Mục lục
Thần Lệnh chí tôn - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tao sẽ xé hắn thành trăm mảnh!”

Cự Hồn còn vỗ ngực, giống như một con KingKong, hú lên trời.

Thủ lĩnh áo đen bị Tần Thiên đâm xuyên, đóng ở trên tường chính là anh em của lão ta.

Giờ đây, lão ta đang nóng lòng muốn xé nát hung thủ để báo thù cho anh em.

“Kim Vinh, còn không mau giao họ Tần ra đây!”

“Có lẽ tao có thể tha mạng cho mày!” Hoàng Bá Thiên gầm lên giận dữ.

Dương Chí Kiệt đắc ý nói: “Lão Kim, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.”

“Nên tôi nói, ông nhanh đầu hàng đi.”

“Còn họ Tần kia. Các người cảm thấy, hắn sẽ thật sự đến cứu các người sao?”

“Hắn ra tay giết người gây nên họa lớn đã bỏ trốn từ lâu rồi. Bỏ các người lại gánh trách nhiệm mà thôi!”

Kim Vinh hét lên: “Ta tin vào Tần thiếu hiệp!”

Những đệ tử của Sở Minh bị bắt không thể chịu đựng được hét to: “Tần đại hiệp, ngài ở đâu?”

“Ngài nhìn thấy không? Xin ngài hãy ra tay hàng phục những tên ác ma coi trời bằng vung này!”

“Xin Tần đại hiệp ra tay hàng phục!”

Bất giác, ngay cả những người xem cũng la lên.

Hàng ngàn người hét lên, âm thanh chấn động cả đồi núi.

Dương Lâm rơm rớm nước mắt hét theo vài tiếng, thấy Tần Thiên bên cạnh im lặng, anh ta tức giận nói: “Cậu cũng họ Tần, người ta cũng họ Tần, sao lại chênh lệch lớn đến vậy chứ?”

“Còn không nhanh gọi cùng đi, có thể sẽ gọi được Tần đại hiệp kia ra cứu Sở Minh đấy!”

Tần Thiên mỉm cười nói: “Không cần gọi, tôi đây đi ra là được rồi.”

“Cậu nói cái gì?” Dương Lâm sững sờ, nhìn Tần Thiên đi lên đài, anh ta không thể tưởng tượng nổi.

Lẽ nào, hắn chính là Tần đại hiệp được Sở Minh xem là vị cứu tinh kia sao?

Điều này làm sao có thể?

Sở dĩ đến bây giờ Tần Thiên mới ra tay, một mặt là cho Sở Minh một cơ hội rèn luyện.

Ngoài ra, hắn cũng muốn xem thử Sở Minh này, rốt cuộc có đáng để hắn cứu hay không.

Bây giờ xem ra, hắn không nhìn sai.

“Tần Thiên, kẻ giết người. Đến ban cho ông cái chết.”

Dưới sự chú ý của mọi người, Tần Thiên bay lướt lên võ đài đẫm máu với thân hình tuấn mỹ.

“Là cậu?” Hoàng Bá Thiên sửng sốt, sau đó trong mắt tràn đầy tức giận.

“Đại thiếu gia, bản thân cậu cũng khó giữ nổi, lẽ nào còn muốn lội qua vùng nước bùn này sao?”

“Ngoan ngoãn ở lại đi. Đợi tôi xử lý xong chuyện ở nơi này sẽ đưa cậu về nhà.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK