Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chúng trưởng lão cứng họng, không nói được một câu phản bác.

Diệp Tường chậm rãi đứng dậy: “Nếu để thế nhân biết, Diệp gia chúng ta khó xử một nữ nhân, các ngươi cảm thấy thế nhân sẽ đối đãi Diệp gia như thế nào?”

Giọng điệu của ông vân thanh phong đạm, trong con ngươi vẩn đục không có một tia cảm xúc.

Nhưng mà, lời hắn nói giống như sấm sét, nổ vang trong lòng các trưởng lão.

“Ba ngày sau, là nghi thức lấy máu nhận thân, trước đó, ta không muốn gây ra bất luận sóng gió gì.”

Nói xong, Diệp Tường vẫy vẫy ống tay áo, từng bước đi ra ngoài đại sảnh.

Theo ông ta rời đi, trưởng lão khác cũng đều tản ra, không tới một lát, bên trong toàn bộ đại sảnh, chỉ còn lại cha con Diệp Cảnh Huyền.

“Phụ thân!” Diệp Thiên Lâm căm giận nói, “Chuyện ta tự tát mình, nhất định là Vân Lạc Phong giở trò quỷ.”

Diệp Cảnh Huyền than nhẹ một tiếng: “Chuyện này ta biết.”

“Vậy vì cái gì……”

“Lâm nhi,” Diệp Cảnh Huyền liếc nhìn Diệp Thiên Lâm, “Rất nhiều chuyện không đơn giản như con tưởng tượng, ở trong Diệp gia, trừ bỏ gia gia con, thì đều thuộc về Diệp Tường trưởng lão kia! Nhưng lão già đó ta mượn sức nhiều năm như vậy, cũng không thể kéo ông ấy vào phe của ta.”

Diệp Cảnh Huyền oán hận cắn răng, mặt mày âm trầm: “Hơn nữa, lão già đó hận nhất chính là tay chân tương tàn! Cho nên, mặc dù vừa rồi vi phụ tin tưởng con, cũng cần phải giáo huấn con! Bằng không, lão ấy sẽ đi tới chỗ gia gia con cáo trạng, nhất định sẽ khiến cho gia gia của con bất mãn.”

Diệp Thiên Lâm gục đầu xuống: “Phụ thân, nhi tử biết sai rồi.”

“Biết sai rồi? Con biết sai ở đâu?”



“Nhi tử không nên làm địch với dã chủng kia!”

“Không!” Diệp Cảnh Huyền lắc lắc đầu, “Con đối nghịch cùng bọn Diệp Cảnh Thần cũng không sai, con chỉ sai ở chỗ không bắt được nhược điểm của bọn họ! Bởi vậy, nếu con không hoàn toàn nắm chắc một kích giết chết những người đó thì tốt nhất nên kiềm chế bất động!”

Mấy năm qua, nguyên nhân chính là vì Diệp Cảnh Huyền không nắm chắc có thể giết chết Diệp Cảnh Thần, lại sợ có nhược điểm rơi vào trong tay hắn nên lúc này mới vẫn luôn không động thủ!

Lúc hắn làm thì phải một kích giết chết, nếu không, mặc kệ bọn họ tiếp tục sống sót!

“Phụ thân, con hiểu rồi.”

Diệp Thiên Lâm ngẩng đầu: “Đúng rồi, vừa rồi Diệp Tường trưởng lão nói lấy máu nhận thân là như thế nào?”


Nghe vậy, Diệp Cảnh Huyền ngẩn ra, hắn nhìn Diệp Thiên Lâm, thở dài một tiếng: “Chuyện này nói cho con cũng không sao, dã chủng Vân Tiêu kia, có thể là nhi tử của Diệp Cảnh Thần.”


“Cái gì?” Diệp Thiên Lâm bị lời này làm cho sợ ngây người, thật lâu sau lúc sau, hắn mới phản ứng được, tức giận nói, “Năm đó, bởi vì đại bá không có con, vị trí thiếu chủ của Diệp gia mới có thể giao cho cha, nếu đại bá có nhi tử, như vậy……”


Diệp Cảnh Huyền cười cười, cắt ngang lời Diệp Thiên Lâm nói.


“Như thế cũng không sao! Đừng quên, nhi tử đó của Quân Phượng Linh đã từng bị trục xuất gia tộc bởi vì không thể tu luyện, là một phế vật rất rõ ràng! Huống chi, mặc dù lấy máu nhận thân thành công thì như thế nào? Diệp gia sẽ cho phép một phế vật tồn tại sao? Lúc đó, tuyệt đối sẽ không công bố thân phận của hắn ra bên ngoài, huyết mạch đó của Diệp gia sẽ là danh xứng với thực.”


Lúc này Diệp Thiên Lâm mới yên tâm, đáy mắt hiện lên một tia âm u, rồi sẽ có một ngày, hắn sẽ khiến những người đó hối hận vạn phần vì khi dễ hắn!


“Lâm nhi, nhớ rõ không được nói việc này ra ngoài, bằng không, đến lúc đó sợ là rất khó xong việc.” Diệp Cảnh Huyền trịnh trọng dặn dò.


Diệp Thiên Lâm phục hồi tinh thần, nghiêm túc trả lời nói: “Phụ thân, người yên tâm, nhất định con sẽ giữ kín như bưng, tuyệt không nói với bên ngoài một chữ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK