Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 325:

Cuối cùng, anh không nói gì, xoay người đi ra ngoài.

Trái tim của Diệp Du Nhiên cảm thấy thất bại càng nặng nề.

Bắt đầu từ lúc cô trờ lại, đều là cô đang chủ động giải thích, anh cũng không hỏi cô đêm đó đã xảy ra chuyện gì, sao lại không về nhà.

Mà cô hết lần này đến lần khác vẫn chưa biết rốt cuộc anh đang giận cái gì, anh không nói gì hết, cô muốn thăm dò nội tâm của anh, cứ toàn dựa vào suy đoán.

Diệp Du Nhiên kéo chăn đắp kín mình, cắm đầu ngủ.

. . .

Diệp Du Nhiên ngủ một giấc, đến lúc tỉnh đã là buổi trưa.

Lúc cô đứng dậy xuống giường, phát hiện chân mình không còn đau như trước nữa.

Xem ra là trước đó Mộ Tấn Dương xoa thuốc cho cô đã phát huy tác dụng.

Mộ Tấn Dương rửa mặt xong rồi ra khỏi phòng ngủ, lúc đi ngang qua phòng làm việc, cô dừng lại một lúc, giơ tay định mở cửa đi vào.

Suy nghĩ một chút, hay là thôi đi.

Không ăn sáng, lúc này cô đã rất đói rồi.

Trong thời gian này, sau khi làm một vài món ăn tối, cô bắt đầu thích nấu ăn.

Trong tủ lạnh còn rất nhiều thức ăn, cô lên mạng tìm kiếm mấy món ăn đơn giản, sau khi làm xong hai món ăn và một món canh, liền đi lên lầu gõ cửa phòng làm việc.

Diệp Du Nhiên gõ hai tiếng, nói vào trong: “Có thể ăn cơm rồi.”

Bên trong không ai trả lời.

Diệp Du Nhiên lại kêu thêm một tiếng, phát hiện vẫn không có ai đáp lại, cô cau mày mở cửa, phát hiện bên trong không một bóng người.

Đứng ở cửa sửng sốt một hồi, cô mới xoay người xuống lầu ăn cơm

Mới ăn được mấy ngụm, điện thoại di động đổ chuông.

Diệp Du Nhiên lấy tới nhìn xem, là Diệp Nguyên Minh gọi tới.

À, cô quên mất, mình còn chưa gọi điện xin nghỉ.

Diệp Du Nhiên ngả người ra sau, vẻ mặt thờ ở nhận cuộc gọi: “Phó tổng Diệp.”

Đầu tiên ở đầu kia điện thoại vang lên một trận ồn ào, đặc biệt là tiếng giày cao gót và thỉnh thoảng có tiếng nói chuyện to tiếng rất rõ ràng.

Xem ra ông ta không ở trong phòng làm việc, mà gọi điện thoại ở khu làm việc của nhân viên.

Diệp Nguyên Minh vẫn luôn đối xử một cách không nóng không lạnh với cô, lần này lại miệng hùm gan sứa mở miệng: “Diệp Du Nhiên, với tư cách là Tổng Giám sát dự án thì có thể tùy ý bỏ bê công việc sao!”

Được rồi, không xin nghỉ đúng là bỏ bê công việc.

“Chuyện này là tôi không đúng, bây giờ tôi tới công ty ngay.” Diệp Du Nhiên lạnh nhạt nói xong câu này, rồi cúp máy.

Diệp Nguyên Minh ở đầu kia điện thoại thật sự không ngờ Diệp Du Nhiên sẽ phách lối như thế, lại dám cúp máy của mình.

Nhưng xung quanh đều là nhân viên đi lại, ông ta lại không thể để cho những người này biết, Diệp Du Nhiên là giám đốc dự án, lại dám cúp điện thoại của ông ta.

Vì thế, ông ta liền lạnh mặt nghiêm nghị nói một câu với đầu bên kia: “Biết là tốt!”

Sau đó thì cất điện thoại đi, thản nhiên như thường xoay người về phòng làm việc.

Nhưng mà anh ta không biết rằng, sau khi anh ta xoay người rời đi, có nhân viên nhỏ giọng nói chuyện: “Tôi vừa thấy thật sự cuộc gọi của anh ta bị người ngắt giữa chừng đó.”

“Cô thế mà cũng nhìn thấy được?”

“Thị lực của tôi là 5.0.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK