Mục lục
Chồng ma của em - Đồng Đồng (Truyện full tác giả: Nhất Lộ Hoan Ca)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Vũ yêu cầu chúng tôi phải kết thúc trận chiến trong thời gian ngắn, 10 giây có tính là ngắn không?

Nhưng mà đến lúc tôi chạy đến, Bạch Hổ đã căn chết hai tên lính canh mặc áo giáp nặng nề, trên răng vân còn dính máu, gọi tôi: “Cô là con rùa sao?! Mau lên!”

Hoàn toàn không có việc gì để tôi làm.

Tôi và Bạch Hổ lén lút lẻn vào pháo đài.

Đại khái là chúng tôi đã nhận được tin tức do Ngân Huyết gửi đến, ở đây vô cùng nhiều binh lính, trên hành lang một bước chân một đồn lính, muốn người khác ung dung đi vào từng căn phòng một tìm kiếm là điều không thể, sau khi điều tra tình hình chung, Bạch Hổ quay lại nói với những tên lính này ra, trong thời gian này, cô đi tìm thứ mà cô muốn, nhớ kỹ, tốc độ phải nhanh chóng.”

Tôi gật gật đầu: “Được, cậu yên tâm”

“Số binh lính này, tôi còn không thèm để vào mắt” Bạch Hổ nói xong liền lao ra khỏi chỗ ẩn nấp của chúng tôi.

Tên lính phát hiện ra Bạch Hổ, liền đuổi theo cậu, Bạch Hổ dân đám lính đi về phía ngược lại với tôi, tất cả binh lính trong pháo đài đều bị thu hút và đuổi theo Bạch Hổ, tôi chớp lấy cơ hội, chạy ra từ góc tường.

Không biết linh hôn đã bị Lạc Nhu đặt ở đâu, tôi cũng không biết linh hồn rốt cuộc trông như thế nào, tôi đẩy cửa hết phòng này sang phòng khác để tìm, có vài căn phòng bên trong giam giữ những yêu ma quỷ quái hung ác, có phòng thì chứa đầy chai lọ kỳ quái, một số phòng trống nhưng bầu không khí thật kỳ dị, không biết Lạc Nhu muốn làm gì, tôi cũng không có thời gian để nghĩ ngợi, tầng một không có, tôi lại lên tầng hai.


Pháo đài này có ít nhất năm tâng, mỗi tâng vừa rộng vừa dài, lại có rất nhiêu phòng, đây hoàn toàn là một trận chiến hao tổn sức lực, lúc chạy đến tầng ba, tôi vẫn chưa tìm thấy căn phòng nào có vẻ đang chứa linh hồn bị phong ấn, mồ hôi túa ra đầy đầu và người tôi, thể lực đã vượt quá cực hạn, tôi tạm dừng lại để nghỉ ngơi.

“Coo là ai!” Tôi còn chưa kịp thở thì đã bị tên binh lính chưa rời đi phát hiện.

“Hồng Hồng!” Tôi triệu hồi Hồng Hồng, để Hồng Hồng đến ngăn cản tên lính truyền tin, tôi mệt đến mức không còn chút sức lực nào.

Tên lính chết dưới tay Hồng Hồng, Hồng Hồng thuận thế đẩy cửa mở căn phòng bên cạnh, sau đó lớn tiếng gọi tôi: “Đông Đồng mau tới đây!”

Tôi cho răng Hồng Hồng đã tìm được linh hồn, chân nọ đá chân kia vội vàng chạy đến.

“Nhìn xem!” Hồng Hồng chỉ vào bên trong.

Một trận pháp hình tròn khá lớn được bố trí trong phòng, trong trận pháp được khăc lên các ký hiệu và con số bằng máu, một bình thủy tinh hình vuông trong suốt lơ lửng ở giữa không trung của trận pháp, trận pháp giữ bình thủy tỉnh ở trong đó, nhìn kỹ hơn, trong bình thủy tinh đang nhốt hai con trùng rất nhỏ, hai con trùng trông có vẻ cũng đã lớn tuổi.

“Là Trùng Long tộc?!” Tôi thấp giọng nói.

Không ngờ nhanh như vậy đã tìm ra người của Trùng Long tộc.

Hai con trùng già trong bình ngoe nguẩy nhìn tôi, tôi thấy miệng họ đang mấp máy nhưng không nghe được họ đang nói gì, có lẽ bảo tôi cẩn thận với trận pháp này.

Trận pháp này trông rất kỳ dị, xung quanh còn có những tia màu đỏ mờ mờ, tôi tiện tay lấy một lá bùa thông thường từ trong ba lô của mình và ném nó vào, lá bùa cũng lơ lửng trong không trung, đột nhiên xuất hiện vài tia màu đỏ, trong chớp mắt liền xé rách lá bùa.



“Cái này làm sao phá được?” Tôi cau mày.

“Trận pháp này biết hút máu người, chỉ cần cô vào trong chắc chắn sẽ bỏ mạng, nhưng Đồng Đồng cô có thể phá được” Hồng Hồng quay sang †a nói.

Đối với việc Hồng Hồng hiểu rõ bất kỳ trận pháp nào, tôi đã không còn ngạc nhiên nữa, tôi hỏi cô ấy: “Phá như thế nào?”

“Trận pháp có thể hút máu người, nhưng máu của cô cũng có thể hút pháp trận này, tôi là hình nhân được tạo ra từ máu của cô, pháp trận này không có tác dụng gì đối với tôi, tôi có thể trực tiếp xông vào lấy bình thủy tinh ra, chỉ là khi những tia màu đỏ này xuyên vào cơ thể tôi, cô có thể sẽ đau một chút.” Hồng Hồng nói.

Bây giờ có ai quan tâm là đau hay không, nhìn thấy Trùng Long tộc mà được cứu, tôi không đành lòng nhằm mắt làm ngơ được, không chút nghĩ ngợi tôi nói với Hông Hồng: “Mau đi.”

Hồng Hồng không nhiều lời liên xông vào trong căn phòng.

Hồng Hồng, kẻ lừa gạt này! Đây gọi là có thể đau một chút sao?!

Tôi đau đến mức khuyu gối dựa vào tường, phun ra một ngụm máu.

Những tia màu đỏ trong trận pháp đã cắm vào trong cơ thể Hông Hồng, Hồng Hồng không chịu phải tổn hại gì, bởi vì toàn bộ đều là tôi nhận lấy.

May mà tốc độ của Hồng Hồng đủ nhanh, ôm lấy chiếc bình, cắt đứt những sợi màu đỏ ở xung quanh bình, sau đó rất nhanh lách mình ra ngoài.

Trận pháp hút máu chẳng có tác dụng gì đối với cô ấy.

Còn tôi thì đau nói không nên lời.

Hồng Hồng đập vỡ bình thủy tinh, hai con trùng bên trong bay ra ngoài.

“Cô gái nhân loại, cô là ai? Tại sao lại đến đây?” Một trong hai con trùng nói.

Tôi vân chưa tỉnh lại, Lục Quy ra ngoài lấy Nê hoàn cho tôi uống.

“Hai người là trưởng lão của Trùng Long tộc?”

Hồng Hồng hỏi thay tôi.

“Các cô biết chúng tôi?” Con trùng còn lại hỏi.

“Hai người có quen Huyền Vũ và Huyền Phạm của Trùng Long tộc không?” Hồng Hồng lại nói.



“Biết, chúng đều là con cháu của Trùng Long tộc chúng tôi, hai cô là…”

Lúc này, cơn đau của tôi nhờ viên Nệ hoàn của Lục Quy cuối cùng cũng dịu đi rất nhiều, tôi ngẩng đầu nhìn hai con trùng: “Huyền Vũ và Huyền Phạm nhờ ta đến pháo đài tìm các người, nói hai người bị Lạc Nhu giam giữ, bây giờ đã tìm thấy rồi, hai người hãy nhanh chóng quay về đi, Bạch Hổ đã dụ binh lính đi rồi, ước chừng không bao lâu nữa binh lính sẽ quay lại, đến lúc đó bản thân ta cũng khó mà bảo vệ, càng không thể bảo vệ hai người.”

“Bạch Hổ đại nhân cũng đến đây?” Trùng trưởng lão kinh ngạc nói: “Các cô tới đây để cứu bọn ta sao?”

“Không” Tôi vịn tường đứng dậy: “Ta đến tìm linh hôn bị Lạc Nhu phong ấn, Huyền Vũ của Trùng Long tộc đã thỏa thuận với ta, bọn họ sẽ đưa ta đến pháo đài, ta nhân tiện tìm xem có tung tích của hai người hay không mà thôi.

“Hóa ra là như vậy.” Trùng trưởng lão cũng đã hiểu đại khái: “Vậy thật là cảm ơn cô! Nhân tiện cũng xin cô nhận lời cảm ơn Bạch Hổ đại nhân của chúng tôi.”

Tôi xua tay, quay người rời đi, định tiếp tục đi tìm.

“Cô gái, xin đợi một chút!” Trùng trưởng lão ở phía sau gọi tôi.

Tôi quay đầu.

“Linh hồn mà cô cần tìm có lẽ là ở không gian Thủy Uyên trong lòng đất, hôm đó lúc chúng tôi được Lạc Nhu triệu tập, chúng tôi nhìn thấy cô ta đã thả một thứ gì đó xuống lòng đất, trong không gian đó toàn là đồ quan trọng, cô có thể thử đi xem xem” Lão côn trùng nói.

Lòng đất?

Hai con trùng bay đến trước mặt tôi: “Dù thế nào đi nữa, cô cũng nên thử vận may của mình, vì ở đó có phong ấn mạnh nhất của Lạc Nhu, còn có hộ vệ mạnh nhất, hơn nữa cũng rất thần bí, tôi thấy răng linh hồn đó của cô có lẽ rất quan trọng, xác suất ở đó sẽ rất lớn!”

Trùng trưởng lão nói đúng, nếu linh hôn ở đâu đó trong pháo đài này, há chẳng phải quản lý quá lỏng lẻo rồi sao?

“Làm sao đến được không gian Thủy Uyên?”

Tốt hơn hết là nên thử vận may của mình thay vì chạy loạn pháo đài mà không có lấy một đầu mối.

“Để cảm ơn ân cứu mạng cô, chúng tôi sẽ chỉ đường cho cô” Trùng trưởng lão nói.

Tôi cũng không khách sáo nữa: “Vậy thì nhờ vào hai người!”


Trùng trưởng lão gật đầu với tôi rồi bay về phía trước.


Hồng Hồng đã trở về thân thể của tôi, tôi cũng nhanh chóng đuổi theo.


Xuống đến tầng một, xác lính nằm la liệt trên mặt đất ở tầng một, tất cả đều bị cắn gãy cổ mà chết, Bạch Hổ đứng giữa đống xác chết.


“Bạch Hổ, đi thôi!” Tôi lớn tiếng gọi nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK