Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 324:

Mộ Tấn Dương lạnh nhạt liếc nhìn cô, cúi đầu xuống, ánh mắt rơi vào chân cô, tiếp tục xoa với một lực không nặng không nhẹ.

“Hiss… A… Nhẹ chút… Đau…”

Thật ra thì cũng không đau lắm, Diệp Du Nhiên chỉ là đột nhiên muốn làm vậy thôi.

Mộ Tấn Dương lạnh mặt nhìn cô, Diệp Du Nhiên hiểu ý, vội vàng lên tiếng: “Không cần nhẹ quá… Mạnh, mạnh chút…”

Cô mới nói xong, lập tức cảm thấy cả người Mộ Tấn Dương đều ngừng lại, động tác trên tay cũng dừng lại.

Lại thế nào đây?

Cô bảo anh nhẹ một chút, anh lạnh mặt.

Cô bảo anh mạnh một chút, anh còn chưa hài lòng sao?

Người giàu có đúng thật là khó hiểu.

Không chờ Diệp Du Nhiên nói chuyện lần nữa, Mộ Tấn Dương lạnh lùng lên tiếng: “Em im miệng!”

“…” Haha, vậy cô im miệng là được rồi, ai bảo bây giờ Mộ Tấn Dương là lão đại đây.

Anh khống chế sức lực rất tốt, không đến nổi làm cô cảm thấy đau, cũng sẽ không có chuyện không có hiệu quả.

Diệp Du Nhiên chống hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn thẳng vào anh.

Nhân lúc cô ngủ để tới xoa bóp chân cho cô, có phải đã tha thứ cho cô rồi không?

Diệp Du Nhiên nghĩ vậy, bèn mở miệng thăm dò: “Xin lỗi mà… Tôi không biết hôm qua là sinh nhật anh, tôi vẫn nhớ là về sớm một chút, nhưng mà buổi tối tăng ca…”

Nghe cô nhắc tới mấy chữ “buổi tối tăng ca” này, Mộ Tấn Dương như một con robot bị nhấn vào công tắc điều khiển, lập tức dừng lại.

Không hề có điềm báo trước nào, anh chợt đứng lên, mặt không cảm giác đặt chai thuốc vừa xịt cho Diệp Du Nhiên vào trong hộp thuốc, cầm hộp thuốc lên chuẩn bị đi ra ngoài.

Trước lúc anh đi ra, Diệp Du Nhiên vội vàng gọi anh lại: “Anh không thể ngồi xuống cẩn thận lắng nghe tôi giải thích xong sao? Đừng như vậy mà nổi giận rồi chứ?”

Mặc dù cô có lỗi trước, nhưng sai lầm mà cô mắc phải đâu phải không thể tha thứ, có cần phải thể hiện dáng vẻ không muốn nghe cô giải thích này không?

Nếu không có ý định tha thứ cô, vậy lại tới đây quan tâm cô làm gì!

Mộ Tấn Dương đưa lưng về phía cô, không nhúc nhích, cũng không biết có nghe lọt lời cô hay không.

Từ đáy lòng Diệp Du Nhiên hiện lên một cảm giác thất bại: “Tối qua tôi thật sự tăng ca đến quên cả giờ giấc, cũng không phải cố ý ngắt điện thoại của anh, nói chung, tôi…”

Nhất thời cô cũng không biết nên nói như thế nào.

Đều do cái tên bệnh thần kinh Huỳnh Tiến Dương cứ tự cho là đúng đó.

Nếu không do Huỳnh Tiến Dương đã ngắt cuộc điện thoại của Mộ Tấn Dương, có lẽ Mộ Tấn Dương cũng không đến mức vẫn luôn không chịu tha thứ cho cô!

Ngoại trừ lí do này ra, cô thật sự không nghĩ ra lí do tốt hơn, để chứng minh tại sao Mộ Tấn Dương lại giận như thế.

“Nói xong rồi?” Mộ Tấn Dương vẫn luôn yên lặng đột nhiên quay đầu nhìn về phía cô.

Diệp Du Nhiên cho rằng anh căn bản cũng không nghe, thấy anh đột nhiên xoay người lại nhìn cô, trên mặt hiện lên sự vui mừng: “Dù sao, lần sau tôi nhất định không đến trễ nữa, tôi nhất định sẽ về đúng giờ.”

Ánh mắt của Mộ Tấn Dương rơi vào gương mặt trắng nõn của cô, trên mặt thoáng hiện mấy vẻ mặt phức tạp, giống như giãy giụa, cũng giống như do dự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK