Mục lục
Thần Lệnh chí tôn - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tìm cơ hội, dạy chị Vinh mấy chiêu."

Dương Vinh cười nhạo nói: "Như Ngọc, em đừng ghen tị. Nếu em không phiền, chúng ta có thể cùng nhau học hỏi từ Tần tiên sinh.”

Liễu Như Ngọc bĩu môn nói: "Muốn học thì tự chị học, em không học.”

Tiếp theo hai người phụ nữ cãi nhau, chị một câu em một câu, đương nhiên Tần Thiên trở thành đối tượng trêu ghẹo của bọn họ.

Tần Thiên không xen vào được, vẻ mặt ngơ ngác.

Hắn là ai? Hắn đang ở đâu?

Hắn cảm thấy khi bị hai người phụ nữ trêu chọc?

Hắn phát hiện với sự dẫn dắt của Dương Vinh, Liễu Như Ngọc là ngọc nữ thiên hậu thanh thuần cũng đã bắt đầu hư hỏng.

Hắn cố ý trầm mặt không nói lời nào, trong lòng lại điên cuồng gào hét, ước gì mau đến Long Giang để thoát khỏi hai người phụ nữ này.

Cuối cùng, năm giờ chiều, xe cũng vào địa phận Long Giang.

Có lẽ nghĩ sắp được gặp vợ Tần Thiên, Liễu Như Ngọc không hiểu sao lại cảm thấy có chút lo lắng, cuối cùng không trêu chọc nữa.

Dương Vinh cũng khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc.

Tần Thiên đã nói trước với Tô Tô biết, Liễu Như Ngọc sẽ đến. Tô Tô ở công ty đã sớm chuẩn bị sẵn sàng để tiếp đón.

Vì vậy chiếc Toyota Alphard đi thẳng đến trước tòa nhà Tô Ngọc.

Chỉ thấy trước cửa toà nhà giăng đèn kết hoa, Tô Tô cho người khẩn cấp in khẩu hiệu đỏ thắm, nhiệt liệt hoan nghênh đại minh tinh Liễu Như Ngọc.

Bản thân cô và Liễu Thanh, Cung Lệ, cùng với nhân viên cốt cán của công ty cũng đều xếp hàng tiếp đón.

Nhìn thấy Liễu Như Ngọc từ trên xe đi xuống, Tô Tô cầm một bó hoa vội vàng đi tới tặng Liễu Như Ngọc.

“Liễu đại minh tinh, cô là thần tượng của tôi đấy!”

"Thật không thể tưởng tượng được, cô lại có thể đồng ý làm người phát ngôn của chúng ta. Tôi thực sự rất xúc động!”

Liễu Như Ngọc có chút xấu hổ, nói: "Tô tổng, cô mới là người tôi kính nể.”

"Không chỉ xinh đẹp như hoa, còn có tài hoa như vậy."

"Tần tiên sinh có thể cưới cô làm vợ, thật sự là may mắn của anh ấy."

Liễu Như Ngọc nói xong nhịn không được liếc Tần Thiên.

Tô Tô vội vàng nói: “Làm gì có làm gì có.”

"Ông chồng Tần Thiên này của tôi bình thường ở nhà ham ăn biếng làm. Khi thấy Liễu đại minh tinh còn không phải cơm bưng nước rót sao.”

"Đàn ông đều như vậy, ăn trong bát nhìn vào trong nồi. Hơn nữa không có đàn ông nào mà không thích ngôi sao lớn.”

"Huống hòi còn là tình đầu quốc dân như cô."

Liễu Như Ngọc cười nói: "Tô tổng nói đùa rồi.”

"Chẳng qua tôi chỉ đang nhờ Tần tiên sinh giúp một việc."

"Tự tiện mượn chồng của Tô tổng mà không báo một tiếng, thật sự xin lỗi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK