Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 307:

Sau khi Nam Sơn cất đồ tươi và những thứ khác mang đến từ Ngọc Hoàng Cung do Mộ Tấn Dương dặn dò, mới phát hiện Diệp Du Nhiên không có ở nhà.

“Bà chủ cô ấy… vẫn chưa về à?”

Mộ Tấn Dương cũng không ngẩng đầu lên: “Cậu có thể về rồi.”

Nam Sơn sờ sờ mũi mình, được rồi, cái không nên hỏi anh ta sẽ không hỏi.

Mộ Tấn Dương dọn dẹp lại phòng khách rộng lớn, lại mang mấy thứ Nam Sơn lấy tới vào phòng bếp, đợi đến khi anh nấu bữa tối xong, đã là tám giờ tối rồi.

Nhưng mà, Diệp Du Nhiên vẫn chưa về.

Mộ Tấn Dương quay về phòng khách, cầm lấy điện thoại của mình, vừa muốn gọi đi, lại đột nhiên nghĩ đến gì đó, dừng động tác trong tay lại.

Vừa nâng mắt đã nhìn thấy Thịt Bò đang tự chơi với mình cách đó không xa.

“Thịt Bò.” Mộ Tấn Dương kêu nó một tiếng, Thịt Bò nhạy bén quay đầu nhìn về phía Mộ Tấn Dương, sau đó chạy nhanh tới.

Mộ Tấn Dương cau mày, trên mặt hiện lên vẻ hài lòng: “Ngồi xuống.”

Thịt Bò ngoan ngoãn ngồi xổm xuống trước mặt anh, dáng vẻ ngoan ngoãn, ánh mắt vô tội, Mộ Tấn Dương cảm thấy dáng vẻ này của Thịt Bò rất vừa mắt.

Mộ Tấn Dương nghiêm túc nhìn nó: “Con nói xem, ba có cần gọi điện thoại cho mẹ con không?”

“…” Thịt Bò nghiêng đầu, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Mộ Tấn Dương, đối mắt với anh một lúc, lại nghiêng đầu sang một bên khác, tiếp tục đối mắt với anh.

Mộ Tấn Dương nhíu mày, anh điên rồi mới đi hỏi một con chó vấn đề này.

Nhưng mà, ngay sau đó anh lại hỏi tiếp: “Ba đã dặn dò mẹ con về sớm một chút rồi, nhưng đã muộn thế rồi cô ấy vẫn chưa về, không quan tâm lời ba nói như vậy, không phải ba nên tức giận sao?”

Thịt Bò lại trả lời: “Hu~”

Mộ Tấn Dương càng cau chặt mày hơn, im lặng một lát: “Nếu con đã nhớ cô ấy rồi thì chúng ta đến công ty tìm cô ấy thôi.”

Nói xong thì mang theo Thịt Bò ra ngoài, đi ô Diệp đến tập đoàn Diệp Thị.

Diệp Du Nhiên bận rộn đến trời đất quay cuồng, ngay cả cơm tối cũng quên ăn, đợi đến lúc cuối cùng cô cũng phục hồi lại tinh thần đã sắp tám giờ rồi.

Lúc này cô mới cảm thấy hơi đói.

“Cốc cốc.”

Có người gõ cửa đi vào, không đợi cô ngẩng đầu, đã nghe thấy giọng nói của Huỳnh Tiến Dương: “Du Nhiên.”

Diệp Du Nhiên tức giận nhìn anh ta: “Sao anh lại đến nữa.”

Là vì phải kết hôn với Diệp Yến Nhi rồi, cho nên mắc chứng sợ hải trước hôn nhân, một ngày phải tìm cô hai ba lần à?

Huỳnh Tiến Dương nghe vậy thì thay đổi sắc mặt, nhưng giọng điệu vẫn rất dịu dàng: “Anh đợi bên ngoài nửa tiếng cũng không thấy em đi ra ngoài, sau đó hỏi mới biết em đang tăng ca, anh mang bữa ăn khuya đến cho em.”

Nói xong đã đặt đồ ăn khuya mang tới đến trước mặt Diệp Du Nhiên: “Ăn đi.”

Diệp Du Nhiên không nhìn đồ ăn khuya anh ta đặt trước mặt cô, ánh mắt dừng trên mặt Huỳnh Tiến Dương: “Anh đợi tôi làm gì?”

Huỳnh Tiến Dương trầm ngâm: “Muốn cùng em đi ăn tối.”

Hôm nay sau khi gặp Diệp Du Nhiên, anh ta mới phát hiện số lần gặp cô có thể đếm trên đầu ngón tay, trước đây cảm thấy không sao cả nhưng bây giờ nghĩ lại liền cảm thấy có phần không vừa lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK