Mục lục
Thần Lệnh chí tôn - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

''A Long, anh nói xem, Tần Thiên kia thật sự đến sao?''

Biệt thự Long Cung, trong suối nước nóng, Mục Phi Phi thấp thỏm nói.

Phan Long chỉ mặc một cái quần bơi, hắn ta ôm lấy Mục Phi Phi.

Trên khay trước mặt là rượu vang đỏ quý giá. Và một khẩu súng lục làm bằng vàng ròng.

Khu vực suối nước nóng đã được tu sửa lại chắc chắn, người trốn trong này không khác trốn trong tòa thành là bao.

Ở vách tường trước mặt đã được lắp một màn hình lớn. Qua camera có thể thấy được tất cả mọi thứ bên ngoài.

Phan Long muốn ở chỗ này ôm người đẹp, uống rượu ngon nhìn Tần Thiên bị giết chết như thế nào.

Bên ngoài đại viện Long Cung chìm vào bóng tối, nhưng thực tế sát thủ đã được bố trí khắp nơi này.

Bàn tay Phan Long di chuyển trên người Mục Phi Phi, hắn ta nhấp một ngụm rượu vang, cười gằn nói: ''Nếu như họ Tần kia không dám đến, anh sẽ phái người bắt Tô Tô tới đây.''

''Anh không tin anh ta không tới.''

Mục Phi Phi tức giận nói: ''Có phải anh coi trọng hồ ly tinh kia rồi không?''

''Phan Long, anh đừng tưởng em không biết. Em thấy ánh mắt của anh khi nhìn cô ta rồi, anh rung động.''

''Lúc anh nhìn em ánh mắt anh không như vậy.''

''Phan Long, em không ngờ anh lại thích kiểu phụ nữ đê tiện như vậy...''

''Im miệng!''

Phan Long tát Mục Phi Phi một cái, tức giận nói: ''Đồ tiện nhân này, cô có tư cách gì so sánh với cô ấy?''

''Tô Tô gả cho người giao thức ăn, nhưng theo tôi biết cô ấy vẫn luôn thủ thân như ngọc. Còn cô thì sao?''

''Cô vì để thăng tiến mà gì cũng lòng, trong lòng cô không biết rõ bản thân ở đâu sao?''

Mục Phi Phi thẹn quá hóa giận, ôm mặt nói: ''Đồ khốn!''

''Bà đây không hầu hạ nữa!''

Cô ta đứng dậy muốn chạy đi.

Phan Long nắm lấy tóc cô ta, xoay mặt cô ta lại, tay khác cầm khẩu súng lục kia nhét vào miệng cô ta.

''Ô ô... Không muốn... Tha mạng, ô ô...''

Mục Phi Phi bị dọa đến tái mặt, cô ta hoảng sợ cầu xin tha thứ.

Phan Long cười gằn nói: ''Bây giờ nói anh nghe, em còn ghen nữa sao?''

Mục Phi Phi trợn tròn mắt, liều mạng lắc đầu.

Phan Long đắc ý hừ một tiếng, lúc này hắn ta mới buông tha Mục Phi Phi.

Hắn ta nhìn đại viện đen như mực trên màn hình, sắc mặt trầm lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK