Mục lục
Truyện Làm Vợ Bác Sĩ - Lạt Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Ngân cắn môi, lại gần Cao Dương Thành nói nhỏ, cô vẫn còn hơi ngại ngần: “Anh thấy dáng vẻ trẻ trung của ba có giống như dáng vẻ chỉ biết tám chuyện không? Anh chưa xem thời sự à? Mấy ngày trước đây, một ông 65 tuổi, lại muốn vợ sinh một em bé, điều này nếu là....”

“....”

Bị Hoàng Ngân nói như vậy, Cao Dương Thành cũng cảm thấy ba của mình.....giống như thật sự thuộc dạng gừng càng già càng cay.

Nếu những việc như thế này xảy ra, cũng không phải không thể!

Nhưng......

Cao Dương Thành liếc mắt sang Hoàng Ngân: “Đỗ Hoàng Ngân, em quan tâm nhiều quá rồi. Cho dù hai người họ thật sự nảy sinh chuyện gì, em phải làm thế nào? Em lo lắng có phải nhiều quá không?”

“Em có thể không lo lắng được sao?

Hoàng Ngân vội vã: “Nếu ba anh làm cho mẹ em có bầu thì phải làm sao? Trong phòng đó còn không có “áo mưa”!!”

“........”

“Ha ha ha ha ha......”

Cao Dương Thành bị tư duy kì quặc của Hoàng Ngân chọc cho cười đau bụng, suýt nữa thì quỳ xuống đất.

Anh xoa xoa đầu Hoàng Ngân, cười nói: “Này, mẹ em nếu có bầu thật, đẻ đứa con này ra, nên gọi chúng ta là gì? Anh trai chị gái? Phì.....người phụ nữ này.....hahaahaha.....”

“Anh đừng cười nữa, em đang nói chuyện nghiêm túc với anh!!”

Hoàng Ngân bịt miệng của anh: “Anh nói bé thôi, nhỡ đâu bị bọn họ nghe thấy thì phải làm sao?”

Cuối cùng, Cao Dương Thành cười ngã ngửa, nắm lấy tay cô: “Hahahaha....không nghe được, cách âm tốt lắm!!”

“Em nói cho anh biết, em sẽ không để cho mẹ em sinh em bé nữa đâu! Bà ấy cũng lớn tuổi rồi, sinh nữa sẽ nguy hiểm! Không được không được,đến ngày mai em phải đi mua ít “áo mưa” về để trong ngăn kéo của họ. Ba không bị dị ứng với mấy đồ đấy đâu nhỉ?”

Hoàng Ngân nghiêng đầu hỏi Cao Dương Thành bên cạnh.

“......”

Cao Dương Thành nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hoàng Ngân, không lên tiếng.

“Được rồi được rồi, em đừng chạy tới chạy lui ở đây nữa, anh nhìn thôi cũng thấy phiền!! Anh cam đoan với em, tối nay mẹ sẽ không ra đâu! Em yên tâm đi, ba anh không bắt nạt bà ấy đâu! Chuyện mà em nghĩ ra được, ba anh cũng sẽ nghĩ ra, sao có thể làm cho mẹ em có bầu được! Hơn nữa, ngoài bao cao su ra còn vô số cách tránh thai khác! Họ còn có thể không biết được ư? Em lo lắng quá nhiều rồi!!”

Cao Dương Thành nói xong, còn đi xuống lầu rót nước.

Bê nước lên tầng, Hoàng Ngân vẫn còn đang suy ngẫm ở hành lang, anh cũng mặc kệ, bê trà vào phòng của mình.


Cửa phòng ngủ mới đóng, đã bị người ở bên ngoài mở ra rồi.

Chỉ thấy Hoàng Ngân hoang mang chạy vào, nôn nóng bắt đầu đi đi lại lại trong phòng của anh.

“Sao bây giờ? Em thật sự không yên tâm được, anh nói xem hai người họ.......”

“Ra ngoài!!”

Cao Dương Thành trực tiếp mở cửa phòng ngủ của mình, muốn Hoàng Ngân đi ra ngoài: “Anh cần đi ngủ, em muốn suy ngẫm thì ra hành lang mà ngẫm.”

“Anh đừng như thế mà.......”

Hoàng Ngân qua đó, ôm lấy cánh tay anh nịnh nọt: “Anh nói chuyện với em đi, nếu không tối nay, em sẽ chịu nổi! Em bây giờ đứng ngồi không yên, ngủ cũng không ngủ được, làm sao đây?”

“Em không ngủ được thì đừng làm phiền anh! Ra ngoài hành lang đi.....”

Cao Dương Thành không hề thương tiếc, kéo Hoàng Ngân đẩy ra ngoài.

“Chưa bao giờ thấy người không có lương tâm như anh!!”

Hoàng Ngân oán giận, bất mãn, đương nhiên không chịu ra ngoài: “Buổi sáng mới nói để em làm bạn gái anh mà!! Hành động này của anh giống đối xử với bạn gái không?”

“Vậy bây giờ anh có thể hối hận được không?”

Cao Dương Thành dù miệng nói như vậy, nhưng vẫn thả Hoàng Ngân ra.

Ôm ngực, hờn dỗi nói với cô: “Vậy rốt cuộc em bây giờ muốn như thế nào?”

“Anh ở cùng em nhé?”

Hoàng Ngân kéo kéo tay anh: “Anh ngồi với em, nói chuyện. Anh không biết, bây giờ em nhìn mẹ em, giống như lần đầu mẹ lo lắng cho em vậy.....”

Hoàng Ngân kéo Cao Dương Thành ra khỏi phòng ngủ, ngồi trên cầu thang ngoài hành lang.

Cao Dương Thành cũng không phản kháng, để yên cho Hoàng Ngân kéo, dựa vào trước lan can bên cạnh cô.

“Thế khi nào em mới chịu đi ngủ?”

Cao Dương Thành kiên nhẫn hỏi Hoàng Ngân.

Hoàng Ngân phủi chỗ bên cạnh mình: “Anh cũng ngồi đi.”

“Không cần!”

“Ngồi xuống!!”

Hai người giằng co một lúc, cuối cùng, Cao Dương Thành vẫn phải đầu hàng, ngồi xuống cạnh cô.

“Chuyện ba anh với mẹ em, anh khuyên em đừng nên lo lắng nữa! Em cứ như thế này, sẽ khiến cả nhà ngủ không yên!”

“Cả nhà?”

Hoàng Ngân nghiêng đầu nhìn anh, nheo mắt, nhếch khóe môi: “Em thích cái từ này.”

Hoàng Ngân nói, với tay bám lấy cánh tay Cao Dương Thành, tựa đầu lên vai của anh, cảm thán: “Cuối cùng em cũng có cảm giác gia đình.....”

Cô nhắm mắt, trên môi mỉm cười: “Gia đình có ba, mẹ, có người mình yêu, còn có sự kết tinh của tình yêu....cả phòng dường như đầy ắp ánh mặt trời và ấm áp.....cảm giác này, thật thích!!”

Cao Dương Thành nghiêng đầu nhìn Hoàng Ngân đang gối đầu lên vai mình.....

Trên môi cô nở nụ cười, khiến anh có chút hoảng.

Còn lời cô nói....

Lần đầu tiên, anh lại có cảm giác đồng cảm.

Cảm giác của gia đình.....

Có ba, mẹ, có người yêu, sự kết tinh của tình yêu, có ánh mặt trời và sự ấm áp....đây không phải là điều anh vẫn luôn hướng tới, điều đơn giản nhất, bình yên nhất, nhưng lại là cuộc sống gia đình ấm áp nhất sao?

“Đỗ Hoàng Ngân.....”

Trong lòng anh, bỗng dưng cảm thấy khó chịu.

“Vâng?”

Hoàng Ngân hơi mở mắt, ngẩng mặt lên, nhìn anh.

“Cuối tuần này, chúng ta đi du lịch đi!”

“Hả?”

Hoàng Ngân ngẩng đầu, nhìn anh.

“Chỉ hai chúng ta.”

Anh nghiêng đầu nhìn cô: “Chúng ta chính thức hẹn hò.”

Hoàng Ngân chớp chớp mắt khó hiểu, cô hơi hoang mang, không nhịn được hỏi anh: “Tại sao?”

Cô thật sự không hiểu: “Sao đột nhiên lại rủ em đi du lịch? Lại còn đi riêng......”

“Vì anh muốn thử sống riêng với em, có phải ghê tởm không?”

“........”

Tên khốn này!!

“Nếu không ghê tởm thì sao?”

“Kết hôn!”

“Hả.....”

Miệng Hoàng Ngân vẽ thành hình chữ “O”, rất nhanh, nheo mi cười, nịnh nọt nói: “Như anh nói, hai ngày này em có thể thoải mái thể hiện rồi?”

“Đúng!”

Cao Dương Thành nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Hoàng Ngân cũng bất giác cười lên, xoa xoa sau gáy Hoàng Ngân, ra vẻ sự dịu dàng hiếm thấy: “Chuẩn bị đi ngủ!”

Anh nói xong, đứng dậy đi vào phòng ngủ.

“Này!! Thế anh đã nghĩ ra là đi đâu chưa?”

Hoàng Ngân quay người lại hỏi anh.

“Tùy em chọn!”

Cao Dương Thành không dừng chân.

“Em muốn đến thành phố D!”

Hoàng Ngân hét lên.

“Khí hậu ở đó gần đây bất thường!”

Cao Dương Thành quay người lại, biểu hiện sự phản đối.

“Em muốn đi! Tháng bảy tuyết rơi, không phải rất vui sao? Vậy quyết định như vậy nhé!!”

Tâm trạng Hoàng Ngân rất phấn khởi, Cao Dương Thành dường như không muốn làm cô tụt cảm xúc, cuối cùng không nói gì, quay người trở về phòng ngủ.

Đêm nay, thế nào cũng là một đêm lãng mạn......

Ngay cả anh, dường như cũng bị bầu không khí này ảnh hưởng, đột nhiên có cảm giác ấm áp.

- -Hôm sau—

Cả gia đình ngồi quây quần trên bàn ăn sáng. Hai ba con Cao Lâm Tuấn và Cao Dương Thành tâm trạng hình như không tốt, mỗi người cầm một tờ báo sáng đọc tin tức.

Tiểu Dương Dương ngồi trên ghế cao, chú tâm gặm bánh trứng chim trên tay.

Hoàng Ngân nhìn với đôi mắt gấu trúc, ăn cơm trong bát cũng gật gù.

“Hoàng Ngân, con làm sao thế? Tối qua không ngủ à? Ăn cơm cũng mệt rã rời.”

Trần Lan không nhìn nổi nữa, hỏi con gái mình.

Hoàng Ngân khó khăn mở to mí mắt, nhìn mẹ mình: “Vẫn không phải mẹ.....”

“Mẹ?”

Trần Lan thật sự không hiểu, ngập ngừng một chút, mới nói: “Mẹ còn chưa trách con đâu, con lại còn trách mẹ trước!”

“Hả?” Hoàng Ngân chớp chớp mắt: “Trách con?”

Lẽ nào tối qua cô đi đi lại lại trên hành lang thật sự làm phiền đến chuyện ân ái của hai người họ?

Không phải chứ?!

Hoàng Ngân hơi tự trách mình.

“Đương nhiên rồi! Tối qua, ai bảo con khóa trái cửa?”

Trần Lan ngước mắt, ngại ngùng nhìn Cao Lâm Tuấn, lại liếc sang Hoàng Ngân, trách móc: “Cái nhà này chỉ có con lắm trò, con cũng đừng mong chối cãi nữa!”

Cao Dương Thành nghe vậy, đặt tờ báo trên tay xuống.

Hoàng Ngân bị mẹ nói tới ngẩn người: “Mẹ, mẹ nói tối qua con khóa trái cửa phòng ngủ của ba?”

“Không phải thì gì? Lẽ nào là Dương Thành?”

“Chắc chắn không phải con!”

Cao Dương Thành nhún vai xua tay, ra vẻ vô tội: “Đây tất nhiên không phải phong cách của con!”

Trần Lan nhìn Hoàng Ngân: “Chắc con sẽ không nói với mẹ, đó là do Dương Dương làm nhé?”

“Cháu cũng không phải!”

Dương Dương vội vàng phủ nhận.

Mặc dù cậu bé không hiểu rõ rốt cuộc là có chuyện gì.

Cậu bé chỉ biết, việc tối qua cậu bé không có đi trêu trọc gì ai là đúng!

Hoàng Ngân không trả lời được: “Mẹ, con muốn nói cũng không phải do con, mẹ tin không?”

“Vậy tại sao cửa lại bị khóa trái?”

Trần Lan hiển nhiên không tin lời của con gái mình.

Bởi vì việc đó, quá giống hành động của cô.

“Mẹ, con làm chứng cho Hoàng Ngân!”

Hiếm thấy, Cao Dương Thành lại dám ra mặt bảo vệ Hoàng Ngân.

Anh nhìn về phía ba mình.

Cau mày, nói tiếp: “Tối qua, Hoàng Ngân vẫn luôn lo rằng ba sẽ......”

“Lo cái gì?”

Người hỏi lại là Cao Lâm Tuấn, ông nãy giờ không lên tiếng.

“Lo rằng ba sẽ làm mẹ có thai.”

“Nàyyy”

Hoàng Ngân không thể ngờ được rằng Cao Dương Thành lại không hề xấu hổ nói ra những lời này.

Má cô bỗng đỏ bừng.

Trần Lan càng......

“Con bé này!!”

Bà vừa thẹn vừa giận, gõ gõ đầu con gái, vừa buồn cười vừa đáng giận: “Từng này tuổi rồi, còn mang bầu à!”

Cao Lâm Tuấn suýt nữa thì phun một ngụm sữa từ miệng ra.

Hoàng Ngân uất ức xoa thái dương bị mẹ gõ lên đỏ ửng: “Mẹ, người ta quan tâm mẹ mà, mẹ mà có bầu, lại là sản phụ cao tuổi! Với cơ thể của ba, con thấy......cũng không phải là điều không thể.....”

Câu nói đằng sau, Hoàng Ngân nói nhỏ hết mức mà vẫn.......ngại.

“......”

Trần Lan im lặng.

Bà có cảm giác mình sắp bị con gái làm cho mất mặt.

Cao Dương Thành lại không để tâm, vì tối hôm qua anh đã nhìn thấy được tư duy kì quặc của người phụ nữ này rồi.

Mặt Cao Lâm Tuấn vẫn thản nhiên, đặt cốc sữa trên tay xuống, buồn bã nói: “Yên tâm, điều này ta sẽ chú ý hơn.”

“.......”

Lần này, đến Cao Dương Thành cũng yên lặng.

Một lúc lâu sau, anh lại nói thêm một câu: “Cô ấy không yên tâm lắm, tối qua còn nói muốn chuẩn bị cho hai người ít bao cao su......”

!!!

“Cao Dương Thành, anh không nói, không ai bảo anh câm đâu!!!”


Hoàng Ngân liền nhét một miếng sanwich vào miệng của Cao Dương Thành, cả mặt đỏ bừng, nhìn về phía mẹ mình, nhoẻn miệng cười làm lành: “Mẹ, chúng ta cũng nên quan tâm mẹ và ba.......”


“Khụ khụ khụ.......”


Cao Dương Thành bị sặc rồi ho khan.


Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN thêm nhiều nội dung hấp dẫn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK