, sự tồn tại của vua là để tiếp nối dòng dõi hoàng gia Atlantis, luôn được mọi người tôn trọng, hơn nữa mỗi đời vua chỉ có thể là dũng sĩ xuất sắc nhất của Atlantis mới có thể xứng đôi với nữ hoàng của Atlantis, như vậy mới có thể bảo đảm nữ hoàng tiếp theo được sinh ra có tư chất và thực lực mạnh mẽ.
Nicholas James sinh ra trong một gia đình nghèo khó, mặc dù dân số của Atlantis chưa đến năm mươi nghìn người nhưng anh ta là một trong những người mạnh mẽ nhất, và cũng là đệ nhất dũng sĩ của Atlantis ở thời điểm hiện tại!
Nhưng so với Steller thì anh ta vẫn còn thua kém nhiều, dù gì anh ta cũng mới hơn hai mươi tuổi mà thôi.
Bóng người đó vô cùng vĩ đại, Nicholas James thầm thề rằng, bản thân nhất định sẽ trở thành hoàng đế, dưới một người trên vạn người!
Bố? Tần Lâm ngây người, thì ra người này là vua của Atlantis, cũng là bố của Lalisa, chẳng trách cơ thể lại mạnh mẽ, sức mạnh khiến người khác kinh người như vậy, khiến Tần Lâm vô cùng kinh ngạc.
Người Atlantis đúng là có cơ thể và sức mạnh khác với người thường, điều này Tần Lâm phải thừa nhận, người đàn ông này chính là minh chứng tốt nhất.
Ở trước mặt ông ta, Tần Lâm cảm nhận được một luồng áp lực khổng lồ, hơn nữa ông ta đã nhắm mình làm mục tiêu rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay với anh.
Tần Lâm nâng cao cảnh giác, thấy Rodman hoảng sợ như vậy anh cũng có thể đoán được, vị vua Atlantis này có sức mạnh không tầm thường.
"Hai đứa làm bố có chút thất vọng đấy, nếu hôm nay mẹ con đến thì con xong đời rồi".
Steller hơi chau mày, lạnh lùng nói, nhưng trong ánh mắt vẫn có một chút dịu dàng.
Lalisa bĩu môi, mẹ rất nghiêm khắc với cô ta, chỉ có bố mới dịu dàng với cô ta, may mà hôm nay bố đến không thì cô ta thảm rồi.
Lúc này Steller nhìn về phía Tần Lâm, thản nhiên nói với giọng u ám:
"Bây giờ quỳ xuống chịu chết thì tao sẽ giữ cho mày được toàn thây, nếu không tao sẽ ngũ mã phanh thây mày ra".
Tần Lâm tức chết, ông ta coi anh là cá nằm trên thớt sao, ông nghĩ ông là ai?
Nhưng lão già này giả vờ cũng giống lắm.
"Ông cảm thấy ông chắc chắn có thể giết tôi sao?"
Tần Lâm cười lạnh, nhưng điều khiến Tần Lâm khó hiểu là , không biết ông ta có thâm thù đại hận gì với anh mà lại muốn băm vằm xương xốt của anh ra như vậy.
"Mày thấy sao? Tao muốn giết mày thì dễ như trở bàn tay. Nếu mày dám làm loạn thì mày sẽ chết rất thảm".
Steller lạnh lùng nói.
"Không thể phủ định ông rất mạnh, nhưng ông nói phét cũng to đấy, muốn giết tôi phải xem bản lĩnh của ông đến đâu kìa, miệng lưỡi lợi hại thì là cái thá gì? Sinh sớm hơn tôi có vài chục năm mà tôi phải sợ ông sao? Xin lỗi, tôi không có thói quen kính già yêu trẻ đâu, muốn giết tôi sao, ok, lên đi, tôi sẽ tiếp ông đến cùng".
Vẻ mặt Tần Lâm vô cùng nghiêm túc, mặc dù mồm miệng như vậy thôi, nhưng anh không dám thiếu cảnh giác, tên Steller này anh không nắm chắc được phần thắng, cho nên phải vô cùng cẩn thận mới được.
"Đúng là không biết tự lượng sức mình, vua Atlantis của chúng tao muốn đối phó với loại mày chỉ đơn giản như việc uống nước thôi, bây giờ mày còn không quỳ xuống lát nữa mày sẽ biết phải chết thảm hại biết bao nhiêu".
Nicholas James híp mắt nói, lúc trước bị Tần Lâm chèn ép không ngẩng nổi đầu, bây giờ cuối cùng cũng có thể phản kích lại rồi, lúc này anh ta mong cho đức vua mau giết chết tên Tần Lâm kia rồi băm thây hắn ra mới hả lòng hả dạ.
Ánh mắt Lalisa có chút phức tạp, giết Tần Lâm không phải chuyện gì to tát, nhưng điều cô ta cảm thấy kỳ lạ là tại sao bố lại căm ghét Tần Lâm đến vậy, giống như có thâm thù đại hận gì vậy, trong trí nhớ của cô ta, bố chưa bao giờ mất bình tĩnh như vậy.
Niềm vui và cơn giận lẫn lộn, nhưng hôm nay ông ta đã thể hiện sát ý vô cùng mãnh liệt, dường như không giết Tần Lâm thì sẽ không quay đầu vậy.
"Bại tướng mà cũng dám ăn nói ngông cuồng như vậy sao? Xem ra không giết chết mày là sai lầm của tao rồi".
Tần Lâm lạnh lùng nhìn Nicholas James, tên nhóc này đúng là con bọ chét, loại người này chắc chắn chẳng tốt đẹp gì.
Nicholas James hừ lạnh một cái, không nói nữa nhưng trong lòng anh ta vui sắp nở hoa rồi, Tần Lâm chắc chắn sẽ chết, điều này là điều tất yếu không thể tránh được.
Steller lắc đầu, vẫn lạnh lùng nói:
"Đúng là đồ không biết điều, xem ra mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi, cũng được, để tao tiễn mày lên Tây Thiên, để cho mày biết trên đời này núi cao còn có núi cao hơn. Mày không xứng được sống trên đời này".
Steller từng bước tiếp cận Tần Lâm, sát ý ngút trời.
"Tôi muốn biết, tại sao ông lại căm hận tôi như vậy?"
Tần Lâm chau mày, cuối cùng cũng không nhịn được đặt câu hỏi, bà mẹ nó, tôi trêu chọc hay đào mả tổ nhà ông vậy, cứ làm như ông là chủ tể trên trái đất không bằng, muốn giết ai là giết người đó.
"Vì mày là con trai của hắn".
Steller nói, trong ánh mắt như có hàng chục nghìn con dao phóng về phía Tần Lâm vậy, hận không thể giết anh càng nhanh càng tốt.
"Ông có thù với bố tôi?"
Tần Lâm nheo mắt lại.
"Chẳng có lẽ bố tôi cắm sừng ông?"
Steller như bị nói trúng tim đen, đôi mắt đỏ ngầu, trừng mắt nhìn Tần Lâm, lời của Tần Lâm khiến ông ta càng kích động hơn.
"Mày chết chắc rồi!"
Ánh mắt Steller rực lửa.
"Mối thù giữa tao và Tần Trì là mối thù không đợi trời chung, hôm nay tao phải giết mày để Tần Trì phải sống trong tuyệt vọng và đau khổ mãi mãi, tao phải rút gân lột da mày".
Cơn thịnh nộ của Steller khiến Tần Lâm hoang mang, chẳng lẽ anh đoán đúng rồi sao?
Bố anh thật sự cắm sừng ông vua Atlantis này thật sao?
Chẳng sẽ đến nữ hoàng của Atlantis cũng bị bố mình hớp hồn?
"Xong rồi, thẹn quá hóa giận sao".
Tần Lâm nói xong thì Steller cũng xông đến, sát ý ngút trời!
Cái này…
Tần Lâm cảm thấy khó tin, nếu thật như vậy thì bố đúng là quá đỉnh!