Beta: Sahara
Thấy Hồ Li không tôn trọng mình, làm báo vương càng thêm phẫn nộ.
"Con nhìn xem, đây chính là nam nhân nhân loại mà con coi trọng? Một chút gia giáo cũng không có! Rất rõ ràng, hắn và bằng hữu của hắn đều không có gia giáo như nhau, nhìn thấy bổn vương mà cũng không thèm quỳ xuống!"
Báo vương quét mắt về phía mấy người Vân Lạc Phong cùng Vân Tiêu, trong ánh mắt ẩn chứa cái nhìn lạnh lẽo.
Ánh mắt ngây ngốc của Vân Tiêu vẫn luôn đặt trên người Vân Lạc Phong, rốt cuộc chậm rãi dời đi, dừng lại trên người báo vương.
Một thân hắc y, không gió tự bay, tay Vân Tiêu chậm rãi nâng lên, linh khí cường đại từ từ hội tụ trong lòng bàn tay vừa nâng lên kia......
"Phụ thân!" Y Lợi cắn chặt răng: "Đại tỷ ở trước mặt mọi người cướp đoạt nam tử, chẳng phải là càng không có giáo dưỡng sao?."
Chát!
Báo vương phẫn nộ giơ tay lên, tát một cái xuống mặt Y Lợi, đối với nữ nhi không biết tốt xấu này, báo vương giận run cả người.
"Là ai cho phép con mục vô tôn trưởng như vậy hả? Con thật sự cho rằng phụ thân không dám trừng phạt con sao?"
(*mục tôn vô trưởng: trong mắt không có trưởng bối, ý mắng người đó bất kính.)
Nếu dung mạo của tiểu nữ nhi không bị hủy, thì báo vương nhất định thiên vị tiểu nữ nhi này.
Nhưng cố tình dung nhan tiểu nữ nhi lại bị hủy, ở một nơi tôn sùng vẻ đẹp như Thú Châu này mà nói, việc này chắc chắn phải chịu sự cười nhạo của mọi người.
Ầm!
Ầm ầm ầm!
Bỗng nhiên, báo vương cảm giác được toàn bộ mặt đất dưới chân đều bị chấn động, ông ta kinh ngạc, sắc mặt trắng bệch, vội vàng tìm nơi phát ra lực lượng gây nên việc này.....
Trong cuồng phong, nam nhân giống như một vị tôn sát thần lãnh khốc, đạp vỡ địa ngục mà ra, sát khí tỏa ra trên người hắn khiến cho mọi người không rét mà run.
Quanh thân hắn tản mát ra lực lượng rất cường hãn, tất cả chỗ này, mọi kiến trúc chung quanh đều bị càn quét lên không trung, che trời lấp đất, bao trùm khắp trời xanh....
Rồi sau đó, dưới ánh mắt mọi người, mấy thứ kia lần lượt rơi ầm ầm xuống.
Bởi vì báo vương đứng ngay trung tâm cổ lực lượng kia, nên ông ta bị trúng đòn đến hôn mê bất tỉnh, bọn thị vệ vội vàng phục hồi lại tinh thần, lao nhanh về hướng báo vương.
"Vương ngất đi rồi, mau cứu vương!"
Thời khắc này, không có người nào để ý tới đám người Vân Tiêu. Ngay cả vương còn bị hắn đánh đến hôn mê chỉ với một chiêu, thì bằng vào mấy tên thị vệ như bọn họ, làm sao có thể đối phó nam nhân đáng sợ như vậy?
Y Lợi kinh ngạc há to miệng, dường như không ngờ tới, bằng hữu Hồ Li lại có thực lực lợi hại như vậy.
Chợt, nàng lại có chút lo lắng: "Hồ Li, bằng hữu huynh tuy rằng lợi hại, nhưng Thú tộc vô cùng đồng tâm nhất trí, một khi có một chủng tộc thua ở trong tay nhân loại, thì các tộc khác sẽ cùng nhau tấn công nhân loại."
Nàng dừng một chút, rồi nói tiếp: "Huynh có biết vì sao khoảng cách giữa Thú thành chúng ta với Bắc Châu lại gần như vậy không? Đó là bởi vì, thực lực Thú thành chúng ta thấp nhất, các chủng tộc khác đều mạnh hơn so với Báo tộc chúng ta......"
"Đặc biệt là Long tộc thần bí cùng Phượng tộc, đây là hai chủng tộc đứng đầu tất cả thú tộc!"
Đây cũng là việc mà Y Lợi lo lắng nhất.
"Nàng mệt rồi!"
Vân Tiêu quay sang nhìn Vân Lạc Phong.
Hắn không hỏi, mà là khẳng định.
"Ta đưa nàng đi nghỉ ngơi!"
"Được!"
Vân Lạc Phong cười.
Có Vân Tiêu ở bên cạnh, nàng rất an tâm......
"Hồ Li, có phải huynh sắp đi phải không?"
Y Lợi nhìn theo bóng dáng đám người Vân Lạc Phong cùng Vân Tiêu, bóng dáng của họ càng lúc càng xa, nàng hơi hơi mím môi, trong giọng nói dường như có chút gì đó không nỡ.
Hồ Li không thấy được sự khác thường của Y Lợi, hắn trầm ngâm nửa ngày, nói: "Hẳn là đi."
"Kỳ thật...... Người mà huynh muốn tìm, ta có thể giúp huynh tìm."
Chỉ cần huynh có thể ở lại đây thêm một thời gian ngắn thôi......
Hồ Li dừng một chút: "Ta làm phiền cô cũng nhiều rồi, không thể tiếp tục làm phiền thêm nữa, chờ Vân Lạc phong nghỉ ngơi xong, ta sẽ cùng bọn họ rời đi tìm kiếm Hồng Loan."
Y Lợi thở dài một tiếng, nàng cũng hiểu, nàng không thể giữ hắn lại được......