Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 314:

Nhìn hai chữ “vợ yêu” trên màn hình, lòng anh rung động kịch liệt, vô thức dừng xe lại, phản xạ có điều kiện muốn đưa tay nghe máy.

Nhưng, tay đưa ra nửa chừng, cả người anh lại cứng đờ.

Trong đầu quanh quấn đoạn đối thoại của Diệp Du Nhiên và Huỳnh Tiến Dương mà anh nghe thấy lúc nãy.

Anh có nỡ giải trừ hôn ước với Diệp Yến Nhi không?

Anh biết trong lòng em vẫn luôn có anh.

Tuỳ anh nghĩ thế nào…

Cô không phủ nhận mà cuối cùng còn đồng ý đi ăn cơm cùng anh ta.

Cô không chỉ hoàn toàn không để chuyện anh nói về nhà sớm một chút vào lòng, thậm chí còn ra ngoài ăn cơm với người đàn ông khác.

Huống hồ, người đàn ông đó còn là Huỳnh Tiến Dương.

Tay Mộ Tấn Dương đang cứng đờ giữa không trung, dừng một chút rồi rụt tay lại nhưng vẫn không khởi động xe.

“Bíp…”

Đoạn đường này không được dừng xe, tiếng còi xe phía sau vang lên một tiếng lại một tiếng, Mộ Tấn Dương cũng không định lái xe.

Anh trơ mắt nhìn điện thoại bị tự động ngắt, mà hình tối đi.

Anh nhắm mắt lại dựa vào sau, thậm chí có thể tưởng tượng ra dáng vẻ tức giận và chán nản của cô lúc này khi anh không nghe điện thoại.

Được rồi, nếu cô gọi lại lần nữa thì anh sẽ nghe máy.

Nhưng, điện thoại không tiếp tục vang lên nữa, ngược lại là tài xế xe khác phía sau đợi sốt ruột, có người đi đến gõ cửa xe anh.

Mộ Tấn Dương mở mắt, nhìn người đàn ông đang gõ cửa xe bên ngoài, trên mặt lướt qua vẻ nham hiểm, mở cửa xuống xe.

“Tôi nói này, bao nhiêu người đợi phía sau, anh có đạo đức công cộng không hả…” Người đàn ông kia vốn cảm thấy mình rất có lý, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Mộ Tấn Dương lại cứng đờ không nói được lời phía sau.

Tâm trạng Mộ Tấn Dương lúc này cực kỳ kém, làm gì quan tâm được tới đạo đức công cộng.

“Đạo đức công cộng? Thứ này đúng là tôi không có.” Mộ Tấn Dương âm u lạnh lẽo nheo mắt.

Người đàn ông vừa nói chuyện không khỏi nuốt xuống từng ngụm nước bọt, đuôi mắt liếc thấy xe anh là Bentley, tâm lý thù ghét người giàu vọt lên: “Đừng cho rằng đi xe sang trọng thì ghê gớm, người như anh là phần tử cặn bã của xã hội!”

Phần tử cặn bã?

Vậy anh cũng không ngại xấu xa thêm chút nữa.

Mộ Tấn Dương đá một cái thật mạnh khiến người đàn ông kia ngã ra đất, giẫm lên một bước, giọng anh lạnh lẽo: “Nói tiếp đi.”

“Anh…” Người đàn ông bị giẫm trên đất bị đau không nói ra lời, anh ta không ngờ Mộ Tấn Dương lại dám đánh người trên phố.

Chủ xe khác cũng lần lượt xuống xe lại đây.

Ban đầu có người còn nói giúp người đàn ông kia, sau đó khi bị ánh mắt Mộ Tấn Dương lướt qua lại không dám nói nữa.

Mộ Tấn Dương nhấc chân rời đi, lên xe viết một tờ chi phiếu vứt cho người đó rồi lái xe đi khỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK