Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 374:

Còn anh thì cúi người quỳ xuống trước giường, cầm lấy đôi tay cô, đôi mắt đen láy, nghiêm túc nói tiếp câu nói cô chưa kịp nói xong: “Anh cảm thấy bây giờ rất thích hợp cho chúng ta, bất kể là vấn đề sức khỏe, tinh thần, toàn bộ các yếu tố khác đều rất thích hợp để chúng ta có con.”

Diệp Du Nhiên theo bản năng định rút tay mình về, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của anh, cuối cùng không rút tay nữa, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Nhưng em cảm thấy không thích hợp.”

Nghe xong, Mộ Tấn Dương không hề tỏ ra tức giận như bình thường, mà kiên nhẫn hỏi cô: “Em cảm thấy điểm nào không thích hợp?”

Diệp Du Nhiên vội vàng lên tiếng giái thích: “Có thể tình trạng sức khỏe của em bây giờ không thích hợp có con chẳng hạn? Chúng ta cần phải đi kiểm tra sức khỏe trước, với lại giờ anh đang rất bận, chúng ta…”

“Diệp Du Nhiên.”

Mộ Tấn Dương đột nhiên kêu tên cô, cắt ngang lời cô nói: “Nói thẳng là bây giờ em không muốn là được, không cần phải tìm lý do.”

“Em…” Nghe Mộ Tấn Dương nói cô giật mình: “Không phải, chỉ là thật sự em cảm thấy bây giờ chúng ta không thích hợp có con…”

Mộ Tấn Dương có quá nhiều bí mật, cô vì yêu anh nên mới lựa chọn ở bên cạnh anh, không cần biết sau này sẽ như thế nào, đó là chuyện của hai người họ.

Nhưng nếu bây giờ cô mang thai và sinh con, như vậy thì sẽ là chuyện của ba người.

Một sinh linh mới không cần phải gánh lên mình chuyện của cả đời người.

Sinh linh mới nên được sinh ra ở hoàn cảnh hoàn toàn thỏa đáng.

“Cho em hai tiếng đồng hồ để suy nghĩ.” Mộ Tấn Dương đứng dậy, đôi mắt anh đen láy, người khác không nhìn thấu được tâm tư của anh.

Diệp Du Nhiên thấy anh như vậy, cô cảm thấy có chút lo sợ liền gọi tên anh: “Mộ Tấn Dương!”

“Hai tiếng không đủ phải không?”

Mộ Tấn Dương nhìn cô: “Vậy thì ba tiếng, không nhiều hơn được nữa.”

“Em hi vọng có thể bàn bạc với anh cẩn thận.” Diệp Du Nhiên ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ bé vô cùng nghiêm túc.

Mộ Tấn Dương quan sát biểu cảm trên gương mặt cô, rồi lập tức nói: “Đi tắm trước đi, tắm xong ra đây ăn cơm, trong vòng ba tiếng, anh không muốn sau này lại phải nói về chuyện này với em nữa.”

Anh nói xong liền quay người rời đi.

Anh đóng ‘sầm’ cửa lại.

Không phải cô không nhận ra anh đang tức giận, hai người sống với nhau một thời gian lâu như vậy rồi, tuy anh không bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được.

Cô còn có thể cảm giác được là, bây giờ Mộ Tấn Dương rất muốn cô sinh con, nếu không anh cũng sẽ không nói mấy lời như cho cô ba tiếng để suy nghĩ.

Nhưng bất kể là bây giờ hay ba tiếng sau, đáp án của cô chỉ là: Bây giờ không thích hợp.

Cô nói không thích hợp, là thật sự không thích hợp, chứ không phải chỉ là một kiếm cớ.

***

Diệp Du Nhiên ngồi trên giường vài phút rồi lê thân thể mệt mỏi vào phòng tắm.

Tắm rửa xong, cô khoác áo choàng tắm đến phòng ăn.

Trong phòng ăn có dấu vết tích được dọn dẹp rất rõ ràng, mặt Diệp Du Nhiên nóng bừng lên, cô bước đến đối diện Mộ Tấn Dương, yên tĩnh ngồi xuống.

Cô không dám ngẩng đầu lên nhìn Mộ Tấn Dương, chỉ ngoan ngoãn ngồi ở đó, toàn thân căng cứng.

Mộ Tấn Dương cũng đã tắm rửa qua rồi, có điều anh vẫn mặc áo sơ mi và quần tây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK