Lãnh Mạch ngã xuống trước mặt tôi, cuối cùng liếc mắt một cái, tràn ngập quyến luyến và không nỡ.
Lãnh Mạch…
Kiếp này không thể dät tay đến già, đổi lấy cùng đi chết, cũng rất tốt, rất tốt…
Tất cả mọi người chết trước mặt tôi, Minh Giới chỉ còn lại mình tôi.
Ảo cảnh trong vụ ẩn quỷ thấy được tương lai ngày đó thật sự xảy ra.
Lúc ấy tôi còn cảm thấy buồn cười, sao tôi có thể giết chết mọi người.
Mà bây giờ, sự thật bày ra ngay trước mắt.
Lãnh Hiên giải trừ khống chế đối với tôi.
Tôi đã sớm không còn sức lực, kiếm siêu thân trong tay tôi rơi xuống, rơi lên trên mặt đất phát ra tiếng vang thanh thúy.
Tôi ngồi xổm trên mặt đất.
Lãnh Mạch đã chết ở trước mặt tôi.
Tôi chống đỡ chút sức lực cuối cùng, vươn tay ra kéo lấy đầu Lãnh Mạch, ôm vào trong ngực.
Lúc này Lãnh Mạch giống như đang nhắm mắt, im lặng ngủ say.
Tôi để đầu ở hõm vai anh, ôm chặt anh.
“Lãnh Mạch, em tới tìm anh đây…”
Mộ Tu và Hồng Hồng trở lại trong cơ thể tôi, nhưng không ngăn cản tôi, tôi chết thì bọn họ sẽ chết theo “Thôi, nếu kiếp sau còn có cơ hội, mình lại làm người vậy” Hồng Hồng ở trong lòng tôi nói.
“Tôi cũng đã sớm không muốn sống nữa, cứ chết đi như vậy, là một loại giải thoát đối với tôi” Mộ Tu nói.
“Ừm, được, như vậy mọi người cùng đi chết đi” Tôi gật đầu, trong tay xuất hiện chiến ý, đánh về phía trái tim mình.
Lần này Lãnh Hiên không ngăn cản.
Chiến khí đánh vỡ trái tim tôi xong, tôi có thể chết, có thể giải thoát, có thể… Chết cùng với bọn họ.
“Muốn chết đi như vậy, không có ý nghĩa gì” Một giọng nói đột ngột vang lên.
Chiến khí không đánh vỡ trái tìm tôi, chiến khí trong tay tôi bị người ta đánh tán.
“Vương Thao Thiết?” Giọng nói hơi kinh ngạc của Lãnh Hiên vang lên sau lưng tôi: “Sao ông già ông tới đây?”
Thao Thiết?
Bây giờ tôi căn bản không có tâm trạng quản vì sao Thao Thiết lại trở vê, một lòng muốn chết, tôi lại ngưng tụ chiến khí trong tay.
“Cô bé, cô chết, người nào mở thuật khống chế không gian cho tôi?”
Chiến khí lại bị đánh nát, ngay sau đó eo tôi bị một cánh tay ôm lấy, nâng chúng tôi lên. . Ngôn Tình Tổng Tài
Nhìn Lãnh Mạch rời khỏi tôi, tôi ra sức giãy dụa: “Ông buông ra! Tôi muốn chết cùng chö với đám người Lãnh Mạch!”
Người đàn ông khiêng tôi lên vai: “Tôi sẽ không để cô chết.”
“Vương Thao Thiết, hình như thành lập thế giới mới sẽ không có ảnh hưởng gì đối với ông, vì sao ông muốn nhúng tay vào chuyện của tôi?” Lãnh Hiên ngăn cản đường đi của Thao Thiết.
“Tôi vui, có ý kiến gì?” Thao Thiết nói.
Lãnh Hiên bị nghẹn họng, một lúc lâu sau mới nói: “Người phụ nữ này rất quan trọng đối với tôi, hôm nay cô ta nhất định phải chết ở đây, vân mong vương Thao Thiết đừng nhúng tay vào chuyện giữa chúng tôi, sau này thế giới mới, ông vân là vương chí cao vô thượng tự do tự tại như cũ”