Chương 332:
Mộ Tấn Dương đang cúi đầu xem tài liệu, cũng không ngẩng đầu nhìn cô, chỉ lật thêm một trang mới, rồi chậm rãi lên tiếng: ”Nếu như không phải em cố ý đợi ở đây, thư ký cũng không phải lãng phí thời gian mua trà sữa, cô ấy có thể tan ca đúng giờ.”
Toàn bộ người Diệp Du Nhiên ngây ra, khóe miệng đang vui vẻ trong nháy mắt bỗng cứng lại.
Lãng phí thời gian sao?
Diệp Du Nhiên cắn cắn môi: “Tôi rất xin lỗi.”
Nói xong cũng thả ly trà sữa trong tay xuống, quay người cầm túi xách của mình mở cửa ra ngoài.
Mộ Tấn Dương ngẩng đầu thật nhanh, cũng chỉ nhìn thấy cửa được đóng lại.
Lần này đi thật rồi?
Trong mắt Mộ Tấn Dương phủ đầy sương mờ, một người móc tim móc phổi đối tốt với cô như anh, cô lại nghĩ đến người đàn ông khác đã từng hủy hôn với cô, anh có thể trông chờ cô có bao nhiêu kiên nhẫn?
…
Diệp Du Nhiên ra khỏi phòng làm việc của Tổng giám đốc, liền đi thẳng xuống lầu, bước chân vội vàng.
Ra khỏi tòa nhà LK, cô không trực tiếp lên xe, mà đến bãi đỗ xe, tìm được chỗ đỗ xe riêng dành cho Mộ Tấn Dương.
Diệp Du Nhiên phồng má lấy ra một thỏi son từ trong túi xách, tại tay cầm cửa xe của người lái cô di đi di lại vài lần.
Son môi này phải dùng nước tẩy trang mới làm sạch được!
Sau khi thoa son môi xong, Diệp Du Nhiên liền lặng lẽ chạy ra ngoài, về xe của mình.
Mộ Tấn Dương thích sạch sẽ, để xem làm sao anh chịu được một bàn tay đỏ au.
Nghĩ đến vẻ cảnh Mộ Tấn Dương lạnh lùng ấy, Diệp Du Nhiên cảm thấy vừa buồn cười lại vừa hả giận.
Đồng thời, lại cảm thấy mình ngây thơ.
Rõ ràng là muốn qua để giải thích rõ ràng với anh, kết quả không mở miệng nói gì được.
Bây giờ, có lẽ anh đang hiểu lầm cô rất lớn, nếu anh biết là cô bôi son môi, có lẽ càng giận cô hơn?
Được rồi, bôi cũng đã bôi rồi, dám làm dám chịu, cùng lắm thì tức giận thêm một chút, tốt nhất tức giận đến mức đánh cô một trận, nói không chừng sau đó lại hết giận.
Diệp Du Nhiên nghĩ như vậy, rồi lấy điện thoại di động ra chơi trò chơi lúc trước kia, không nghĩ tới một lần đã qua cửa.
Cô ngồi trong xe, nhìn về phía cửa LK, còn chưa thấy Mộ Tấn Dương ra ngoài, lại thay đổi tư thế Tiếp tục chờ.
Rõ ràng muốn đi theo Mộ Tấn Dương, nên dứt khoát chờ đến tối, anh không cho cô đi theo đến nơi anh gặp khách, thì cô lặng lẽ đi theo.
Lại chờ thêm lát nữa, đã đến giờ tan ca, cuối cùng Mộ Tấn Dương mới từ cửa LK ra ngoài.
Dáng người cao lớn thon dài, hơn nữa khí chất bất phàm nổi bật trên người anh, đứng ở chỗ nào cũng giống như người mẫu nam đi trên sàn diễn thời trang, vô cùng đẹp mắt.
Xe của cô đang đứng ở ven đường, còn cẩn thận che giấu một chút, mà xe Mộ Tấn Dương thì đỗ ở trong bãi đỗ xe.
Cô cho rằng còn phải đợi thật lâu, Mộ Tấn Dương mới ra được, không ngờ anh lại ra ngoài rất nhanh.
Diệp Du Nhiên vội vàng khởi động xe đi theo sau anh.
Không biết có phải cảm giác của cô sai rồi hay không, mà cô cảm thấy Mộ Tấn Dương lái rất chậm, lúc đầu cô vốn cho rằng rất khó đuổi kịp anh, kết quả cô hoàn toàn không phải lo lắng.
Nơi anh gặp khách hàng không phải Ngọc Hoàng cung, mà là khu giải trí cao cấp khác.
Nhưng mà ̣khi nhìn thấy tên khu giải trí, sắc mặt Diệp Du Nhiên đen lại.
Thành phố Vân Châu người nào cũng biết, con gái ở khu giải trí này nổi tiếng xinh đẹp.
Vì vậy, lúc trước Mộ Tấn Dương nói vướng chân là có ý này?
Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt Diệp Du Nhiên lại đen thêm chút nữa.