Nó oán hận, nó cảm thấy khi mình còn sống đã làm người tốt nửa đời người, vốn nên được người người tôn trọng kính yêu mới đúng, già rồi cũng phải là bậc đức cao vọng trọng.
Cô ấy lại hủy hoại thanh danh của nó, rải nó trong nhà xí!
Khi đó nhà xí cực kỳ hôi thối! Chất thải cũng không được xử lý nên dưới hố toàn là giòi bọ.
Cả ngày lẫn đêm nó đều phải ngửi mùi hôi thối của nhà xí, sau khi chết không chỉ có thanh danh thối mà ngay cả tro cốt cũng thối luôn.
Nó hận!
Lũ quỷ lặng lẽ cách xa nó một chút.
Vừa rồi không thấy thế nào, hiện giờ lại cảm thấy bên người giống như có một đống phân vậy đó...
Quỷ xui xẻo: "Ui~ đi đây đi đây!"
Dì xấu xí: "Đừng thu loại quỷ này vào hồ lô linh hồn lô nha..."
Quỷ đào hoa: "Tiêu diệt thẳng luôn đi, ta thấy hồ lô linh hồn sắp thăng cấp rồi, mỗi lần hấp thu sát khí của ác quỷ, bên trong sẽ rộng ra gấp đôi... Vừa hay dạo gần đây ta cũng định trồng ít đồ ở bên trong."
Quỷ đạo đức giả: "?"
Chờ một chút, không phải chứ, không thu thì sẽ tiêu diệt ư?
Nó theo bản năng nhìn thoáng qua hồ lô linh hồn mà bọn họ đang nhắc đến.
Hồ lô linh hồn áp chế một loại xao động làm nó cảm thấy bất an, giống như có thể nuốt chửng nó trong một ngụm, từ đó về sau nó sẽ hồn phi phách tán không còn tồn tại nữa...
Quỷ đạo đức giả lập tức nhào xuống dưới chân Túc Bảo, ôm chân bé tha thiết hô to: "Đừng thu ta! Ta, ta sẽ làm chó săn cho ngươi! ngươi bắt ta làm gì cũng được, xông pha khói lửa muôn lần chết cũng không chối từ!"
Lũ quỷ "..."
Túc Bảo vội vàng rút chân ra, gào rống một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ hoảng hốt lo sợ: "Sư phụ! Con không còn sạch sẽ nữa rồi! Trên người con toàn là phân!"
Quỷ đạo đức giả: "…"
Khóe miệng Kỷ Trường giật giật.
Túc Bảo kêu to rồi vào nhà tắm, bé ồn ào tắm rửa, ở bên ngoài cũng ngửi được mùi tươi mát của sữa tắm.
Quỷ nhu nhược bật cười lắc đầu, nó túm lấy quỷ giả dối: “Đi thôi, quan sát một tháng, vô dụng thì cho hồ lô linh hồn ăn.”
Quỷ đào hoa tránh ra xa: “Ngươi không sợ mùi thối của nó à!”
Bây giờ thấy quỷ giả dối đều có cảm giác trên người nó đều là giòi.
Quỷ nhu nhược không nói gì.
Đương nhiên chê rồi.
Nhưng vì không muốn bảo bối đụng vào quỷ giả dối nên nó chỉ có thể làm thay mà thôi.
Quỷ giả dối khóc: “Tất cả mọi người đều là ác quỷ, đây không phải là đang tàn sát đồng loại sao?”
Quỷ nhu nhược mỉm cười: “Chúng ta không giống, chúng ta không cùng một loại với ngươi.”
Quỷ nhu nhược kéo nó vào hồ lô linh hồn.
Bên trong hồ lô linh hồn còn có nơi giam giữ, chúng nó gọi là phòng quan sát.
Bây giờ nữ quỷ mặc áo cưới cũng đang còn trong đó… Mặc dù đã cùng đánh mạt chược với nhau nhưng lúc ra ngoài chúng nó vẫn sợ quỷ áo cưới và quỷ đầu trọc nam kia có âm mưu nham hiểm gì đó, cho nên vẫn tạm thời giam giữ.
Nữ quỷ áo cưới ngột ngạt muốn chết rồi!
“Thả nô gia ra ngoài, nô gia còn muốn đấu địa chủ!” Nó tội nghiệp nói: “Nô gia đầu hàng, không có suy nghĩ gì khác, cầu xin các ngươi tin ta!”
Sau đó nó thấy quỷ giả dối bị nhốt vào.
“…”
Túc Bảo bước ra với mái tóc ướt, bé bọc bản thân lại bằng một chiếc khăn tắm mềm mại, mắt nhìn xung quanh.
Sau khi không thấy ai, bé nhanh chóng chạy đi mặc quần áo.