Mục lục
Chồng ma của em - Đồng Đồng (Truyện full tác giả: Nhất Lộ Hoan Ca)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Tử Thanh và những người khác, bao gồm cả Bạch Hổ cũng không biết răng Hàn Vũ chính là người thủ hộ sách cổ tiên tri.

Chỉ là lần này tình thế cấp bách, tôi cũng không thể lén lút được nữa.

Trước mặt Tống Tử Thanh và Bạch Hổ, Hàn Vũ đã kích hoạt sách cổ tiên tri và đánh vào thân thể tôi.

Vừa nhằm mắt bước vào thế giới tinh thân của mình, tôi nghe thấy Bạch Hổ nói với Hàn Vũ: “Không ngờ anh lại là người thủ hộ sách cổ tiên tri”

Sau đó, tôi bước vào thế giới tinh thần.

lệc rất đơn Hô hoán quỷ thần đã trở thành một giản, thậm chí không cần mình gọi quá nhiều, quỷ thần đã đến.

“Quỷ thần đại nhân!” Tôi rất phấn khích khi nhìn thấy ông ta, sau đó chạy về phía ông ta.

“Gọi tên tôi” Quỷ thân hung hăng nhìn chăm chăm vào tôi, nhưng mà ông ta vẫn chấp nhận cái ôm của tôi.

“Mộ Tu đại nhân” Tôi ở trong thế giới tỉnh thân ôm lấy mảnh vỡ linh hồn có hình dáng của quỷ thần, tuy rằng không cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của ông ta, nhưng mà tôi có thể cảm nhận được hơi ấm của người đàn ông này.

“Cô là người đầu tiên ôm tôi sau ngàn năm, cảm thấy kỷ quái” Mộ Tu trâm giọng nói.


Tôi bật cười: “Có phải là cảm động muốn khóc không? Có phải là thích không? Ha ha ha!”

Sau đó, tôi bị quỷ thân đại nhân chỉnh một hồi.

“Đau quá..” Tôi ôm đầu rưng rưng: “Trên đầu tôi nhất định đã sưng một cục to rồi!”

Mộ Tu bị tôi làm cho buồn cười, cười tủm tỉm hai lần: “Nói đi, cô lại tới tìm tôi làm gì? Nói chuyện phiếm sao?”

Ờm..

Lần trước tôi đã nói với ông ta răng lần sau tôi trở lại sẽ không bao giờ nhờ ông ta giúp nữa. Tôi sẽ chỉ đến gặp ông ta để trò chuyện mà thôi, quả nhiên không thể nói quá nhiều…

“Mộ Tu đại nhân, hiện tại tôi còn cần sức lực của ngài, cần ngài giúp đỡ” Ta trịnh trọng mà nhìn ông ta, lập tức nói cho anh ta biết tình huống hiện tại: “Chính là như vậy, tôi cân ngài giúp đỡ, chúng ta cần hợp lực giết Minh Vương Lạc Nhu”

Mộ Tu cau mày: “Bây giờ cô có đủ tự tin giết chết Minh Vương Lạc Nhu? Cho dù trước đó tôi có theo vào thân thể của cô nhưng mà không phải cô cũng bị Lạc Nhu đánh cho tơi bời sao?”

“Bây giờ đã khác trước nhiều rồi, chuyện dài lãm.

Nói tóm lại, bây giờ cơ thể tôi có thể phô diên hầu hết khả năng của ngài. Chúng ta nhất định có thể đánh bại Lạc Nhụ, tin tôi đi!” Tôi nằm lấy Mộ Tu và lo lắng nhìn ông ta: “Giúp tôi lần nữa đi, quỷ thân đại nhân!”

Mộ Tu rũ mắt xuống nhìn tôi, người đàn ông này cũng là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai, tôi có chút xấu hổ khi bị nhìn chằm chăm như thế này, và tránh khỏi tâm mắt của ông ta.

Sau vài giây, Mộ Tu nói: “Vậy thì chiến đi”

Tôi lập tức vui mừng khôn xiết: “Hay quá! Cảm ơn Mộ Tu đại nhân!”



“Chờ đến khi cô có giết chết cái mối họa trong lòng thì lại cám ơn di” Mộ Tu lạnh lùng nhìn tôi, sau đó tiến vào trong cơ thể của tôi.

Tôi mở đôi mắt của mình ra.

Hai mắt máu đỏ tươi.

“Quỷ thần?” Tống Tử Thanh hỏi.

Mộ Tu liếc anh ấy một cái, mặc kệ ấy ấy, ngẩng đầu nhìn trời.

“Lạc Nhu ở đó” Tôi nói với Mộ Tu trong lòng.

“Kiếm đâu?” Mộ Tu hỏi tôi.

“Cái này…” Giọng tôi đặc biệt yếu ớt: “Tôi có thể tạo ra một thanh kiếm băng sau khi thay máu, ông có thể làm một thanh kiếm đi”

Mộ Tu tạo ra một thanh kiếm băng, nhìn một lượt rồi hỏi tôi: “Thanh kiếm đó ở đâu?”

Tôi: “Bị Tống Lăng Phong cướp mất”

“Vì vậy, bây giờ cô không có kiếm?”

“Ừm”

“Được rồi, tôi sẽ không đánh trận này, tạm biệt”

“Đừng đừng đừng, Mộ Tu đại nhân! Bây giờ sức lực trong thân thể của tôi đã rất mạnh rồi, cho dù dùng kiếm băng cũng có thể làm bị thương Lạc Nhu! Nhìn vết thương trên mặt của cô ta đi, đó là do tôi tạo thành bằng kiếm băng! Nếu có có ngài ở đó thì cô ta đã lập tức bị thuấn sát rồi!”

“Vì lẽ đó, cô để để cho một người đường đường là quỷ thần như tôi dùng kiếm phá băng đi đánh người khác?” Mộ Tu quát tôi.

Tôi muốn khóc không ra nước mắt: “Tôi cũng không còn cách nào khác…”

“Tôi có thể bỏ qua chuyện này, nếu lần sau cô muốn tìm lại tôi, không có kiếm thì không gặp!”

Tôi khóc lóc đồng ý với ông ta: “Tôi hiểu rồi, quỷ thần đại nhân.. “

Mộ Tu hừ lạnh, sau đó câm thanh kiếm băng, ông †a bản về phía Lạc Nhu.

Mái tóc dài của tôi đã chuyển sang màu đỏ như máu, bay múa lung tung trong gió.

Lạc Nhu lập tức nhận ra tôi có gì đó không ổn, lập tức tránh sang một bên: “Lại biến thành quỷ thân?”

Mộ Tu không nói nhảm với cô ta nữa, bèn vung kiếm.



Sức mạnh của bản thân được củng cố đồng nghĩa với việc sức mạnh của Mộ Tu cũng có thể được phô diễn nhiều hơn, quỷ thần nhập trong cơ thể tôi bây giờ không còn như trước nữa.

Trong vòng ba chiêu, Lạc Nhu đã bị đánh trở lại mặt đất, đập một cái hố nặng trên mặt đất, đè chết một nhóm binh lính xương khô.

Mộ Tu lơ lửng trên không, bốn thanh kiếm băng bị phá hủy và ông ta lại tạo ra một thanh kiếm khác.

Qua tâm mắt của Mộ Tu, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy tình hình của Băng Thành.

Lãnh Mạch rút hết binh lính trở về Băng Thành, dùng xích băng để củng cố phòng thủ Băng Thành, anh thực sự rất quan tâm và chú ý đến binh lính.

Nghe thấy động tĩnh bên tôi, Lãnh Mạch nhướng mắt.

Nhưng mà Mộ Tu không có để ý đến Lãnh Mạch, chỉ nhìn Lạc Nhu trên mặt đất: “Kẻ thống trị Minh Giới lại yếu đến như vậy, thật quá đáng thương!”

Lạc Nhu lau vết máu trên khóe miệng đứng dậy, quân áo dính đầy máu bụi, cô ta đặc biệt chật vật, cô ta đã không còn giống với trước kia là Minh Vương Lạc Nhu cao cao tại thượng nữa rôi.

“Quỷ thần, ngài và tôi không thù không oán, ngài nhúng tay vào loại chuyện này làm gì!” Lạc Nhu hét lên với không trung.

“Tôi và cô không có ân oán gì, nhưng mà thật đáng tiếc cô có thù với cô ấy nên tôi sẽ giết cô” Mộ Tu lạnh lùng nói.

“Ha” Lạc Nhu chế nhạo: “Không ngờ quan hệ của người phụ nữ đó với người khác giới tốt như vậy, ngay cả quỷ thần cũng bị cô ta hấp dân? Phải nói là cô ta quả thật có biện pháp dụ dỗ đàn ông mà, tôi quả là mặc cảm không bằng”

Tôi tức giận đến nôn ra máu.

Mộ Tu nói với tôi: “Cô đã dụ được bao nhiêu người rồi?”

“Tôi không có được không? Tại sao ngài lại nghe lời của Lạc Nhu vậy!” Tôi giậm chân.

Mộ Tu cười trầm thấp một tiếng: “Cô xù lông lên nhìn giống như heo bị dội nước sôi”

“7 Đây là cách hình dung gì vậy! Một chút xíu cũng không đáng yêu!

Lãnh Mạch bước lên không trung, đi tới trước mặt tôi: “Quỷ thần, lại gặp mặt”

Quỷ thần quay đầu lại liếc nhìn Lãnh Mạch, sau đó thu hồi ánh mắt: “Thực lực của cậu không phải tiến một bậc, mà là trăm bậc. Như người phụ nữ này, thực lực tiến bộ, ngay cả tôi cũng kinh ngạc.”

Lãnh Mạch cười nhẹ, đáp lại: “Bây giờ chúng ta tập hợp sức mạnh của ngài và tôi lại thì hẳn là có thể giết chết Lạc Nhu. Tuy rằng không thể giết cô ta hoàn toàn, nhưng ít nhất cũng có thể giải tỏa cơn khủng hoảng hiện tại. Tôi nghĩ người phụ nữ của tôi đã nói cho ngài biết rồi”


“Không cần cậu” Mộ Tu ngắt lời Lãnh Mạch: “Theo.


nội lực hiện tại của người phụ nữ này thì thực lực của cô ta đã tăng lên gân bằng với tôi. Hiện tại tôi căn bản có thể dùng 60% sức lực để đối phó với Minh Vương Lạc Nhu, rất dê dàng.”


Vốn tưởng răng bây giờ mình có thể phát huy 90% thực lực của Mộ Tu, nhưng không ngờ Mộ Tu lại mạnh như vậy, cho dù là bây giờ, tôi cũng chỉ có thể phát huy 60% sức lực.


“60% sức mạnh… là ngài có thể đấu với Lạc Nhu sao?” Tôi thiếu tự tin hỏi ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK