Chương 352:
Cuộc họp tiếp tục một cách nghiêm túc.
Cuối năm nhiều việc, một tháng cuối ai cũng làm cật lực, vì liên quan trực tiếp đến tiền thưởng cuối năm nên ai cũng rất tích cực.
Trong suốt cuộc họp, Diệp Du Nhiên cũng rất nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng còn nêu ý kiến, ghi chép lại.
Cuộc họp kéo dài hơn một tiếng mới kết thúc.
Cô trở lại văn phòng, An Hạ đã bưng cà phê đến.
An Hạ đặt cà phê trước mặt cô: “Phó tổng giám đốc Diệp không gây khó dễ với cậu chứ?”
“Không có.” Với Diệp Du Nhiên mà nói thì những chuyện vừa nãy trong phòng họp căn bản không tính là khó xử, mà chuyện xảy ra trong cuộc họp báo lần trước mới tính là khó xử.
“Thật không có sao?” An Hạ tò mò nhìn cô: “Cậu không biết chứ, hai ngày mà ông ấy đã bị mất mấy hợp đồng rồi, bên phòng thư ký nói, chủ tịch hội đồng quản trị rất tức giận, nên hai ngày nay phó tổng giám đốc Diệp nhìn ai cũng thấy chướng mắt, đã hành mấy nhân viên rồi.”
“Có chuyện này sao?” Lúc này, Diệp Du Nhiên mới hiểu tại sao Diệp Nguyên Minh lại khác thường như vậy.
Nhưng khác thường hơn cả ông ta những hợp đồng đã mất trong hai ngày.
“Là người thừa kế tương lai của Diệp Thị, ở thành phố Vân Châu mà trong vòng hai ngày cũng làm hỏng được mấy hợp đồng sao?” Diệp Du Nhiên khoanh tay, mắt lóe lên vẻ suy tư.
An Hạ nhún vai, suy đoán: “Ai biết được chứ? Có thể là cũng trùng hợp thay, đối phương chướng mắt năng lực của phó tổng giám đốc Diệp?”
“Không thể nào.” Diệp Du Nhiên lắc đầu nói: “Diệp Nguyên Minh do đích thân ông nội đào tạo, dù thiên phú có hạn thì cũng không thể kém như vậy. Huống hồ nếu ông ta không có năng lực thì ông nội cũng sẽ không cho ông ta giữ chức Phó tổng giám đốc.”
“Ý của cậu là…” Tải app truyện hola của nhóm về đọc nhiều nhé!
“Việc khác thường tất có nguyên nhân.”
“Có thể Phó tổng giám đốc Diệp đã đắc tội người nào đó.” An Hạ mở to mắt, cảm thấy rất có khả năng này.
Nhưng ở thành phố Vân Châu này, đúng là không có mấy người dám ngang nhiên gây khó dễ cho Diệp Nguyên Minh.
Dù sao gây khó dễ cho Diệp Nguyên Minh, cũng có nghĩa là đang đối đầu với Diệp thị.
Mà hai gia tộc khác là Huỳnh thị và Phan thị cũng không thể làm loại chuyện như vậy, tới bây giờ, ba gia tộc này đều kiểm soát và cân bằng lẫn nhau, không ai lại âm thầm hãm hại như vậy.
An Hạ ra ngoài rồi, Diệp Du Nhiên vẫn cứ suy nghĩ đi nghĩ lại, cứ có cảm giác là do Mộ Tấn Dương làm.
Thứ nhất, Mộ Tấn Dương có bản lĩnh này,; thứ hai, anh có lý do làm như thế … đợi đã, sao cô lại tự động cho là anh làm thế để trút giận thay cô?
Diệp Du Nhiên cắn môi suy nghĩ một lát, chuyện này cô chỉ cần thử là biết.
Hỏi thẳng thì cô cảm thấy hơi ngại, vì dù có đúng anh làm thật thì lỡ đâu cũng do Diệp Nguyên Minh đã đắc tội anh thì sao?
Dù sao trên thương trường, mọi người vẫn đấu qua đấu lại, thỉnh thoảng có đắc tội ai đó cũng là quá bình thường.
Vừa nghĩ vậy, Diệp Du Nhiên lập tức quyết định đi tìm Diệp Thành.
Diệp Du Nhiên cũng không đi tìm Diệp Thành ngay, mà đi tới phòng thư ký trước.
Trong phòng thư ký, cô quan sát một lúc, rồi chăm chú nhìn thư ký trưởng của Diệp Thành.
Thư ký cũng nhìn thấy Diệp Du Nhiên: “Chào giám đốc Diệp.”