Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm đó Diệp Cảnh Thần có được quyền thế cực lớn ở Diệp gia, cho nên, cho dù trưởng công chúa điêu ngoa tùy hứng, cũng phải dè chừng thực lực trong tay một chút!

Hiện giờ, vị trí thiếu chủ Diệp gia đã thuộc về nhị thiếu gia, mình chỉ là giết một nữ nhân mà thôi, tin chắc là Diệp gia sẽ không so đo với mình.

“Diệp ca,” Quân Phượng Linh nâng tay lên, ngăn động tác của Diệp Cảnh Thần lại, nàng dương môi mỉm cười, trên gương mặt anh khí xẹt qua một tia sáng, “Chuyện này giao cho ta xử trí!”

Diệp Cảnh Thần ngẩn ra, thu hồi tay, khẽ gật đầu: “Được.”

Quân Phượng Linh tươi cười thật sâu, lại không phát hiện đáy mắt nàng hiện lên một mảnh thâm trầm.

“Ngươi muốn đoạt nam nhân của ta?”

Trưởng công chúa hừ một tiếng: “Diệp ca ca là của ta, là tiện nhân không biết xấu hổ đoạt hắn đi! Cho nên, chân chính đoạt nam nhân của người khác là ngươi!”

Bốp!

Lời của trưởng công chúa vừa nói ra, mọi người chỉ nhìn thấy một tia gió sắc bén hiện lên, ngay sau đó, bóng dáng của nữ tử áo đỏ đã tới trước mặt trưởng công chúa, tiếng bàn tay tát xuống vang lên thanh thúy, làm cả tế tràng đều yên tĩnh xuống.

“Ngươi thật cho rằng năm đó ta nhường nhịn ngươi vạn phần, là bởi vì ta sợ ngươi? Quân Phượng Linh ta chưa bao giờ sợ bất luận kẻ nào! Nếu không phải vì suy xét cho Diệp ca, mười năm trước, ta cũng đã khiến mạng ngươi đi xuống hoàng tuyền!”

Trưởng công chúa bụm má, hai tròng mắt oán hận nhìn chằm chằm Quân Phượng Linh, nghiến răng nghiến lợi: “Các ngươi còn thất thần làm gì? Nữ nhân này dám động thủ với bản công chúa, tội lớn tru chín tộc, lập tức giết ả cho ta! Còn có dã chủng kia của ả, cũng đáng chết!”

“Ta xem ai dám động vào nàng!”



Thấy hộ vệ vây quanh Quân Phượng Linh, Diệp Cảnh Thần hét lớn một tiếng, chắn trước mặt Quân Phượng Linh, đôi mắt tràn ngập sát khí nhìn bốn phía chung quanh.

“Đủ rồi!”

Giờ phút này, rốt cuộc Giang Mộng Dao vẫn luôn không nói gì cũng chịu mở miệng, nhàn nhạt nói: “Hoàng cô, chúng ta tới nơi này là vì chứng kiến nghi thức lấy máu nhận thân, không phải để người nháo sự.”

Đối với chất nữ này, thật ra trưởng công chúa có vài phần kiêng kị, cho nên, sau khi nghe lời nàng ta nói, mặc dù rất không cam long nhưng chỉ có thể nuốt xuống.

“Diệp ca ca, ta biết chắc chắn lúc trước chàng bị nữ nhân này mê hoặc, một ngày nào đó, chàng sẽ hối hận vì lựa chọn của mình.”


Giang Mộng Dao không hề để ý tới trò khôi hài này, ánh mắt chuyển hướng về phía Diệp Thiên Vấn: “Thiên Vấn, vì sao nghi thức lấy máu nhận thân còn chưa bắt đầu?”


Diệp Thiên Vấn rũ mắt xuống, che lại âm hiểm trong đó, thật lâu sau, hắn mới ngẩng đầu nhìn Giang Mộng Dao, dùng giọng nói ôn hòa trả lời: “Ta cũng không rõ lắm, Vân Tiêu hắn còn chưa đến, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì làm cho hắn sợ hãi với chuyện lấy máu nhận thân như thế.”


Ngụ ý, bởi vì sợ hãi nên Vân Tiêu không tới lấy máu nhận thân.


Còn về phần nguyên nhân sợ hãi …… Trừ bỏ hắn giả mạo con cháu Diệp gia, còn có nguyên nhân gì khác chứ?


Quả nhiên, Giang Mộng Dao tin Diệp Thiên Vấn, cười lạnh một tiếng: “Xem ra đại thiếu của Diệp gia cũng chỉ như thế, lại bị một nữ nhân lừa gạt, tiểu tử kia căn bản không phải huyết mạch của hắn, buồn cười chính là, hắn vì một nữ nhân như vậy, từ bỏ công chúa hoàng thất, thật sự là đáng tiếc, thật đáng buồn!”


Diệp Cảnh Thần hơi nheo mắt lại, trào phúng cười: “Thời gian còn chưa chính thức đến, làm sao ngươi biết Tiêu nhi không tới? Huống chi, phụ thân ta cũng chưa xuất hiện, làm sao bắt đầu nghi thức?”


Đang lúc Diệp Cảnh Thần nói lời này, tiếng cười tràn ngập lười biếng lọt vào tai, cũng khiến tế tràng ầm ĩ im lặng chỉ trong chớp mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK