“Có thưởng không?” Anh nheo mắt, đôi mắt anh sâu thảm.
Tôi né tránh ánh mắt của anh: “Vết thương của anh… có sao kñồng?”
“Không sao.” Änh vẫn nhìn tôi, bất động.
Quan hệ của tôi ýà anh bây giờ có chút gượng gạo, không tự nhiên. Nói thân mật thì đêm qua:chúng tôi đã nói rõ sẽ buông tay nhaú;nói không thân mật thì hôm nay anh lại đến tuyên bố sẽ theo đuổi tôi. Tôi vốn dĩ đã hiểu ra tất cả, không oán khống hận, coi anh như một người xa lạ bình thường. Giờ lại xảy ra chuyện này nữa, cảm giác thật là kỳ cục, lúng túng và bối rối không thể diễn tả được.
“Mặc kệ anh ta, xuống nhà ăn cơrđi” Hình nhân màu đỏ trong lòng nói, cô ấy và tôi đã cũng nhau trải qua rất nhiều chuyện ở Minh Giới, nhìn Lããh Mạch rất có ác ý.
Tôi cũng nghĩ vậy, tôi cảm thấy gượng gạo khi đứng đây, nói chuyện với Lãnh Mạch một chút, rồi thoát khỏi nách anh và chạy xuống nhà.
Một lúc sau, tôi nghe tiếng anh đi theo, tôi đang đứng trong bếp lưng cứng đờ, tôi liên tục hỏi hình nhân màu đỏ đó phải làm gì, hình nhân đỏ đỏ nói tôi là một người thần kinh, bây giờ sức mạnh của tôi đã trở lại, nếu anh dám chạm vào tội thì sẽ ra tay giết chết anh luôn.
Bạo lực:quá, cái nọ lại bạo lực hơn cái kia, tôi lắc đầu nguầy nguậy.
Ngủ trên giường một ngày trời không ăn gì, cũng cảm thấy hơi đói Bụng, cầm dao cắt hai quả cà chua, đột nhiên nghĩ đến quyển huyết tà thuật, rồi lại nhìn ngón tay, tôi muốn xefì sức mạnh của mình có thực sự trở lại không, tôi bỏ daø xuống, lấy một cái kéo nhỏ cứa vào ngón tay.
“Vật nhỏ, sao em lại tự lãm hại mình!” Lãnh Mạch từ phía sau sải bước đi lên, vô thức nắm lấy ngón tay của tôi, tôi né tránh anh, anh kinfrngạc, bàn tay lúng túng dừng lại giữa không trung. – Tôi quay đầu đi: “Không sao, tôi ñúốn xem máu của tôi có còn giống như trước đây không”
Anh ngơ ngác bất động.
Tôi nhỏ giọt máu từ ngón tay xuống sàn và nhìn chằm chằnï vào sàn nhà một cách lo lắng.
Máu rơi xuống sàn, trên sàn bị cháy thành một lỗ nhỏ.
Sức mạnh đã quay trở lại, máu đã có khả năng nhỏ giọt xuyên qua đá, có thể nói, huyết tà thuật, hiện tại tôi có thể tu luyện rồi.
“Hắt xì!” Tôi lại hắt xì một cái, cảm lạnh thật sự rất khó chịu.
Lần trở lại này của hình nhân màu đỏ, cô ấy nói rất nhiều, không ngừng huyên thuyên trong lòng, cảm thấy cô ấy có vẻ rất kíéh động và thích thú, tôi nói đùa có phải cô ấy nhớ tôi không, cô ấy dừng lại, sau đó lại hét lên, nói tôi đã tự mìnlĩ.đa tình, nói răng cô ấy sẽ không nhớ tôi.: Tôi bật cười, rõ ràng lễ nhớ tôi, hình nhân màu đỏ cũng khá dễ thương, ít ra là có tâm, ít ra là có tình có nghĩa. À, quan trọng là cô ấy Không muốn chiếm thân thể của tôi. ƒ Lãnh Mạch im lặng một lúc, chắc anh biết tôi đang hồi tưởng lại hình nhân màu đỏ, khi tôi bắt đầu lại việc cắt cà chua, anh ôm bụng cười nói: “Tối cũng đói. Em làm cho tôi một phần được không?”
“Để anh ta tự làm tự ăn đi! Tại sao phải làm cho anh ta!” Hình nhân màu đỏ lên tiếng trước.
Tôi có chút buồn cười nhìn Lãnh Mạch: “Hình nhân màu đỏ trong cơ thể tôi nhờ tôi truyền đạt một lời đến anh, anh có thể tự mình đặt đồ ăn nhanh”
Lãnh Mạch đột nhiên cúi mặt, tỏ vẻ đáng thương nhìn tôi: “Tối qua tôi uống hơi nhiều, bây giờ cảm thấy thật sự rất đói”
Thật ra tôi cũng không muốn quá gần gũi với Lãnh Mạch, dù sao tôi cũng đã từng yêu rất sâu đậm, cho dù có buông tây-cũng không thể nhất thời bình tĩnh thoải mái, hình nhần màu đỏ nói đúng, đừng quên những bài học ở Minh Giới, đừng quên những lời tuyệt tình anh đã từng nói, đừng quên những vết sẹo anh để lại, đừng mềm lòng vì lời xin lỗi của anh, đừng để anh đến gần nhanh như vậy, ít nhấtTà trước khi con tim tôi đưa ra lựa chọn.
Lựa chọn xem có thực sự nên chấp nhận chuyện anh theo đuổi mình không. “ˆ Thấy tôi cúi đầu không nói tiếng nào, Lãnh Mạch tiến lại gân một bước, nhân hình thầu đỏ lập tức nhắc nhở tôi, bây giờ đã có hình người màu đỏ, tôi không phải lo lắng về chuyện đó nữa.
Đang lúc thất thần thì đột nhiên có giồng nói từ ngoài bếp truyền đến: “Đói? Tôi vừa mua bánh bao, cầm ăn đi, thưởng cho anh”
Là Sỉ Mị; đến thật đúng lú!
cTôi vui mừng khôn xiết, quay đầu lại: “Si Mi!”
Cầm túi bánh bao trong tay, Si Mị sải bước tới, hất vai Lãnh Mạch ra, ném bánh bao lên ngực Lãnh Mạch: “Cầm lấy!”
Lãnh Mạch không vưi; ném bỏ túi bánh bao, vẻ mặt lạnh như tuyết: “Nói chuyện với tôi tôn trọng một chút.”
“Tôn trọng? Lãnh Mạch, anh có thấy thú vị không?
Vừa chuẩn bƒ hộn lễ ở Minh Giới với Minh Vương, mặt khác lại đến quẩy rối cô ấy, tôi nhớ hôm qua cô ấy đã giải thích rõ ràng với anh về mối quan hệ của hai người, nó đã là quá khứ, cô’ấy đã buông tay anh rồi, anh nên tự trọng chút, đừng lãm vướng bận cô ấy nữa” Si Mị nhướng mày.
Lãnh Mạch chế nhạo: “Chẳng lẽ đã đặt xuống, thì không thể cầm lên lần nữa?’ơn nữa, tôi không ép cô ấy yêu tôi. Bây giờ tôi và anh cạnh tranh công bằng.
Sao? Anh được phép đối tốt với cô ấy? Còn tôi thì không? Ai đưa ra quy định này? Anh sao? Anh được coi là thứ mấy?” ( “Anh đối xử tốt với cô ấy? Ha ha ha, thật là nực cười! Đừng tưởng rằng tôi không biết trong lòng anh đang có ý gì, tốn công tốn sức cố gắng trộm quỷ nhãn cho cô ấy, không phải chỉ muốn khiến năng lực của cô ấy mạnh hơn sao? Để sau này có thể giúp anh sống sót vượt qua Thiên Lôi Kiếp, giành được đại nghiệp sao?
Sỉ Mị rất nhạy cảm, sau khi tôi lấy lại được quỷ nhãn, tà khí trên người không thể thoát khỏi.
Tôi không ngăn hái người họ cãi nhau và chỉ lặng lẽ đứng cạnh lắng nghe.
Quả thật, chuyện Lãnh Mạch đột nhiên trộm quỷ nhãn cho tôi, quỷ nhãn rất quan trọng với tôi, điều này chắc chắn khiến người ta cảm giác có được mà không tốn hết công sức, như vậy sẽ không tránh khỏi nghỉ ngờ. ‹ Hơn nữa, Thiên Lôi Kiếp là gì?
“Si Mị tôi cảnh cáØ-anh, cẩn thận khi nói chuyện!”
Lãnh Mạch khó chịu, tứm lấy Si Mị.
“Sao thế? Nói trúng mực đích thật sự của anh rồi?”
Sỉ Mị cũng túm lấy áo Lãnh Mạch: “Tôi nói cho anh biết Lãnh Mạch, đều là hồ ly đã ngàn năm, anh giở trò gì với tôi? Muốn làm gì tôi? Bớt bớt những thủ đoạn vặt vãnh này trước mặt tôi đi, chiêu trò lừa gạt cô ấy, chỉ cần có tôi ở bên cạnh, anh đừng hòng đạt được!”
Thủ đoạn lừa gạt con gái…
Tôi chợt nhớ đến Minh Giới, Dạ Minh đã từng tra hỏi Lãnh Mạch, những lời ngọt ngào mà Lãnh Mạch đã dành cho tôi trước đây là gì? Lúc đó Lãnh Mạch đã nói rằng, đây chỉ là một chiêu trò để lừa một người phụ nữ lên giường mà thôi…
“Hai người đừng cãi nhau nữa, được không? Ôn ào.
đau đầu quá!” Tôi day day trán, thực sự cảm thấy rất đau đầu.
Sau đó Si Mi và Lãnh Mạch mới buông nhau ra và lùi lại.
Si Mị đến sờ trán tôi: “Để tôi xem em có sốt không”
“Được rồi, để tôi một mình” Tôi né tránh Si Mị, đập vào bồn nước.
Chắc do sắc mặt của tôi không được tốt, hai người nhìn tôi vài cái rồi lân lượt đi vào phòng khách, không nói thêm lời nào. _ “2 Tôi bật vòi nước vã Hai cái vào mặt, không biết là do cảm, do cãi vã giữa haïfngười đàn ông hay lý do nào khác mà đột nhiên đầu tôi đạu dữ dội, trước mắt tôi là một vâng đen xì, tôi cong người:ngã ngửa ra sau.
Nhưng tôi không ngã xuống, fình nhân màu đỏ đã nâng đỡ tôi. Ẽ Cô ấy vậy mà lại thực sự tự động Xé ra khỏi cơ thể tôi! ⁄