Mục lục
Thần Lệnh chí tôn - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lẽ nào vì tiền mà thật sự có thể không có giới hạn ư?”

“Tô Tô, cô mua nhà bằng tiền bẩn kiếm được, thật sự yên tâm ở trong đó sao?”

Nghe thấy lời này, tất cả những người có mặt trong buổi tiệc đều nhìn về phía Tô Tô.

Nhìn thấy Tô Tô xinh đẹp rực rỡ, trước mắt họ đều sáng lên. Sau đó, bắt đầu bàn tán.

Nhất là những người đàn ông kia, đều không hẹn mà cùng lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.

Một gã mặt to cổ thô, đeo dây chuyền vàng to ngoác miệng cười nói: “Người đẹp, người như tôi khá trực tiếp.”

“Nói thẳng nhé, tôi thiếu một thư ký.”

“Một tháng bao nhiêu tiền?”

Xung quanh vang lên tiếng cười ồ của đám đàn ông và sự nhạo báng của phụ nữ.

Cái gọi là thư ký, đương nhiên bọn họ hiểu là ý gì.

Ngay cả hai tên bảo vệ cũng không nhịn được liếm môi, lộ ra nụ cười vô liêm sỉ.

Tô Tô tức đến run người, cô cảm thấy mình chính là một dê đang bị lang sói vây quanh.

Cô lấy di động ra định điện cho Tần Thiên.

“Cuộc đàm phán hôm nay là bí mật thương mại. Cô muốn tiết lộ?” Một tên bảo vệ nhanh tay nhanh mắt giật lấy điện thoại.

Một tên bảo vệ khác quay người, thậm chí còn đóng cửa lại.

Lúc này, Tô Tô đã trở thành chim trong lồng. Cô cảm thấy những ánh mắt xung quanh bắn vào mình như những mũi dao.

“Tôi biết cô. Không phải cô là blogger làm đẹp nổi tiếng, Ngưu Ái Lệ kia sao?”

“Ôi trời, tôi là fan của cô đấy!”

Một bà bác kích động nói.

“Đúng vậy. Ngoại trừ thân phận thiếu phu nhân của tập đoàn Kiến Nhân, tôi còn một thân phận nữa là blogger làm đẹp.”

“Có thể có hàng trăm triệu fans như bây giờ đều không thể tách rời khỏi tài năng và sự cố gắng của tôi.”

“Đương nhiên mọi người cũng biết, một cô gái tài mạo song toàn như tôi có rất nhiều ông chủ lớn muốn nuôi tôi.”

“Mà người giỏi nhất trong đó, ngay cả tôi cũng cảm thấy không thể tin nổi. Tôi chỉ có thể nói với mọi người, ông ta họ Phùng.”

“Họ Phùng?” Mọi người xôn xao suy đoán. Ông chủ lớn họ Phùng trong nước chỉ có vài người. Lẽ nào là…

Ngưu Ái Lệ vội ra dấu im lặng, nói: “Biết trong lòng là được, không cần thiết phải nói ra.”

“Dù sao người ta cũng là nhân vật công chúng, không ép buộc tôi.”

“Tiền nhiều đi nữa thì có tác dụng gì chứ?”

“Tôi chỉ có thể nói với ông ta, tôi không hứng thú với tiền.”

“Đời này, tôi chỉ sẽ kết hôn với tình yêu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK