Mục lục
Thần Lệnh chí tôn - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt Tần Thiên lạnh lên, cái tên to lớn này xuất quyền đều là chiêu thức muốn giết người, nếu đổi lại là người khác, chẳng phải là đã bị đánh chết từ sớm.

Tàn bạo như vậy, nên đánh.

Lần này, hắn không tránh né nữa, mà nhìn như tùy ý nghênh đón nắm đấm kia.

“Muốn chết!” Trong mắt Bọ Cạp lộ ra vẻ hưng phấn.

Có lẽ Tần Thiên có thân pháp linh hoạt, nhưng muốn đối kháng nắm đấm với Thiết Tí, vậy thì không phải là muốn chết sao?

Chỉ nghe thấy tiếng hai nắm đấm va chạm vào nhau.

Sau đó, thân hình Thiết Tí giống như bò đực, bay ra ngoài.

Rầm một cái nện trên mặt đất, anh ta ôm nắm đấm, hoảng sợ nói: "Mày đấm một đấm đã làm vỡ xương tay của tao!”

“Khá lắm, tao thật sự là đã đánh giá sai về mày rồi!”

Cái gì?

Một đấm làm vỡ xương nắm đấm của Thiết Tí? Khương Vạn Đào, Dương Mi Nhi và Bọ Cạp, tất cả đều bị dọa choáng váng.

Tần Thiên cười lạnh nói: "Trừng phạt chút, tự làm tự chịu.”

Nói xong, trực tiếp đi ra ngoài.

“Thiếu hiệp xin dừng bước!” Khương Vạn Đào phản ứng lại, kích động chạy theo ra.

Ông ta ngăn ở trước mặt Tần Thiên, cung kính nói: "Không ngờ Tần tiên sinh tuổi còn trẻ, tu vi lại thâm sâu khó lường như vậy.”

"Hiện tại tôi có một yêu cầu hơi quá đáng ——"

Ông ta cắn răng, rốt cục nói ra: "Sở Minh gặp nạn, mời thiếu hiệp ở lại giúp chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn này!”

“Sau khi chuyện thành công, nhất định sẽ có hậu lễ đáp trả!”

Tần Thiên nhíu mày: "Sở Minh các người gặp nạn thì có liên quan gì với tôi?”

"Tôi cũng không thèm mấy thứ hậu tạ của các người."

Khương Vạn Đào nhìn Tần Thiên rời đi, ông ta mất mát lẩm bẩm: "Chẳng lẽ trên đời này, thật sự không có ai có thể đối phó với Diêm Vương Lệnh sao?”

“Sở Minh từ trước đến nay nghĩa khí ngút trời, vì sao lại có kiếp nạn này!”

"Ông nói cái gì?" Tần Thiên đã đi tới cửa, nghe thấy ba chữ "Diêm Vương Lệnh", hơi sững người.

Hắn xoay người, nhìn Khương Vạn Đào, không thể tin được nói: "Ông nói Sở Minh các người nhận được Diêm Vương Lệnh sao?”

Chuyện này sao có thể được.

Rõ ràng ''Diêm Vương Lệnh'' của lão chưởng quỹ nằm trong tay hắn, hơn nữa trên đời này chỉ có một cái.

Diêm Vương Lệnh mà mấy người Khương Vạn Đào nhận được, không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là đồ giả.

Vậy thì là ai, ai lại dám làm giả Diêm Vương Lệnh? Ánh mắt Tần Thiên thoáng hiện lên sát khí.

''Tần tiên sinh, mời anh vào phòng rồi nói.'' Khương Vạn Đào thấy Tần Thiên không đi thì không khỏi kích động.

''Thật không dám giấu diếm, Diêm Vương Lệnh không ở chỗ tôi mà đang nằm trong tay Kim minh chủ chúng tôi.''

''Sáng hôm nay tôi cũng mới nhận được tin tức của Kim minh chủ. Ông ấy nói sáng sớm đi dâng hương cho Quan nhị gia đã phát hiện tấm lệnh bài kia đặt trên hương án của Quan nhị gia.''

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK