Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 54:

Dứt lời, trong lòng Diệp Du Nhiên dâng lên cảm xúc vui sướng, mấy năm qua, cô đã đè nén rất nhiều uất ức của mình.

“Mày…” Diệp Thành chỉ vào cô, một lúc lâu mới nói được một câu toàn vẹn: “Mày đến cả ba mày cũng mặc kệ à?”

Diệp Du Nhiên vừa nghe nhắc đến ba cô, phút chốc bần thần.

Diệp Thành nhìn thấy sự thay đổi của cô, biết rằng mình đã nói trúng điểm yếu của cô, nên tiếp tục nói: “Chỉ cần con nghe lời, ông sẽ cho con biết trại giam mà ba con đang ở, bị phạt tù bao lâu, và khi nào được thả ra.”

Trong ký ức tuổi thơ mỏng manh của Diệp Du Nhiên, duy nhất thời điểm nhiều màu sắc để cô phải hoài niệm, đó chính là những giây phút bên ba cô.

Ba của cô chính là điểm yếu của cô.

Diệp Du Nhiên ngẩng đầu nhìn Mộ Tấn Dương, tay cuộn thành nắm đấm: “Anh…”

Chỉ hai chữ ‘Đi thôi’cho dù cô không nói ra được thành lời, nhưng Mộ Tấn Dương vẫn hiểu được ý của cô.

Cô có thể không cần lấy cổ phần, nhưng cô rất muốn biết ba của cô bị giam ở nhà tù nào, và còn bao lâu nữa được thả ra, cô thật sự, thật sự rất nhớ ba mình.

Khát vọng tình thân ruột thịt trong người cô đã chiến thắng tình cảm mới chớm nở với Mộ Tấn Dương.

Đới với cô mà nói thì ba là người quan trọng nhất.

Diệp Du Nhiên cắn răng, cụp mắt xuống, đưa tay lên chuẩn bị rút tay mình ra khỏi bàn tay to lớn của anh.

Nhưng Mộ Tấn Dương mạnh hơn, anh giữ chặt tay cô, ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn như vực sâu hun hút: “Diệp Du Nhiên, em dám buông tay tôi thử xem!”

“Ba đối với tôi rất quan trọng, rất quan trọng…”

Cô lặp lại từ ‘rất quan trọng’ nhiều lần, ý muốn nói cho Mộ Tấn Dương biết đây chính là lý do cô không thể không ở lại.

“Nếu tôi có thể giúp được em thì sao?” Mộ Tấn Dương nhỏ tiếng nói vào tai cô: “Nếu như tôi có thể giúp em điều tra ra ba em ở nhà tù nào …”

Diệp Du Nhiên mở to mắt nhìn anh, thể hiện điều anh vừa nói thật khó tin.

“Ngay từ đầu em đã tìm đến tôi và còn đi đăng ký kết hôn với tôi, có dũng khí trao cả đời em cho tôi, thì bây giờ, em vẫn có thể tin tưởng tôi.”

Giọng nói của Mộ Tấn Dương mang theo hơi hướng mê hoặc.

Ánh mắt Diệp Du Nhiên thoáng qua chút mâu thuẫn lẫn lộn, tin tưởng anh sao?

Diệp Thành nhìn tình hình có vẻ không ổn lắm, liền nói: “Du Nhiên, con từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, chẳng lẽ con bây giờ lại hồ đồ đi tin một thằng nghèo mạt với hai bàn tay trắng sao?”

Diệp Du Nhiên liếc nhìn Diệp Thành rồi cười nói: “So với ông, con thà tin tưởng anh ấy còn hơn.”

Đúng vậy, so với Diệp Thành, cô thà tin tưởng Mộ Tấn Dương còn hơn.

Ngay thời điểm này, tiếng còi cảnh sát từ ngoài cổng chính vang lên.

Sắc mặt Diệp Thành tái mét, ông nghi ngờ xoay đầu nhìn Mộ Tấn Dương, ông rõ ràng đã chủ động đánh tiếng báo trước, tại sao lại …

Diệp Du Nhiên cũng có chút ngạc nhiên.

Tại thành phố Vân Châu, nhà họ Huỳnh, họ Hoắc, họ Diệp là ba gia tộc quyền lực nhất ở thành phố này, hầu như không ai dám đắc tội, không ngờ rằng bạn của Mộ Tấn Dương lại thật sự đã báo cảnh sát giùm anh…

“Thưa ông Diệp, không biết bây giờ có phải chúng cháu có thể rời khỏi được chưa?” Mộ Tấn Dương xoay đầu nhìn Diệp Thành, sắc mặt anh vẫn bình thản như lúc anh mới bước vào.

Giống như ngay từ đầu anh đã biết được kết quả sẽ như vậy.

“Cho hỏi phải ông Diệp không? Chúng tôi nhận được tin báo nơi đây có xảy ra tranh chấp…”

Cảnh sát nghiêm trang bước vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK