Cơ Cửu Thiên chống đỡ bò dậy, một thân trường bào đỏ rực đứng bên cạnh Vân Lạc Phong.
"Thương thế của ngươi....."
"Không có vấn đề gì, yên tâm đi!"
"Được!"
Vân Lạc Phong khẽ gật đầu, nàng ngẩng đầu lên, bắt đầu đi về phía trước.
Không thể không nói, sơn động này rất dài, giống như là không có điểm cuối cùng, từ xa xa nhìn vào hoàn toàn không nhìn thấy đáy.
"Nếu chúng ta đi rồi, Mặc Thiên Thành có phải cũng có thể rời đi hay không?" Vân Lạc Phong khẽ cau mày, vừa rồi nàng có chú ý tới, thời điểm nàng đút Cơ Cửu Thiên ăn linh dược, đáy mắt Mặc Thiên Thành tràn đầy lửa giận cùng sát khí.
Giữ một quả bom hẹn giờ như vậy bên người, quả thật quá nguy hiểm.
"Có một biện pháp có thể thoát khỏi hắn!" Cơ Cửu Thiên cong môi cười nhạt: "Ngươi mau chóng tìm được người chuyển thế của Tuyệt Thiên, đem cái của nợ này ném cho hắn ta là xong. Đến lúc đó, dù hắn có biết là ngươi giả mạo Tuyệt Thiên, thì ngươi cũng đã trả cho hắn một người thật rồi."
Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn Cơ Cửu Thiên: "Đây là ngươi đang bán đứng huynh đệ của mình?"
"Không còn cách nào!" Cơ Cửu Thiên cười rất yêu tà: "Để tên gia hỏa kia quấn lấy Tuyệt Thiên, vẫn tốt hơn là để hắn đi theo chúng ta, ngươi nói đúng không?"
"Đây xác thật là một chủ ý không tồi!"
Vân Lạc Phong khẽ sờ sờ cằm, chỉ cần tìm được người chuyển thế của Tuyệt Thiên, nói không chừng thật sự có thể đem Mặc Thiên Thành ném đi.
Xem ra chờ khi nàng rời khỏi nơi này, thì cần phải đi tìm người chuyển thế của Tuyệt Thiên.
"Đúng rồi, nếu Tuyệt Thiên vẫn không chịu tiếp thu Mặc Thiên Thành như cũ, thì nên làm cái gì bây giờ?"
Cơ Cửu Thiên cũng trầm mặc, rất lâu sau, trong mắt phượng của hắn mới hiện lên một tia âm hiểm.
"Ngươi có thuốc nào biến đổi giới tính không? Đem Mặc Thiên Thành biến thành nữ nhân, nói không chừng còn có thể kết thành một mối nhân duyên."
Vân Lạc Phong giật giật mí mắt: "Nếu có loại thuốc này, thì ta sẽ biến ngươi thành nữ nhân trước tiên, có lẽ ngươi sẽ có thể lập tức xuất giá, miễn cho cả đời phải làm một lão xử nam."
Sắc mặt Cơ Cửu Thiên trong nháy mắt liền đen kịt.
Nữ nhân này không đề cập đến mấy chữ này thì sẽ chết sao?
Trong lúc nói, thì ở phía trước có một cánh cửa tối xuất hiện trước mắt hai người, Vân Lạc Phong nhẹ nhàng giơ tay, đẩy ám môn ra, chậm rãi đi vào.
Sau khi nhìn thấy khung cảnh bên trong cảnh cửa, Vân Lạc Phong tức khắc liền ngây ngẩn cả người.
Toàn bộ căn phòng đều bày đầy trân bảo, bất kể là dược liệu, thư tịch, hay là vũ khí, cần gì là có đó.
Nhiều hơn nữa là ở giữa căn phòng, có một dòng suối huyết sắc.
Nước suối kia ào ạt chảy xuôi xuống, tựa như là âm thanh của máu đang chảy, làm người ta rợn tóc gáy.
Nhưng mà trong nước suối lại không có mùi máu tanh, ngược lại còn ngập tràn hương thơm nhàn nhạt, trong khoảnh khắc Vân Lạc Phong ngửi thấy hương thơm này, liền cảm giác được linh khí trong cơ thể hơi tăng lên một chút.....
"Chủ nhân, đây là Huyết Linh Tuyền, nếu ngâm mình trong Huyết Linh Tuyền này, thực lực của người sẽ tăng lên rất nhanh, phát tài, chúng ta phát tài rồi!" Âm thanh hưng phấn của Tiểu Mạch truyền ra ngoài.
Ngữ khí kia tựa như là bị đói khát lâu ngày mà nhìn thấy đồ ăn ngon, hận không thể ăn hết toàn bộ.
Cơ Cửu Thiên ở một bên lại không có mấy ngạc nhiên, trong đôi mắt phượng vẫn ẩn chứa tươi cười như cũ.
"Không ngờ Tuyệt Thiên lại đem hết của cải của mình cất giấu bên trong ảo cảnh, khó trách năm đó bao nhiêu cường giả xuất động, mà lại không tìm được bất cứ thứ gì, Phong nhi, ngươi thân là người truyền thừa của Tuyệt Thiên, theo lý, những thứ này cũng do ngươi kế thừa!"
Vân Lạc Phong im lặng.
Không biết tại sao nàng lại có cảm giác tất cả những thứ này đều là do vận mệnh sắp đặt.
Cũng giống như, nàng từng có được thuật chế tạo con rối của Tuyệt Thiên, mà để chế tạo được con rối thì cần có Vu Yêu Cốt, cho nên nàng mới tiến vào ảo cảnh này.