Mục lục
Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu - Hạ Mạt (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Mạt âm thầm điều chỉnh hình thức ẩn hình cho quang não, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra một bước.

Giờ khắc này không khí rõ ràng khẩn trương như thế, cậu thậm chí có thể nghe thấy thanh âm hít hà một hơi của mọi người ở phía sau, nhưng kỳ quái là nội tâm lại bình tĩnh ngoài dự đoán. Cậu đứng thẳng tắp, hai tay tự nhiên buông xuống để sát mép quần, bình tĩnh tự nhiên nói: “Muốn bổn cung đi cùng các ông?”

Beta nam ngoài ý muốn nhíu mày, tựa hồ không nghĩ tới một Omega to bụng vậy mà không sợ hắn một chút nào “Vương tử phi là người thông minh, ta cũng không vòng vo nữa” nam Beta cười cười “Xin mời Vương tử phi đi với chúng tôi một chuyến.”

Hạ Mạt còn chưa đáp lời, người phía sau đã không đồng ý “Vương tử phi đừng sợ! Cho dù liều mạng với bọn họ chúng tôi cũng sẽ không để ngài….”

“Câm miệng!” Nam Beta chợt hét lớn một tiếng, vô số tia hồng ngoại thoáng chốc nhắm ngay phía người Lạp Hỗ, sát ý nồng đậm!

“Buông súng của ông xuống!” Hạ Mạt nửa híp mắt, cả người phát ra khí thế làm người ta sợ hãi.

Nam Beta bị người rống như vậy, ánh mắt từ từ rời đi, hắn bất động thanh sắc đánh giá Hạ Mạt, biểu tình trên mặt không đổi nhưng đáy lòng kỳ thật đã sớm sợ hãi bởi khí tràng của Hạ Mạt. Nhưng loại cảm xúc sợ hãi này chỉ chợt lóe mà qua, thực nhanh hắn đã mạnh mẽ xua tan.

Chỉ là một tên Omega!

Một Omega mang thai bảy tháng!

Có cái gì đáng sợ?!

Nam Beta âm thầm hít sâu một hơi, ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói: “Muốn ta buông súng, rất đơn giản. Chỉ cần ngài ngoan ngoãn đi theo, ta đảm bảo sẽ không làm tổn thương một sợi lông tơ của bọn họ.”

Đám người tức khắc xôn xao, chẳng sợ đầu bị chiếu tia hồng ngoại vẫn như cũ nói: “Vương tử phi! Tuyệt đối đừng khuất phục! Cứng đối cứng bọn họ cũng không có chỗ tốt!”

“Chúng tôi không sợ chết!”




Beta nam âm thầm hít sâu một hơi, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Muốn ta buông thương, rất đơn giản. Chỉ cần ngài ngoan ngoãn theo chúng ta đi, ta bảo đảm sẽ không thương bọn họ một cây lông tơ.”

Đám người tức khắc xôn xao, chẳng sợ đầu đỉnh tia hồng ngoại, như cũ nói: “Vương tử phi! Ngàn vạn đừng khuất phục! Cứng đối cứng bọn họ cũng thảo không được hảo!”

“Chúng ta không sợ chết!”

“Sĩ khả sát bất khả nhục (Quân tử thà chết không chịu nhục)! Liều mạng với bọn họ!”

“……”

Nghe thấy những lời này, nói không cảm động tuyệt đối là giả. Hạ Mạt xoay người, tỉ mỉ ghi nhớ từng khuôn mặt của bọn họ trong đầu. Một lát sau, cậu bỗng nhiên cười, giọng sang sảng: “Tôi hiểu tâm ý của các bị, tôi cũng hy vọng các vị có thể hiểu rõ tâm ý của tôi. Tôi sẽ đi theo bọn họ…..”

500 người không hẹn mà cùng nhíu mày lại.

Nam Beta đắc ý nâng cằm lên.

“Thế nhưng xin yên tâm, tôi nhất định sẽ bình an trở về.”

Nụ cười nam Beta hơi cứng lại.

Trở về?

Ha hả, Omega nghĩ quá đơn giản! Lần này cậu đi chính là làm con tin, cho dù cuối cùng Hoàng đảng có từ bỏ chống cự hay không thì con tin đều nhất định phải chết. Cũng không biết cậu lấy tự tin từ đâu mà dám nói như vậy?

Hạ Mạt một tay nâng bụng, hơi khom lưng với mọi người, bởi vì thân hình tương đối cồng kềnh mà biên độ động tác của cậu cũng không lớn, nhưng dù vậy cũng làm mọi người thụ sủng nhược kinh, lòng mang áy náy.

Người Lạp Hỗ ông nhìn tôi tôi nhìn ông, trong đáy mắt đều là giãy giụa cùng do dự.

Hạ đại sư chính là cây trụ của Hoàng dảng, là hy vọng của Lạp Hỗ tinh cầu, thân là một phần tử của Hoàng đảng, một người Lạp Hỗ, bọn họ sao có thể trơ mắt nhìn Hạ Mạt bị kẻ địch mang đi như thế? Nhưng mà biểu tình của Hạ đại sư lại kiên quyết thản nhiên như vậy, chẳng lẽ đã sớm có kế hoạch? Nếu quả thực như vậy thì hành động qua loa sẽ chỉ quấy rầy đến kế hoạch!

Nên làm như thế nào?

Ai có thể nói cho bọn họ nên làm như thế nào?

Hạ Mạt ngẩng đầu, lại một lần nữa nhìn bọn họ một cái, ngay sau đó quay đầu nói với nam Beta: “Bổn cung đi cùng các ông.”

Nam Beta cong khóe miệng, nghiêng người nói với Hạ Mạt: “Mời.”

Hạ Mạt ngẩng đầu đi nhanh ra hầm trú ẩn…..

Cùng lúc đó, phòng chỉ huy tác chiến trên không.

Trong gian phòng trong suốt trầm mặc khác thường, ở giữa chính là hình chiếu video trò chuyện, lúc này trong hình chiếu chỉ có ba chữ “không tín hiệu”.

Vị Chinh bóp nát chén sứ, bỗng nhiên đứng lên, thân thể cường tráng như một con mãnh thú, ánh mắt sắc bén có thể phun ra hỏa!

Lannado cùng Edern ngồi trên ghế, ánh mắt nặng nề, nhìn chằm chằm hình chiếu màu xanh lam, trầm mặc.

Randall đứng bên cạnh bàn, bàn tay dán sát mép quần nắm chặt lại, đang cực lực áp chế lửa giận mãnh liệt!

Mấy người còn lại trong phòng không ai là không mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, cẩn thận tiếp tục chuyện trong tay, tránh đâm vào núi lửa.

Đầu video, bởi vì vấn đề góc độ nên không nhìn rõ. Nhưng mà đám người Randall điện hạ bỗng nhiên buông xuống tất cả mọi chuyện trong tay, vô cùng chuyên chú nhìn chằm chằm hình chiếu, trong lòng bọn họ đột nhiên nổi lên một dự cảm xấu: Xảy ra chuyện lớn!

Quả nhiên, tiếp theo liền nghe thấy thanh âm của Vương tử phi Hạ Mạt!

Không!

Không đúng!

Tình huống không đúng!

Vương tử phi không phải đã sớm được đưa đến hầm trú ẩn?! Hầm trú ẩn có thể che chắn tất cả tín hiệu, làm thế nào cậu có thể liên hệ với Randall điện hạ?!

Trừ phi…… Trừ phi hầm trú ẩn đã bị phá!

Nghĩ đến khả năng này, nhân viên công tác nháy mắt sắc mặt trắng bệch!

Vương tử phi bị bắt cóc?!

Trời ạ! Trong bụng Vương tử phi còn mang hai vị tiểu vương tử Alpha trân quý! Ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện! Nếu không Hoàng đảng sẽ xảy ra vấn đề lớn!

Bọn họ cẩn thận quan sát Randall. Alpha thân hình cao lớn khuôn mặt lạnh lùng, cả người tản ra hơi thở khủng bố đừng lại gần! Hắn nhìn chằm chằm hình chiếu đang không ngừng đung đưa, cũng không biết có phải ảo giác hay không mà mơ hồ có thể thấy được tơ máu trong mắt hắn!

Hình ảnh cắt đứt ở đoạn Hạ Mạt đồng ý đi cùng kẻ địch.

Nhân viên công tác lập tức thu hồi tâm tư, giống như hết sức chăm chú làm mọi chuyện trong tay, nhưng tâm lý lại vẫn nghĩ đến chuyện Hạ Mạt bị quân địch bắt đi.

Trầm mặc quỷ dị áp bách thần kinh mỗi người.

Sau một lúc lâu sau, Randall bỗng nhiên ra tiếng, thanh âm còn khá bình tĩnh, nhưng chỉ cần là người hiểu rõ hắn cũng biết hắn đã phẫn nộ đến cực hạn! “Phụ thân, xin cho phép con mang theo tiểu đội đi ngăn chặn!”

Vị Chinh chậm rãi buông tay, nước trà hỗn hợp máu, theo đầu ngón tay chảy xuống tí tách “Mục đích của bọn họ vô cùng rõ ràng, muốn lợi dụng Mạt Mạt thay đổi thế cục suy tàn. Chúng ta không thể tự loạn đầu trận tuyến.”

“Phụ thân!” Randall đi đến trước mặt Vị Chinh, nói rõ từng chữ: “Con không cho phép em ấy chịu một chút thương tổn nào!”

Vị Chinh bỗng nhiên cất cao âm lượng “Sao mà ta không muốn như vậy chứ!”

“Vậy cho phép con mang quân xuất kích!”

“……”

Mắt thấy Randall dùng Vị Chinh đều sắp lâm vào điên cuồng, Lannado đập bàn một cái, trầm giọng nói: “Đều bình tĩnh!”

Khí thế của Vị Chinh cùng Randall đột nhiên lùn một đoạn, ngực vẫn phập phồng kịch liệt như cũ.

Lannado lạnh mặt nhìn hai người trước mặt, bỗng nhiên nói: “Randall!”

“Có!”

“Sứ mệnh của con là gì?!”

Randall cắn chặt răng, mặt không biểu tình trả lời: “Phục kích Laurent!”

“Đã xác định vị trí Laurent sao?!”

“…… Không có!”

“Không xác định vị trí mà con đã muốn mang binh giải cứu Hạ Mạt?! Con định để ai tới thu thập cục diện rối rắm con để lại!”

Randall bị giáo huấn đến không nói một tiếng, nhưng dù vậy, ánh mắt hắn nhìn về phía Lanndo vẫn vô cùng kiên quyết!

Ánh mắt hai cha con giao chiến giữa không trung, tia lửa bắn ra.

Edern thấy thế vội vàng điều giải “Được rồi được rồi. Mạt Mạt xảy ra chuyện chúng ta đều vô cùng lo lắng, trước mắt quan trọng nhất chính là bảo đảm Mạt Mạt được bình an và xác định vị trí của Laurent. Theo ta thấy hai việc này chưa chắc đã xung đột.”

Lannado hít sâu một hơi, một lần nữa ngồi trở lại ghế “Edern, em có ý tưởng gì?”

“Mạt Mạt bị bắt đi không thoát khỏi liên hệ với Laurent. Đối với Laurent mà nói Mạt Mạt tương đương với chìa khóa để gã khống chế trận chiến này. Chính vì thế, gã nhất định sẽ không để cho Mạt Mạt ở cách mình quá xa, một biện pháp an toàn nhất chính là cột Mạt Mạt vào bên người gã.”

Nghĩ đến chuyện Hạ Mạt có khả năng sẽ tiếp xúc gần gũi với Laurent, cơ bắp trên cánh tay của Randall không tự giác mà run rẩy.

Lannado như suy tư gì “Ý của em là Mạt Mạt rất có khả năng sẽ được đưa đến chỗ của Laurent?”

“Không sai.”

“Phân tích vô cùng hợp lý. Cho nên tiếp theo chúng ta chỉ cần xác định được vị trí của Mạt Mạt, xác nhận con có ở cùng với Laurent….”

Lời còn chưa dứt, quang não của Randall đã lại phát sáng một lần nữa, mọi người không hẹn mà nhìn về phía hắn.

Randall ấn nút nhận, trong hình chiếu 3D xuất hiện thân ảnh của Vu Triết.

Omega nhỏ gầy sắc mặt vàng như nến, tóc cũng lộn xộn, đôi mắt lại vô cùng có thần thái “Tìm được Laurent! Ở trên quân hạm trong không gian!”

Randall nghe vậy theo bản năng nhìn về phía Vị Chinh.

Vị Chinh cứng người, nhanh chóng ra lệnh “Randall nghe lệnh!”

“Rõ!”

“Dẫn theo đội hộ vệ hoàng gia số 10 mai phục chủ hạm của quân địch! Chờ mệnh lệnh tiếp theo!”

“Rõ!”

Randall đứng thẳng giơ tay chào, ngay sau đó bước nhanh ra khỏi phòng trong suốt, đồng thời nói với Vu Triết: “Mạt Mạt bị địch mang đi!”

Vu Triết không nói hai lời điều khiển quang não siêu cấp, muốn định vị Hạ Mạt, thế nhưng quân địch hiển nhiên sẽ không để cho bọn họ dễ dàng xác định được vị trí của Hạ Mạt, chỉ chưa tới mười giây Vu Triết đã ngẩng đầu khôi phục: “Không thể định vị!”


Randall nhíu chặt mày.


Không thể định vị chỉ có hai khả năng, một là quang não bị che chắn, hai là quang não bị hư hao!


Nếu nói chỉ là che lại quang não thì còn tốt, ít nhất Hạ Mạt bình yên vô sự! Nhưng nếu quang não bị hư hao thì thân thể Hạ Mạt chắc chắn đã bị thương tổn! Nếu như thực sự là như vậy thì hắn sẽ để cho Laurent sống không bằng chết!


Hết chương 442.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK