Mục lục
Long Vương trở lại - Giang Thần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Thần vừa nói xong lập tức gợi lên sự bất mãn của người nhà họ Đường.
Đường Lỗi nhảy dựng lên, mắng mỏ: "Nhà họ Đường bọn tao quyết định chuyện lớn, mày có phần xen vào à?"
Đường Mộng Oánh nhớ đến chuyện hôm qua đi dự tiệc của Lâm Y, Giang Thần chỉ tay vào cô ta, ép cô ta quỳ xuống trước mặt bao nhiêu người.
Cô ta tức tối trong lòng, liền lên giọng mắng với giọng nói u ám đến kỳ quặc: "Còn nói là ba gia tộc kia cũng sắp tiêu rồi? Cậu nghĩ cậu là ai chứ, là Diệp Hùng sao? Cậu nói xong thì xong à?"
Hà Diễm Mai cũng quở trách: "Thật mất mặt mà, không nói chuyện thì chết sao?"
Đường Sở Sở liếc nhìn Giang Thần với ánh mắt u oán, trách ăn nói chuyện lung tung. Cô thật sự không có lòng tin dẫn dắt nhà họ Đường trở thành một nhà quyền thế đích thực.
Nhà quyền thế, không phải có tiền là có thể tự xưng nhà quyền thế, cái đó cần phải có một mạng lưới quan hệ cực kỳ lớn mạnh.
Đường Thiên Long không thèm đếm xỉa đến Giang Thần, ông ta nhìn Đường Sở Sở, nói: "Sở Sở à, ông nội nói đến đây thôi. Nếu như cháu có thể cam đoan, trong vòng ba năm có thể dẫn dắt nhà họ Đường để thành nhà quyền thế đích thực, giúp cho gia sản của nhà họ Đường tăng lên gấp mấy chục lần. Ông nội đồng ý cho nhà của cháu 50% cổ phần, hơn nữa cam đoan cháu sẽ mãi mãi là chủ tịch hội đồng quản trị quản lý gia nghiệp của nhà họ Đường."
"Cháu..." Đường Sở Sở bị dọa đến ngây người, ba năm làm cho tài sản tăng lên gấp mấy chục lần, chuyện này làm sao có thể chứ? Cô đâu phải là thần tiên.
Hà Diễm Mai nháy mắt ra hiệu với Đường Sở Sở, tựa hồ như đang nói, còn do dự gì nữa, đồng ý trước nắm lấy cổ phần vào trong tay.
Đường Sở Sở nhìn tất cả mọi người. Hà Diễm Mai, Đường Bác, Đường Tùng và Ngô Mẫn đều nhìn cô với gương mặt đầy kỳ vọng.
Cô nghĩ ngợi rồi nói: "Ông nội, cháu không thể bảo đảm. Nhưng nếu như còn có thể quản lý doanh nghiệp của nhà họ Đường thì cháu sẽ tận hết sức lực dẫn dắt nhà họ đường đi đến đỉnh vinh quang, cố gắng làm cho nhà họ Đường trở thành nhà quyền thế đích thực."

Nghe vậy, Đường Thiên Long yên tâm rồi, mạng lưới quan hệ hiện tại của Đường Sở Sở không phải tầm thường. Nếu như Đường Sở Sở thật sự có thể toàn tâm toàn ý giúp đỡ cho nhà họ Đường, vậy thì ngày vực dậy của nhà họ Đường chỉ trong nay mai.
Đường Thiên Long đứng dậy nói: "Đã như vậy thì thế này đi. Sở Sở, tối nay cháu đến biệt thự lớn của nhà họ Đường bàn bạc, lần này ông nội muốn phấn chia lại cổ phần, nhất định sẽ không thiếu 50% thuộc về gia đình của cháu."
"Đi về thôi."
Đường Thiên Long xoay người rồi đi ngay, còn Đường Hải và những người khác thì đi theo sau với vẻ mặt tối sầm.
Sau khi Đường Thiên Long và những người khác đi rồi, Đường Tùng nhảy lên đầy phấn khích: " Ô ye, 50% cổ phần đó nha. Đồng nghĩa với việc một nửa nhà họ Đường đã rơi vào tay chúng ta. Chị à, lần này chị thật sự cho nhà chúng ta nở mày nở mặt."
Đường Bác lại cảm thấy đê mê. Bao nhiêu năm nay, Đường Thiên Long không thèm ngó tới mặt ông ta, cũng không cho ông ta cổ phần của gia tộc, vậy mà bây giờ lại cho 50%, chuyện này quá huyền ảo rồi.
Hà Diễm Mai liếc nhìn Giang Thần một cái, đây đều là chủ ý của Giang Thần, bà ta cũng tiện thể nhắc thôi, nào ngờ Đường Thiên Long thật sự đồng ý.
"Cũng coi như là có chút giá trị." Hà Diễm Mai hé miệng nói.
Nhưng vẻ mặt của Đường Sở Sở lại tràn đầy lo lắng, nói: "Mọi người cũng đừng vội vui mừng quá sớm, nếu như sau khi con làm chủ tịch hội đồng quản trị mà không có cách nào mang thành tích đến cho nhà họ Đường, thì ông nội vẫn sẽ thu lại cổ phần."
Đường Tùng không thèm để tâm đến, nói: "Chị à, bây giờ Vĩnh Lạc đã thành công ký kết hiệp nghị hợp tác lâu dài với Thiên Quân rồi, nhận đơn đặt hàng còn nhận không hết, chị còn sợ gì chứ? Hơn nữa, quan hệ của chị với Lâm Y tốt như vậy, nhận vài đơn đặt hàng từ chỗ Dược Phẩm Trường Sinh nữa, chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?"
Đường Sở Sở có chút đăm chiêu, nói: "Em nói cũng đúng."

Lúc này, vẻ thiếu tự tin trên mặt cô đã biến mất, thay vào đó là một gương mặt mong chờ. Học được bao nhiêu điều hay, cuối cùng đã tới lúc sử dụng tới rồi sao?
Lúc này cô chờ mong, chờ mong quản lý quyền hành to lớn của nhà họ Đường, xâm nhập vào giới thương nghiệp, làm được những chuyện lớn lao đưa nhà họ Đường lên đỉnh vinh quang, trở thành một nhà quyền thế đích thực.
Giang Thần nhìn thấy vẻ mặt háo hức của Đường Sở Sở, anh nhàn nhạt mỉm cười. Có anh âm thầm giúp đỡ, sự nghiệp kinh doanh của Đường Sở Sở sẽ thuận buồm xuôi gió, không còn bao lâu nữa, danh tiếng của Đường Sở Sở sẽ có thể vang danh toàn thế giới.
Bởi vì sắp phải phân chia lại cổ phần của gia tộc, cả nhà của Đường Sở Sở đều rất kích động. Cả nhà của Đường Hải và Đường Kiệt thì không được như vậy. Cả hai nhà này đều đang buồn rầu.
Phần lớn cổ phần của nhà họ Đường đều nằm trong tay Đường Thiên Long, nếu lần này phân chia lại cổ phần thì số cổ phần trong tay bọn họ nhất định sẽ bị thu hồi. Cuối cùng có thể chia được bao nhiêu, còn có thể được chia phần hay không, đó vẫn còn là một ẩn số. Rất nhanh, trời đã tối rồi.
Đường Sở Sở mặc một chiếc váy xinh đẹp, bước vào biệt thự lớn nhà họ Đường trong sự cổ vũ của người nhà.
Trong phòng khách căn biệt thự đã tụ tập nhiều người rồi. Cả nhà Đường Hải và cả nhà Đường Kiệt, ba thế hệ của nhà họ Đường tập hợp lại một nhà.
Đường Thiên Long đích thân đứng dậy chào hỏi và kêu Đường Sở Sở ngồi xuống. Đường Thiên Long càng đối xử tốt với Đường Sở Sở thì những người khác trong nhà họ Đường lại càng cảm thấy nguy hiểm. Bọn họ đều cảm thấy Đường Thiên Long tuổi tác đã cao, không còn sống được bao nhiêu năm nữa. Lần phân chia cổ phần lần đồng nghĩa với phân chia gia sản rồi.
Chỗ ngồi có hạn, ngoại trừ những nhân vật chủ yếu của nhà họ Đường ra thì đại đa số mọi người đều đứng. Ngô Thần cũng đứng, nhưng anh cũng chẳng để tâm đến.1
Đường Thiên Long ngồi ở phía trên, quét mắt nhìn tất cả mọi người, mở miệng nói: "Hôm nay triệu tập mọi người đến đây là muốn căn dặn hai chuyện. Đầu tiên là bắt đầu từ ngày hôm nay, Sở Sở chính thức tiếp nhận nhà họ Đường, quản lý tất cả sản nghiệp của nhà họ Đường, trở thành chủ tịch hội đồng quản trị cai quản doanh nghiệp của nhà họ Đường. Chuyện thứ hai chính là bàn bạc chuyện phân chia lại cổ phần."

Nghe nói đến cổ phần, trái tim của mọi người đều như thắt lại, họ dõi mắt nhìn Đường Thiên Long, chờ đợi sự phân phối của ông ta.
Đường Thiên Long liếc nhìn Đường Bác, nói: "Bao nhiêu năm nay, Đường Bác tận tụy làm việc, chịu thương chịu khó, nhưng không có bất cứ cổ phần nào, bây giờ bố tuyên bố, cho Đường Bác 50% cổ phần của gia tộc. Số cổ phần này không chỉ giới hạn ở công ty Vĩnh Lạc, chỉ cần là doanh nghiệp dưới quyền của nhà họ Đường, nó đều có được 50% cổ phần."
Nghe thấy sự phân phó của Đường Thiên Long, người nhà họ Đường đều không khỏi liếc nhìn Đường Bác, trong ánh mắt đầy vẻ oán hận.
Tên Đường Bác này có tài cán gì mà có thể có được nhiều cổ phần đến thế?
Hai đứa con trai của Đường Thiên Long là Đường Hải và Đường Kiệt đều không dám lên tiếng.
Ngược lại thì con trai của Đường Kiệt là Đường Dũng đứng dậy, nói: "Ông nội, cháu không phục. Theo như lời ông nói, có phải là cháu tự mình mở công xưởng, Đường Bác cũng phải có 50% cổ phần hay không?"
Đường Thiên Long nhướng mi mắt lên, liếc nhìn Đường Dũng: "Cần ông phải nói thêm lần thứ hai không? Là doanh nghiệp dưới quyền của nhà họ Đường, cháu có phải là người nhà họ Đường không?"
Đường Dũng gật đầu: "Dạ phải."
"Cháu đã thừa nhận mình là người nhà họ Đường, vậy thì công xưởng mà cháu tạo ra cũng thuộc về nhà họ Đường."
"Ông nội..." Đường Dũng tức tối la lớn: "Công xưởng đó là do một tay cháu sáng lập. Tuy là quy mô không lớn nhưng nó thì có liên quan gì đến doanh nghiệp của nhà họ Đường chứ, dựa vào đâu mà cho Đường Bác một nửa cổ phần?"
Sắc mặt Đường Thiên Long trầm xuống, ông ta vỗ tay lên mặt bàn, tức giận mắng: "Dựa vào chuyện mày lấy tiền của nhà họ Đường để tạo dựng nó, dựa vào chuyện mày lấy được đơn hàng nhờ vào quan hệ của nhà họ Đường."
"Cháu..." Đường Dũng á khẩu không nói nên lời, không tìm được câu nào phản bác lại đành tức tối ngồi xuống.

Đường Bác được ưu ái thì vừa mừng lại vừa lo, ông ta quá ngạc nhiên quá vui mừng. Không chỉ là 50% cổ phần của công ty Vĩnh Lạc mà còn là 50% cổ phần của nhà họ Đường.
Đường Thiên Long hít sâu một hơi, nói: "Bố già rồi, không còn cách nào để lãnh đạo được nhà họ Đường. Lẽ ra nhà họ Đường phải nên giao cho những đứa con giỏi giang của nhà họ Đường. Bố biết, trong lòng các con không phục, thôi cứ như vậy đi, cho Sở Sở thời gian ba tháng thử việc. Nếu như nó có thể làm tăng gấp đôi tài sản của nhà họ Đường, thì nó có tư cách đảm nhiệm vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, gia đình của nó cũng có tư cách tiếp nhận 50% cổ phần."
Đường Thiên Long nhìn mọi người đang có mặt tại phòng khách, tiếp tục nói: "Bắt đầu từ ngày hôm nay, Đường Hải có 20% cổ phần của gia tộc, Đường Kiệt có 20% cổ phần của gia tộc, 10% cổ phần còn lại, bố sẽ tạm thời nắm giữ. Về phần con cái của các con, các con tự mình chia lấy, có ý kiến gì không?"
Đường Thiên Long quét mắt nhìn mọi người rồi nói: "Đây là buổi hội nghị của gia tộc, có ý kiến thì có thể nói ra. Nếu như không có, bố hy vọng sau này các con đồng tâm hiệp lực, dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang."
Vốn dĩ Đường Hải và Đường Kiệt đều có ý kiến. Nhưng bây giờ Đường Thiên Long phân chia lại rồi, bọn họ đều có được 20% cổ phần gia tộc, lần này còn nhiều hơn lần trước rất nhiều.
Bây giờ họ cũng không có ý kiến nữa.
Không nghe thấy ai nói gì, Đường Thiên Long tiếp tục nói: "Đã không còn ý kiến gì nữa, vậy chuyện này cứ quyết định như này. Sở Sở đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng quản trị, Đường Hải đảm nhiệm chức phó giám đốc, giúp đỡ Sở Sở, dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang."
"Dạ." Đường Hải không dám có ý kiến.
Nhưng Đường Lỗi đứng dậy nói: "Ông nội, mệnh lệnh của ông, chúng cháu đều sẽ tuân theo. Nhưng Sở Sở đã đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng quản trị thì cần phải làm chút chuyện cho nhà họ Đường. Chuyện của khu trung tâm thương mại Thành Trung ông cũng biết rồi, bây giờ các ông lớn khắp nơi đều đang gia nhập, nhà họ Đường chúng ta sau có thể lùi lại phía sau được. Sở Sở đã là chủ tịch hội đồng quản trị thì nên giao cho em ấy chuyện này, cho em ấy đi đàm phán lấy được tư cách gia nhập. Nếu như em ấy có thể đàm phán được, chúng cháu sẽ chấp nhận em ấy."

"Đúng vậy."
"Cháu đồng ý, cho Sở Sở đi đàm phán. Cháu nghe nói, muốn gia nhập vào khu trung tâm thương mại Thành Trung, thì tài sản ít nhất phải đạt được trên dưới năm mươi tỷ, hơn nữa phải nộp mức phí một tỷ mỗi năm một lần."
"Chi phí một tỷ thì nhà họ Đường chúng ta có thể góp nhặt được, nhưng muốn có được tư cách gia nhập lại không đơn giản như vậy. Nếu như Sở Sở thật sự có thể lấy được tư cách đó, thì chúng cháu sẽ chấp nhận em ấy."
Thuận theo lời đề nghị của Đường Lỗi, mọi người đều lao nhao lên tiếng.
Nghe vậy, Đường Thiên Long nhìn về phía Đường Sở Sở.
"Cháu..."
Đường Sở Sở không tự tin, không dám đồng ý quá dễ dàng.
Hôm nay cô đi cùng với Lâm Y, ngay cả Lâm Y mà gặp người phụ trách của khu trung tâm thương mại Thành Trung cũng phải kính cẩn e dè.
Giang Thần bước ra, nói: "Yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho Sở Sở, nếu như ngay cả tư cách gia nhập cũng không lấy được thì Sở Sở cũng không có tư cách làm chức chủ tịch hội đồng quản trị này."
Nghe vậy, Đường Sở Sở liếc nhìn Giang Thần với ánh mắt u oán, vẻ mặt như đang nói. Anh nhiều lời quá toàn kiếm phiền phức về cho em.
Nhưng vẻ mặt của Đường Lỗi lại hiện rõ như đã đạt được mưu đồ. Lấy tư cách gia nhập? Sao có thể chứ?
Có một câu nói từ phía trung tâm thương mại rằng, các công ty muốn gia nhập vào phải có tài sản ít nhất là năm tỷ.
Tính toán hết lại thì tài sản của nhà họ Đường cũng chỉ có mười lăm tỷ, còn thiếu rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK