Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 394:

“Cậu xem cái tên Bùi Chính Thành kiêu căng kia phải múa thoát y ở quảng trường, chờ mấy ngà nữa đến lễ Giáng Sinh sẽ bắt anh ta đi, không biết có được lên trang đầu báo hay không…”

An Hạ nói xong lại ôm bụng cười.

Diệp Du Nhiên liếc nhìn tin nhắn của Bùi Chính Thành: “Chỉ cần cô nói cho tôi biết bây giờ cô đang làm gì thì tôi sẽ thực hiện lời mình đã nói.”

Nghe câu này giống như Bùi Chính Thành rất muốn biết An Hạ đang làm gì vậy, nhưng có vẻ không giống với tính cách của Bùi Chính Thành.

Với tính cách của anh ta thì sẽ phản bác lại An Hạ hoặc là làm ầm lên.

Giọng điệu này có điểm giống với Mộ Tấn Dương…

Diệp Du Nhiên nghĩ đến đây thì thu lại ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc mặt buồn bã.

Tối hôm qua kết thúc khi nào, cô hoàn toàn quên mất, cũng không biết Mộ Tấn Dương đi lúc nào.

Chỉ nhớ rõ trước đó có tỉnh một lần, cảm thấy vô cùng khó chịu, sau lại ngủ thiếp đi, lúc nãy An Hạ thấy chai truyền dịch, chắc là anh gọi bác sĩ cho cô.

Cho dù anh xấu xa với cô như vậy nhưng cũng không quên gọi bác sĩ đến.

Cô nên cảm ơn vì sự bao dung của anh sao?

***

Diệp Du Nhiên và An Hạ mua rất nhiều đồ, bỏ đầy tủ lạnh.

An Hạ làm cơm tối, Diệp Du Nhiên chỉ phụ thôi.

An Hạ lơ đãng quay đầu nhìn động tác thành thạo của Diệp Du Nhiên, chậc chậc: “Nhìn không ra boss Mộ dạy dỗ cậu khá đấy, làm việc nhà ngày càng lên tay.”

Sau khi nói xong An Hạ mới ý thức được bản thân lại nhắc tới Mộ Tấn Dương.

Diệp Du Nhiên cúi mắt xuống, che đi sự buồn bã trong mắt, quay đầu cười nhìn cô ấy: “Có gì lạ đâu, tớ còn biết nấu ăn, tớ nhớ có mua cá, để tớ làm cho.”

“Cậu chắc chắn không nói đùa chứ?” Khóe miệng An Hạ không khép lại được.

Diệp Du Nhiên liếc cô ấy một cái: “Chuẩn bị quỳ xuống hát bài chinh phục đi.”

An Hạ nửa tin nửa ngờ cởi tạp dề đưa cô, chạy đến phòng khách rót nước, cầm đến trước cửa sổ cho nguội bớt rồi lại uống.

Khi cúi đầu nhìn xuống dưới thì cô thấy có một bóng người quen thuộc đứng dưới đèn đường của chung cư.

Boss Mộ?

Nhà của Diệp Du Nhiên ở lầu bảy, mặc dù thị lực của An Hạ không tệ, nhưng trời cũng đã nhá nhem nên cô phán đoán hoàn toàn bằng cảm giác.

Cô chỉ có thể xác định bóng người đó là đàn ông, toàn thân mặc đồ đen, thỉnh thoảng lại ngước lên nhìn trông có vẻ rất cô đơn.

An Hạ đứng bên cửa sổ một lúc lâu mãi cho đến khi Diệp Du Nhiên ở bên trong gọi: “An Hạ, lại nếm thử món cá mà tớ làm này.”

“Ừ, tới đây.” An Hạ lại ngoảnh đầu nhìn thoáng qua bóng người dưới ánh đèn đường, cô thấy có lẽ mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Một người bận rộn như boss Mộ mà lại làm những chuyện nhàm chán như vậy sao?

***

Tuy cô cũng nghĩ không thể là boss Mộ, nhưng ăn cơm xong, An Hạ vẫn tìm cớ để Diệp Du Nhiên đi xuống lầu.

“Cậu đi đổ rác đi để tớ rửa chén cho.”

Diệp Du Nhiên thấy thùng rác đã đầy nên vừa kéo bao rác ra vừa nói: “Tớ không mang chìa khóa theo đâu nên lát nữa cậu nhớ mở cửa cho tớ đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK