Mục lục
Thần Lệnh chí tôn - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn Tần Thiên, Tô Tô tức giận nói: "Còn không mau thu dọn bát đũa, quét dọn vệ sinh!"

"Ngày mai đưa tôi đến Tô gia, vài năm không gặp tôi muốn đi thăm bọn họ.”

Tần Thiên do dự một chút, nhưng vẫn đồng ý.

Chỉ cần Tô Tô vui vẻ, đối với bệnh tình của cô có lợi, hắn chấp nhận.

Nếu như Tô gia, cải tà quy chính làm người tốt thì hắn xem như không nói gì.

Còn nếu vẫn khăng khăng làm bậy, hắn nhất định làm cho bọn họ vạn kiếp bất phục!

Vì thế ngày hôm sau, sau khi Dương Ngọc Lan đi làm Tần Thiên lại đẩy Tô Tồ đi vào cửa lớn Tô gia.

“A, Tô Tô cháu khỏe rồi à!”

“Đại tiểu thư, năm năm nay vất vả cho cháu quá!”

“Đến đây, bảo bối, cho cô xem nào!”

“Tô Tô, đây là bánh ngọt cháu thích ăn nhất, thím nhờ người sáng sớm đi mua cho cháu đấy.”

“Chị Tô Tô, chúc chị sớm ngày đứng lên được!”

Được mọi người vây quanh nói những lời nịnh bợ, trên mặt Tô Tô vui mừng tỏa sáng hào quang.

Lúc vừa mới tỉnh tại, trong lòng cô cảm giác hụt hẫn, cô còn tưởng mình là một cô nhi.

Lúc này đây cuối cùng cô cũng tìm lại được loại cảm giác ấm áp này.

Cô tin chắc lựa chọn của mình là đúng, gia tộc huyết mạch tương liên mới là người nhà vĩnh viễn của cô.

Về phần Tần Thiên, đã sớm bị cho ra rìa.

Nhưng mà nhìn Tô Tô vui vẻ như đứa nhỏ, hắn chấp nhận.

Hiện tại Tô Tô đã khôi phục, lại thành Tô gia đại tiểu thư của chúng ta.”

"Đi theo tên đàn ông suốt ngày mượn danh tiếng của người khác, không có bản lĩnh gì, thật sự là thiệt thòi cho cháu rồi.”

“Hiện tại đã là thời đại nào rồi, loại người này còn là một tên ăn bám!”

“Khi nào hai người ly hôn, thím sẽ giới thiệu một người tốt cho cháu.”

“Bảo đảm nhân phẩm tài mạo song toàn!”

Tô Tô nhìn đám người lạnh nhạt Tần Thiên, cô miễn cưỡng cười nói: "Thím, hiện tại không vội.”

“Sau này hãy nói.”

Cùng lúc đó, nhân vật trung tâm của Tô gia.

Ba ông cháu Tô Sở Bắc, Tô Vân Thành và Tô Mạn Thanh đang bí mật lập ra một kế hoạch.

Dương Ngọc Lan chỉ cho bọn họ cung ứng dược liệu cho một bệnh viện Đông y, tuy rằng thu lợi cũng được xem là xa xỉ, nhưng căn bản không thỏa mãn được dã tâm của bọn họ.

Thứ bọn họ muốn là sẽ lấy hết nguồn cung ứng của thành phố. Thậm chí, ngoại trừ dược liệu Đông y, bọn họ còn muốn các loại khác nữa.

Để đạt được mục đích này, có hai cách.

Thứ nhất, trói buộc Dương Ngọc Lan với gia tộc, khiến Dương Ngọc Lan không thể không đem đơn đặt hàng giao vào trong tay bọn họ.

Thứ hai, nếu như điều thứ nhất không thành công, thì nghĩ cách hại Dương Ngọc Lan, nâng đỡ một người mà họ tin tưởng hơn.

“Tô Tô, chuỗi Ngọc Như Ý này là vật gia gia yêu thích, tặng cho cháu.”

“Chỉ cần cháu vui vẻ, gia gia cũng sẽ vui vẻ." Tô Bắc Sơn đem ngọc khí trân quý của mình đưa cho Tô Tô.

“Chị, em nhớ lúc bác còn sống rất thích sưu tầm đồng hồ. Khối Rolex Lục Thủy Quỷ này chị thay bác nhận đi.”

"Cũng coi như là cháu trai, hiếu kính với bác trai." Tô Văn Thành nhịn đau bỏ đi thứ yêu thích của mình.

Tô Nam càng chơi lớn hơn, trực tiếp đưa một vòng cổ giá trị mấy chục vạn cho Tô Tô.

Tô Tô đắm chìm trong tình yêu của gia tộc, thịnh tình khó chối từ cho nên đều nhận lấy.

Sau đó mỗi ngày cô đều để Tần Thiên đưa cô tới nơi này, quây quần với người của Tô gia.

Có đôi khi chê Tần Thiên phiền phức còn đuổi Tần Thiên đi, để tránh ảnh hưởng đến mấy người bọn họ tâm sự.

“Tô Tô, em nghe anh nói, những người này nhất định không có ý tốt.”

“Bọn họ lấy lòng em, chẳng qua là muốn nhận được nhiều lợi ích từ chỗ mẹ em mà thôi.”. Tần Thiên tận tình khuyên giải.

Thế nhưng Tô Tô căn bản không nghe. Còn cảm thấy Tần Thiên châm ngòi ly gián cô và người của Tô gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK