Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 340:

Anh bế cô trở lại phòng ngủ, đặt cô lên trên giường. Giờ phút này, anh mới có cảm giác yên tâm.

Thật may là không có xảy ra việc gì.

Nếu không, người anh không thể tha thứ nhất vẫn là bản thân mình.

Tại sao anh phải thăm dò sự kiên trì của cô chứ?

Cô là người thích cậy mạnh nhưng trong xương cốt vẫn chỉ là một cô nhóc, sao anh lại muốn tranh cãi với cô nhiều như vậy làm gì?

Cô ở bên cạnh anh thì sẽ không chạy được nữa.

Mộ Tấn Dương trầm ngâm nhìn cô vài giây rồi cúi xuống hôn cô.

Anh quyến luyến, giày vò trên môi cô nhiều lần, qua một lúc sau mới lưu luyến rời ra.

Sau khi anh lùi lại mới phát hiện đôi mắt sáng long lanh của Diệp Du Nhiên đang mở to, nhìn anh không chớp.

Gương mặt Mộ Tấn Dương luôn giữ bình tĩnh chợt sốc.

Nhưng anh đã nhanh chóng khôi phục lại bình thường, ngoảnh đầu đi: “Em tỉnh lại rồi thì dậy tắm đi, mùi thối quá.”

Diệp Du Nhiên chậm rãi ngồi dậy, lầm bầm nói: “Anh chê thối, còn không phải vẫn hôn à…”

“Diệp Du Nhiên.” Mộ Tấn Dương nghiêm mặt, lạnh lùng nhìn cô: “Về sau em còn đi uống rượu nữa, tôi sẽ đánh gãy chân của em!”

“Anh đánh gãy chân tôi, tôi vẫn là người của anh, nửa đời sau ăn uống vệ sinh đều do anh lo hết.”

Ôi, thật sự không thể đi, bây giờ có ai tới cầu xin cô đi uống, cô cũng không dám uống nữa đâu.

Mộ Tấn Dương không ngờ cô giỏi ngụy biện như thế, nhướng mày nhìn cô: “Tôi dựa vào đâu mà giữ lại một người phụ nữ bị gãy chân chứ?”

“Chỉ dựa vào người phụ nữ bị gãy chân là vợ của anh.”

“Vợ có thể thay người.”

“…” Diệp Du Nhiên nhất thời cạn lời, không biết nên nói gì.

Mộ Tấn Dương thỏa mãn khi nhìn thấy cô nghẹn lời không nói được nữa, anh đứng dậy đi ra ngoài, tới cửa còn không quên quay đầu nhắc nhở cô: “Tắm đi.”

“Hừ!” Diệp Du Nhiên khẽ hừ lạnh một tiếng rồi quay ngoắt đầu sang một bên.

Nhưng đợi đến khi anh ra ngoài, cô vẫn ngoan ngoãn đi vào phòng tắm để tắm rửa.

Chờ cô tắm xong mặc váy ngủ đi ra thì đã là nửa giờ sau, trong phòng ngủ không có ai.

Diệp Du Nhiên đi dép tới phòng làm việc tìm Mộ Tấn Dương. Cô mới đẩy cửa đi vào trong liền ngửi thấy mùi thuốc lá.

Cô rất hiếm khi nhìn thấy anh hút thuốc.

“Sao anh lại hút thuốc lá?” Diệp Du Nhiên đi tới và khẽ hỏi anh.

Mộ Tấn Dương híp mắt nhìn cô vài giây, anh đột nhiên bóp tắt điếu thuốc lá trong tay, bế Diệp Du Nhiên lên trên bàn sách.

Diệp Du Nhiên kinh ngạc trước hành động bất ngờ của anh, chợt kêu lên một tiếng.

Trong phút chốc, đôi môi ấm nóng của anh đã hạ xuống…

Mộ Tấn Dương giống như một con thú hoang cắn đứt môi cô.

“Đau…”

“Cố chịu.”

“…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK