Triệu chưởng quầy mỉm cười: "Không sai!"
"Không biết chủ nhân đứng sau dược đường này là người phương nào?"
Người kia tiếp tục dò hỏi.
Triệu chưởng quầy thấy người kia hỏi mãi không tha cũng không có mất kiên nhẫn, đáp: "Chuyện này thứ lỗi cho ta không thể trả lời!"
Nghe vậy, người kia có chút không cam lòng, ngay thời điểm hắn ta muốn hỏi tiếp thì chợt nghe thấy phía sau có tiếng quát lớn vang lên.
"Tránh ra! Tránh ra hết cho ta!"
Mọi người ngẩn người, cùng tránh qua chừa ra một con đường. Sau đó, dưới ánh mắt đám đông, một đoàn quan binh đi đến.
Đi đầu là một người đàn ông trung niên, thần sắc cao ngạo, trên mặt có một vết thẹo dài do đao chém, ánh mắt sắc bén mà hung tợn.
"Bắt hết toàn bộ người trong dược đường mang đi!"
Cái gì?
Vừa nghe thấy lời này, mọi người đều kinh ngạc, tại sao quan binh vừa tới không nói lời nào thì đã bắt người?
"Lý tướng quân, ngài đừng quá đáng!" Kỳ Tô đi ra từ sau lưng Triệu chưởng quầy, bước tới trước, lạnh mặt hỏi: "Dược đường đã phạm tội gì mà ngài lại muốn bắt hết người của dược đường?"
Lúc Lý tướng quân nhìn thấy Kỳ Tô thì giật mình sửng sốt: "Ngươi là chủ nhân của dược đường này?"
"Không phải, ta chỉ là người làm công mà thôi!"
Kỳ Tô cau mày nói tiếp: "Lý tướng quân, ngài có thể nói cho ta biết, ngài đến đây làm gì không?"
"Hừ!" Lý tướng quân hừ lạnh, mặc dù người đến là Kỳ Tô, nhưng ông ta không hề nể mặt: "Phối phương Tụ Linh Dược này xuất xứ từ trong cung, thời gian trước bị mất trộm. Hiện tại dược đường của các ngươi buôn bán Tụ Linh Dược, điều này chứng tỏ kẻ trộm chính là các ngươi. Người đâu! Bắt hết tất cả bọn chúng lại, niêm phong Tụ Linh Dược Đường!"
Kỳ Tô khẽ nhíu mày, cuối cùng hắn cũng biết ý đồ của gã Lý tướng quân này.
Vốn dĩ, hắn cho rằng đám người trong cung muốn chiếm đoạt Tụ Linh Dược cũng cần một thời gian ngắn, ai ngờ mới ngày đầu khai trương thì bọn họ đã tới. Xem ra có người đã nghe được tin tức về Tụ Linh Dược, muốn chiếm lấy nó.
"Theo như lời tướng quân nói, phối phương Tụ Linh Dược là của hoàng cung, ngay cả thuật chế tạo con rối cũng là của hoàng cung?" Kỳ Tô cong môi mỉm cười, đáy mắt xẹt qua tia hàn băng.
"Đương nhiên!"
Lý tướng quân cao ngạo hất cằm, ông ta nghe lệnh Cầm phi, ngày sau Cầm phi chính là thái hậu, đồ mà Cầm phi muốn, ai dám không giao?
"Cái gì? Tụ Linh Dược này là trộm từ trong cung? Ngay cả con rối cũng vậy?"
"Đám người này thật to gan, dám trộm đồ trong cung, bây giờ đã bị bắt tại trận."
Bá tánh vây xem vừa nghe lời này liền sôi nổi bàn tán, ánh mắt nhìn người của Tụ Linh Dược Đường ngập tràn khinh thường.
Sắc mặt Kỳ Tô trầm xuống: "Nếu Lý tướng quân nói Tụ Linh Dược Đường chúng ta trộm phối phương trong cung, vậy trong cung chắc chắn có người biết Tụ Linh Dược này điều chế thế nào, chi bằng ngài đưa người nọ đến đây biểu diễn một lần làm sao chế tạo Tụ Linh Dược, nếu người đó có thể phối chế thành công, ta lập tức tiến cung nhận tội."
Lý tướng quân ngây ngẩn cả người.
Cầm phi sai ông ta đến, không chỉ niêm phong dược đường mà còn phải lấy được phối phương Tụ Linh Dược, bây giờ Kỳ Tô bảo ông ta đưa người đến biểu diễn phối chế Tụ Linh Dược.....
Ông ta biết tìm người ở đâu?
Thấy sắc mặt Lý tướng quân trở nên khó coi, Kỳ Tô cười lạnh: "Thì ra là người trong cung muốn cướp đồ của người khác, đã vậy còn dùng lý do đường hoàng như vậy để vu oan Tụ Linh Dược Đường chúng ta? Lý tướng quân, trước kia ngài làm người đường đường chính chính, không ngờ chỉ mới một năm không gặp mà ngài đã trở nên vô sỉ như vậy!"