Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 330:

Cho dù qua tấm kính thủy tinh cách âm không nghe thấy gì cả, Diệp Du Nhiên cũng cảm thấy được phía bên trong, mấy người lãnh đạo ngồi dưới Mộ Tấn Dương đều cúi đầu xuống cảm giác iên lặng như ve sầu mùa đông vậy.

Ánh mắt Du Nhiên nhìn theo Mộ Tấn Dương chốc lát, tuy rằng không nghe thấy anh nói gì cả, nhưng vẫn cảm giác được anh đang nói chuyện,

Đột nhiên cô cảm thấy chính mình vẫn rất may mắn, kiếp sống làm vợ anh, có thể so với kiếp làm cấp dưới của anh tốt hơn nhiều.

”Tính cách của Tấn Dương rất xấu, ngược lại đối với cô lại rất tối.” Bùi Chính Thành đứng bên cạnh đột nhiên lên tiếng.

Diệp Du Nhiên há to miệng, rất muốn nói thật ra cách cô đối với Mộ Tấn Dương cũng không kém, nhưng khi nhìn thấy cảnh trong phòng hợp, đơn giản nói không nên lời.

Có thể do ánh mắt Diệp Du Nhiên vô cùng chăm chú, Mộ Tấn Dương luôn quay lưng về phía Diệp Du Nhiên đột nhiên quay đầu nhìn về phía cô.

Diệp Du Nhiên không kịp chuẩn bị đã đối mặt với đôi mắt sâu thẳm như đêm đối không có điểm dừng của anh, bỗng chốc không biết phải làm thế nào, sững sờ một lát, rồi cong môi cười với anh.

Rất nhanh Mộ Tấn Dương đã xoay đầu lại, trong đầu đều là bóng dáng Diệp Du Nhiên cười với anh, cúi đầu nhìn thoáng qua bản kế hoạch trước mặt, giống như cũng không quá kém như vậy.

Ngay tại lúc tất cả mọi người đều cho rằng anh lại ném cái bản kế hoạch này xuống một lần nữa, thì chân mày đang nhíu chặt của Mộ Tấn Dương giãn ra, đặt bản kế hoạch này sang một bên: ” Tan họp, phần kế hoạch này cứ dựa theo nội dung hội nghị lúc trước sửa chữa, ngày mai đưa lại cho tôi.”

Nói xong liền đứng dậy mở cửa phòng họp nhanh chóng đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi phòng họp, anh đã nhìn thấy Diệp Du Nhiên xinh đẹp đứng ở chỗ đó, yên lặng cười với anh, bước chân khẽ dừng lại rồi mới đi về phía cô.

Trên mặt Diệp Du Nhiên rất vui vẻ, cho rằng anh đi về phía mình, vẻ mặt mình bày ra ban nãy rất đúng.

Không nghĩ tới, nội dung cốt truyện thoáng cái đã xoay ngược lại.

Mộ Tấn Dương lướt qua bên cạnh cô, đi đến trước mặt Bùi Chính Thành: “Có việc?”

Không có việc gì không thể đến sao.

Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ trong đầu Bùi Chính Thành, còn tình huống thực tại lại là: ”Phía bên kia công ty có chút vấn đề.”

“Về phòng làm việc nói.”

Nói xong, cũng không nhìn Diệp Du Nhiên một cái, mà tự mình bước về phía phòng làm việc.

Bùi Chính Thành kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Du Nhiên, trong mắt mang đầy ý hóng chuyện.

Ngày hôm nay Diệp Du Nhiên bị Mộ Tấn Dương ngó lơ hơi nhiều, vì vậy trong lòng cũng không khó chịu như vậy.

Huống chi, cô cảm thấy nếu tình hình thật đúng như cách An Hạ nói, càng khó chịu hơn là anh mới đúng…

Đén phòng làm việc, hai người đàn ông nghiên cứu thảo luận công việc ngay tại chỗ.

Diệp Du Nhiên với tư cách tổng thanh tra hạng mục Diệp thị, cũng không tiện nghe ngóng chuyện của công ty khác, ngay từ đầu đã ngồi một góc chơi game.

Đến lần thứ hai mươi bị thua khi qua cửa, thì nghe thấy giọng nói lạnh lùng nhưng vẫn dễ nghe như trước của Mộ Tấn Dương: ”Tại sao em vẫn còn ở đây?”

Trong giọng nói lộ ra sự ghét bỏ cùng với không kiên nhẫn.

Diệp Du Nhiên cất điện thoại di động, lúc này cô mới phát hiện Bùi Chính Thành không biết đã đi khỏi từ lúc nào rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK