Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 311:

Ngoài cửa.

Sắc mặt Mộ Tấn Dương âm trầm đến đáng sợ.

Hai người sau đó còn nói gì, anh cảm thấy mình đã không nghe thấy gì nữa.

Anh từng nghĩ đẩy cửa đi thẳng vào giống như trước đây, tự tin không chút lo lắng đưa Diệp Du Nhiên đi trước mặt Huỳnh Tiến Dương.

Nhưng lần này anh phát hiện mình không làm được, hai chân như bị rót chì, nặng hàng ngàn cân.

Tôn nghiêm của anh không cho phép anh làm chuyện này.

Từ nhỏ anh đã quen dùng mánh khoé để có được thứ mình muốn, trừ việc mẹ đột nhiên qua đời khiến anh sẩy tay.

Sau ngày hôm nay, có lẽ phải thêm một điều, đó là trái tim một người phụ nữ.

Với anh mà nói, thành công không khó, anh cho rằng có được trái tim một người phụ nữ cũng sẽ không quá khó, vì anh cảm thấy mình làm đã đủ tốt.

Nhưng rất nhiều lúc, không phải bạn làm đủ tốt là có thể khiến trái tim cô ấy chỉ nghĩ đến một mình bạn.

Bàn tay đặt bên hông nắm chặt thành quyền, sau đó lại thả lỏng, cứ lặp đi lặp lại như vậy vài lần rồi anh xoay người mặt không biểu cảm rời đi.

Ra khỏi cao ốc Diệp thị, bóng dáng cao lớn hoà vào màn đen đen kịt, hiện lên vẻ cô đơn, hiu quạnh vô cùng.

Ánh mắt Mộ Tấn Dương nhìn về phía trước, trên mặt phủ kín sương giá, âu phục màu đen trên người càng thêm vài phần lạnh lẽo cứng rắn, dường như cả người đã nhuốm dần vào thời tiết trời đông giá rét này, không thoát ra được.

Về đến xe, Thịt Bò ngồi ở vị trí phó lái, ngoan ngoãn đợi anh, thấy anh quay lại, nó nũng nịu kêu một tiếng.

Nghiêng đầu tò mò nhìn anh.

Mộ Tấn Dương không để ý đến nó, hai mắt nhìn thẳng phía trước.

Cắm chìa khoá, giẫm chân phanh, hộp số, nhả chân phanh rồi giẫm chân ga, động tác liền mạch, chiếc xe Bentley màu đen lao đi rất nhanh, khiến bui bay tứ tung.

Một lát sau bình tĩnh trở lại.

Đến khi Diệp Du Nhiên và Huỳnh Tiến Dương từ cao ốc Diệp thị đi ra đã là chuyện của mười phút sau.

Diệp Du Nhiên cầm túi đi nhanh về phía trước, không thèm đếm xỉa đến Huỳnh Tiến Dương đi ngay phía sau.

Chân trước cô vừa vào thang máy, Huỳnh Tiến Dương đã vào ngay sau.

“Đừng tức giận, ăn tối xong anh sẽ trả điện thoại cho em.” Huỳnh Tiến Dương theo sau cô vào thang máy, vẻ mặt bao dung, giọng điệu ôn hoà.

Anh ta luôn biết tính tình Diệp Du Nhiên không tốt, nhưng tính cô càng kiêu ngạo thì lại càng khiến anh ta để tâm.

Không giống Diệp Yến Nhi, anh bảo sao cô ta làm vậy, hai người ở chung quá lâu sẽ càng lúc càng vô vị.

Hơn nữa, trước đây Diệp Yến Nhi đột nhiên ra nước ngoài, không thông báo với anh ta một tiếng, sau khi đến nước ngoài mới nói với anh ta.

Mà hôm nay, cô ta đột nhiên gọi điện nói muốn cuối năm cử hành hôn lễ, anh ta bỗng thấy bực bội, nghĩ đến gặp Diệp Du Nhiên.

Diệp Du Nhiên lạnh mặt, hai tay vòng trước ngực, một tay cầm túi xách, cho dù nghe thấy lời anh ta cũng làm như không nghe thấy.

“Ding…”

Cửa thang máy mở ra, Diệp Du Nhiên ra ngoài trước, Huỳnh Tiến Dương theo sau đi ra, điện thoại cũng vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK