Mục lục
Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Cận Phong đè đuôi lông mày: “...” 

Sao mấy câu này nghe có vẻ giả thế? 

Tô Yên xông vào, chỉ vào cô gái, nói với vẻ vô cùng đau đớn: “Anh tìm một người đẹp hơn em thì thôi đi, loại hàng này, muốn ngực không có ngực, muốn mông cũng không có mông, còn không đẹp bằng một phần mười em, anh tìm người thế này là muốn sỉ nhục ai hả?” 

Cô gái: “...” 

Lục Cận Phong: "..” 

Diễn sâu quá rồi. 

Cô gái nhìn ngực và mông của mình, đỏ mặt phản bác: “Tôi làm gì có.” 

Tô Yên cắt ngang: “Đúng rồi, cô làm gì có ngực và mông, ốm như cây củi vậy, thế mà còn muốn chồng tôi sờ, sờ xương à?” 

“Đại ca!” Lòng tự tôn của cô gái bị quăng xuống đất giẫm đạp, vốn dĩ cô ta chỉ đỏ mắt, nhưng lúc này nước mắt đã chảy ra rồi. 

“Ra ngoài.” Lục Cận Phong cũng không có kiên nhẫn, lạnh mặt: “Thanh Nhu, lúc đầu khi cô lên đảo thì nên hiểu rõ quy tắc trên đảo, tự mình đi chịu phạt 

đi." 

Vương Thanh Nhu có cảm giác bị vả mặt, làm gì còn mặt mũi nhìn ai nữa, cô ta cúi đầu, đỏ mặt chạy ra ngoài. 

Trong phòng chỉ còn lại Tô Yên và Lục Cận Phong. 

Bầu không khí bỗng trở nên gượng gạo. 

Đấm tay Lục Cận Phong để bên môi, khẽ họ một tiếng: “Vợ, em nghe anh giải thích, anh hoàn toàn không biết tại sao cô ta lại đột nhiên như vậy, có lẽ là bị trúng tà rồi.” 

Ánh mắt Tô Yên lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Cận Phong: “Lục Cận Phong, trên đảo có không ít gái đẹp, em vô cùng nghi ngờ anh đang xây dựng một hậu cung cho bản thân mình, anh là người đứng đầu Ám Dạ, anh muốn bọn họ làm gì, bọn họ dám không làm sao?” 

Cô chụp cái mũ quá to lên đầu anh rồi. 

“Vợ, bà xã, Yên Yên...” 

“Anh có gọi em là mẹ cũng vô dụng.” 

Lục Cận Phong thật sự suýt nữa đã gọi mẹ. 

“Anh tự mình suy nghĩ lại cho kỹ đi, nếu thật sự không được thì chúng ta ly hôn.” 

Bỏ lại câu này, Tô Yên tức giận đùng đùng mà xoay người rời đi. 

Ly hôn? 

Làm sao có thể. 

Không dễ gì mới gạt được... à không... lấy được vợ về, làm sao có thể bởi vì một người ngoài mà ly hôn được. 

“Yên Yên, đừng giận nữa mà.” Lục Cận Phong đi theo: “Anh đã từ chối cô ta rồi, lần này anh thật sự bị oan mà.” 

Lục Cận Phong đi theo cô đến trước cửa phòng, Tô Yên không quay đầu, cũng không cho anh sắc mặt tốt, ầm một tiếng đóng cửa lại. 

Làn gió lạnh lẽo đập lên mặt Lục Cận Phong, anh mau chóng lùi về sau một bước: “Yên Yên.” 

Lục Cận Phong gọi một lúc lâu cũng không có ai ra mở cửa, anh ủ rũ quay đầu, nhìn thấy đám người Lâu Doanh và Bạch Phi Minh, còn có Vạn Nhất và Hạ Vũ, cùng Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc ở ngay sau lưng. 

Trên mặt ai cũng mang vẻ mặt xem kịch hay. 

Lâu Doanh cười hi hi hỏi: “Anh rể, lại chọc giận chị tôi rồi à?” 

“Khụ khụ.” Lục Cận Phong ho khan hai tiếng, nói với vẻ nghiêm túc: “Đây là thú vui của vợ chồng, mấy người chưa kết hôn sẽ không hiểu đâu.” 

Hạ Vũ Mặc cười cười vạch trần: “Daddy, cha bị mẹ đuổi ra ngoài chứ gì.” 

Hạ Phi nói: “Daddy, chuyện cha đuổi theo mẹ từ phòng thông tin về đến đây, bây giờ đã truyền khắp đảo này rồi.” 

Mới có mấy phút đồng hồ. 

Lục Cận Phong: "..” 

Không chỉ như vậy, rất nhanh chuyện Vương Thanh Nhu tỏ tình với Lục Cận Phong, bị Tô Yên bắt quả tang ngay tại trận cũng đã được lan truyền khắp đảo rồi. 

Đám người Vạn Nhất tỏ vẻ chờ xem kịch hay. 

“Cuối cùng trên đảo cũng có chút chuyện hay rồi.” 

Lâu Doanh liếc Vạn Nhất một cái: “Đàn ông các người đều là động vật không quản lý nổi nửa thân dưới.” 

Vạn Nhất không phục, hỏi ngược lại một cách dở khóc dở cười: “Chị hai à, giữa hai chúng ta, rốt cuộc là ai không quản nổi chính mình đây? Sáng nay tôi thấy rõ ràng cô nhìn bọn họ đến chảy nước miếng đó nha.” 

Lâu Doanh xoay người rời đi. 

Lục Cận Phong Hỗ Tô Yên cả ngày cũng không có kết quả, thực ra anh cũng biết Tô Yên không phải đang tức giận thật, chỉ là một cô gái giả nai mà thôi, Tô Yên sẽ không để vào mắt, cô chỉ là đang cáu kỉnh với anh thôi, mâu thuẫn giữa hai vợ chồng tuyệt đối không thể để qua đêm, nhất định phải giải quyết ngay trong ngày hôm đó, cuối cùng Lục Cận Phong đành phải lấy át chủ bài của mình ra. 

Lục Cận Phong đi lại mấy vòng bên ngoài phòng, gọi Hạ Vũ tới: “Cậu tìm một bộ tóc giả, một bộ bikini cho tôi, bây giờ cần dùng liền.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK