Chương 384:
Đúng lúc nhân viên phục vụ bưng món lên: “Đồ ăn của cô đây ạ.”
Diệp Du Nhiên thu lại bàn tay đang đặt trên bàn, để cho nhân viên phục vụ tiện đặt đồ ăn xuống, ánh mắt cô dường như không nghe theo lí trí của cô, vẫn luôn nhìn về phía con xe Bently màu đen kia.
Cố Hàm Yên gõ cửa kính xe, lập tức, cửa xe mở ra, thân hình cao lớn của Mộ Tấn Dương xuất hiện trong tầm mắt cô.
Lúc này trời đã tối, ánh đèn cũng rất mờ, vì vậy Diệp Du Nhiên không nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt Mộ Tấn Dương.
Cô thấy Cố Hàm Yên vừa nói vừa cười, cùng anh bước vào nhà hàng, Diệp Du Nhiên lúc này mới thu lại tầm mắt.
Nhìn những món ăn ngon lành trước mặt, Diệp Du Nhiên hoàn toàn không muốn ăn.
Cô tùy tiện ăn vài miếng, thanh toán xong đến nhà vệ sinh rồi chuẩn bị rời đi.
Từ trong nhà vệ sinh đi ra, Diệp Du Nhiên gặp Cố Hàm Yên.
Cái gọi là oan gia ngõ hẹp, chắc là chỉ tình huống như vậy.
“Trùng hợp vậy.” Cố Hàm Yên tháo kính râm trên mặt xuống, nhìn Diệp Du Nhiên.
Khí sắc tốt đẹp của cô ta so với gương mặt tái nhợt của Diệp Du Nhiên, hình thành lên sự đối lập rõ rệt.
Diệp Du Nhiên không nói gì, nghiêng người chuẩn bị rời đi, nhưng không ngờ lại bị Cố Hàm Yên giữ cánh tay lại: “Vội vã rời đi như vậy làm gì, tôi và Tấn Dương đang ăn cơm ở đây, cô không qua đó ngồi chút sao?”
Giọng điệu khiêu khích không thể diễn tả bằng lời. Tải app truyện hola nhé!
Diệp Du Nhiên từ từ siết chặt bàn tay lại, mím môi, lúc quay đầu lại nhìn Cố Hàm Yên, ánh mắt có vẻ khinh thường: “Khó trách trên mạng có người nói cô EQ thấp, tôi không cần phải tranh thủ thời gian từng chút một để quấn lấy anh ấy, chỉ cần về nhà đợi là được rồi.”
Trước đây Diệp Du Nhiên có đọc qua một vài bài báo về Cố Hàm Yên trên mạng, cho dù không có tin đồn, không có những bài báo bôi đen, thì cũng không thể ngăn những anh hùng bàn phím bình luận về cô ta.
Nhưng trên thực tế, EQ của Cố Hàm Yên không hề thấp.
“Chắc hẳn EQ của cô rất cao, có điều…” Sắc mặt Cố Hàm Yên khẽ thay đổi: “Cũng chưa chắc có thể giữ được trái tim của đàn ông.”
Nói xong, Cố Hàm Yên cười khẩy một tiếng rồi quay người rời đi.
Cô ta cũng là nhất thời muốn gọi điện thoại cho Mộ Tấn Dương hẹn anh ăn cơm, không ngờ anh lại thật sự đồng ý.
Hơn nữa, Diệp Du Nhiên cũng đang ở nhà hàng này.
Trực giác của phụ nữ nói cho cô ta biết, giữa Mộ Tấn Dương và Diệp Du Nhiên đã xảy ra vấn đề.
Nếu không thì trước giờ Mộ Tấn Dương luôn đối xử lạnh nhạt với cô ta, sao giờ có thể đồng ý lời mời ăn tối của cô ta nhanh như vậy được?
Nhưng sự thật chứng minh, sự kiên trì của cô ta là đúng, tuy hiệu quả chưa được rõ ràng nhưng ít ra là cũng có hiệu quả.
Thấy Cố Hàm Yên ngẩng cao đầu rời đi giống như nữ vương chiến thắng, Diệp Du Nhiên hít sâu một hơi, quay lại bồn rửa tay, rửa một cách chậm rãi, tỉ mỉ.
Cánh tay này đã bị Cố Hàm Yên chạm vào, bẩn rồi.
***
Trong phòng bao, Mộ Tấn Dương vẻ mặt lạnh lùng uống nước, không hề nhìn sang Cố Hàm Yên.
Cho dù bị ngó lơ, Cố Hàm Yên vẫn tự nhiên như trước: “Tấn Dương, sắp năm mới rồi, bao giờ anh đi thăm ông ngoại?”
Nghe thấy cô nhắc đến ông ngoại, sắc mặt Mộ Tấn Dương cuối cùng cũng thả lỏng một chút: “Còn lâu mới đến Tết.”