“…… Ừm.”
Hoá ra còn có cả rèm cửa!
Đình Hải đứng ở trong, thay cô kéo tấm rèm màu trắng sữa, nhưng không biết tại sao, kéo mãi không được.
Cậu cau mày: “Hình như bị hỏng rồi!”
“Không phải chứ?”
Cậu ta thử lại, sau đó đành đầu hàng: “Thật là!”
“……”
Huyền My mặt đỏ lên như trái cà chua chín: “Thế phải làm sao bây giờ? Hay là…… em không tắm nữa! Đi ngủ một giấc, sáng sớm mai về ký túc xá tắm cũng được!”
“Cứ tắm thế này đi! Anh không nhìn đâu!”
“Hả?”, Huyền My kinh ngạc.
Đình Hải nghĩ: “Nếu em không thực sự yên tâm, anh sẽ đi ra ngoài, đợi em tắm xong rồi về!”
“Không cần đâu!!”
Huyền My vội vàng từ chối, cô không muốn cậu ta đi ra ngoài.
Không muốn rời ra cậu ấy, cho dù chỉ một chút thôi, cô cũng không muốn.
“Anh ở đây đi, em tin anh sẽ không nhìn lén……”
Đình Hải sờ sờ mũi, ừm một tiếng, coi như là đồng ý.
Cậu sẽ không nhìn trộm đâu, nhưng…… cảm giác nghe tiếng cô tắm ở bên cạnh, sẽ rất khó chịu? Còn không bằng đi ra ngoài đi đi lại lại!
Thực là muốn trêu người!!
Đình Hải nghĩ đêm nay có lẽ lại phải giải quyết rồi!!
Tối nay, nghĩ thôi cũng biết, đương nhiên không dễ chịu!!
“Thế, em đi tắm đây, anh quay người đi đi!”
Huyền My ngại ngùng nhắc nhở cậu.
Đình Hải nhanh chóng quay người đi.
Đứng ở chỗ rèm cửa góc cửa sổ, đưa mắt nhìn cảnh đêm phồn hoa ở ngoài, bên tai tiếng nước chảy như đang trêu người, trong đầu toàn xuất hiện hình ảnh đẹp đẽ, diễm lệ khi đã “cởi hết”…… Đương nhiên, cậu chưa từng nhìn, có những chuyện, chỉ có thể tự mình tưởng tượng ra mà thôi.
“Đinh Hải, anh không được nhìn trộm đâu đấy……”
Huyền My vừa tắm, vừa không yên tâm nhắc nhở Đình Hải.
Mỗi động tác tắm rửa, đều có chút gấp gáp.
“Em cứ tắm từ từ, không phải sợ! Đã nói là không nhìn rồi mà.”
Đình Hải dường như có thể hiểu được mọi tâm tư của cô, có ý tốt nhắc nhở cô.
“……”
Huyền My bỗng dừng lại.
Cảm giác trong nháy mắt bị cậu ta“lục lọi” tâm tư.
“Sao anh biết em đang tắm nhanh?”
Huyền My tắm rửa chậm lại.
“Anh nghe ra được!”
“……”
Rất nhanh, Huyền My đã tắm xong, tắt vòi sen.
Đôi chân dài bước ra từ bồn tắm, vì đi nhanh quá, cũng quên mất giẫm lên thảm, chân vừa bước xuống sàn nhà liền bị trượt “Phịch……” một tiếng, tiếp theo đó là tiếng “bịch”, cả người Huyền My lao xuống.
Cô sợ tới mức thét lên một tiếng, cũng may tay nhanh chóng nắm vào thành bồn tắm, không bị ngã hẳn xuống đập vào đâu đó.
Đình Hải đang đứng ở bên cạnh cửa sổ, nghe thấy tiếng rít của Huyền My, không nhịn được nghĩ nhiều, quay người chạy vào trong phòng tắm: “Sao thế?”
Cậu đứng ở cửa phòng, cảnh tượng nhìn thấy lại là……
Huyền My đang ngồi dựa bồn tắm, đôi tay nhỏ vẫn đang nắm vào thành, vùng ngực không chút che giấu, vì thở gấp mà nhấp nhô lên xuống…… mái tóc ngắn vẫn đang ẩm ướt, rơi xuống vùng trán, nhìn trông có chút lộn xộn mà nhếch nhác.
Gương mặt đỏ bừng lên, cô trợn mắt lườm Đình Hải: “Anh mau đi ra ngoài!! Không được nhìn……”
Đình Hải: “……”
Đã lúc nào rồi!
“Em trước hết nói cho anh có bị thương không?!”
Đình Hải quay người đi, nghiêm túc hỏi cô.
“Chắc không sao cả…….”
“Thế nào là ‘chắc’”?
Đình Hải cau mày.
Huyền My dường như xấu hổn, nói: “Em thấy đùi có chút đau……”
Có lẽ vừa rồi không cẩn thận bị dãn cơ, nhưng có lẽ không nghiêm trọng quá.
Đình Hải suy nghĩ, quay người, đi về phía Huyền My.
“Này, anh……”
“Đừng có cử động lung tung!!”
Đình Hải quát.
Chìa tay ra, đem áo choàng tắm từ giá quần áo lấy xuống, không nói thêm gì cả, liền quấn lấy Huyền My vẫn còn đang ướt.
Sau đó, một tay ôm cô, đi ra ngoài phòng tắm.
Đem cô đặt lên giường, dùng áo choàng tắm che chắn cho cô: “Đau chỗ nào?”
“Vẫn ổn, chỉ là cơ đùi chỗ này, có chút hơi nhức…….”
Huyền My xoa xoa chân bên phải.
“Rất đau?”
Tay của Đình Hải, bên ngoài chiếc áo choàng ngủ, nhẹ nhàng xoa bóp chỗ đùi.
“……. Vẫn…… vẫn ổn……”
Không phải đau lắm!
Cũng có thể, cảm giác toàn bộ cơ thể cô, sớm đã bị thay thế bởi sự tiếp xúc với bàn tay cậu, khiến cho cô căn bản không còn cảm thấy đau chút nào nữa.
“Vẫn ổn, em nhấc chân cử động chút xem nào.”
Huyền My nghe Đình Hải nói, ngoan ngoãn nhấc chân lên, cử động: “Hình như không sao hết, cũng không đau lắm.”
“Thế thì tốt, không bị thương! Xem em lần sau có dám không chú ý không!”
Đình Hải vừa nói, vừa đi lấy cho cô máy sấy tóc, cắm điện, đưa cho cô, lại lau lau mái tóc ngắn đang ẩm của cô: “Sấy khô tóc trước đã rồi hãy đi ngủ.”
“Ừm…….”
Huyền My gật gật đầu, đáp lại: “Cái đó, anh……. anh cũng đi tắm đi!”
Nhắc tới việc đi tắm, Đình Hải có chút xấu hổ, sờ sờ mũi, gật gật đầu, ừm một tiếng.
Trong lòng cô cũng nhận ra…….
Một khi đem lần đầu tiên của mình cho một người đàn ông, thì người ấy sẽ phải chịu trách nhiệm cả đời bạn!!
Vậy thì cả đời này Huyền My chỉ ỷ lại vào mình Đình Hải!!