Laurent như là bỗng nhiên nghe thấy một điều gì đó buồn cười lắm, ánh mắt trào phúng nhìn người kia, hỏi lại: “Các ông tin tưởng người có liên quan đến án này là tôi?”
Thàn sắc bi ai của Trang Giả bỗng nhiên cứng lại.
Kiểm sát viên nhíu mày một chút, lặp lại: “Xin đi theo chúng tôi hỗ trợ điều tra.”
“Ha hả a……” Laurent khó hiểu mà cười vài tiếng, âm thanh trầm thấp nghẹn ngào làm người sởn tóc gáy. Gã bỗng nhiên sảng khoái giơ hai tay lên.
Kiểm sát viên ngẩn ra.
“Không phải bảo tôi phối hợp điều tra sao?” Laurent hỏi.
Kiểm sát viên không nghĩ tới gã sẽ phối hợp như vậy, hơi chần chờ, lập tức lấy còng tay bên hông đeo lên cho gã, sau đó phủ áo lên trên chỗ bị còng.
Hai binh lính đi ở phía trước, hai binh lính đi ở phía sau, kẹp Laurent vào trong.
Đoàn người nườm nượp đi ra khỏi phủ tổng lý Nội các. Ngay khi Laurent vừa vào phi thuyền, màn ảnh của phóng viên chợt tóm được một bóng người đứng bên trong cánh cửa, tiêu cự kéo gần lại, là tổng lý Locker, phụ thân của Laurent!
Bạo điểm!
Vốn dĩ cho rằng hôm nay đến đây sẽ không có cơ hội phỏng vấn Locker! Không nghĩ tới lão thế mà chủ động hiện thân!
Vài tên phóng viên lập tức khiêng camera chạy vào, động tác này đương nhiên gây lên sự chú ý của kiểm sát viên, Laurent bởi vậy cũng ngưng lại, gã đứng trên cầu thang lên phi thuyền mini, quay đầu lại nhìn Locker.
Trùng hợp lúc này Locker cũng đang nhìn gã.
Ánh mắt hai người gặp nhau giữa không trung.
Trong mắt Laurent tràn đầy trào phúng cùng hài hước.
Locker lại như không nhìn thấy, bình tĩnh dời mắt, khi nhìn về phía phóng viên thì đôi mắt đã trở nên đỏ bừng, đáy mắt bi thương. Các phóng viên nháy mắt đã vây quanh lão, nếu không phải có cảnh vệ ngăn đón thì micro thu âm đã gần như đập lên mặt lão rồi!
“Locker tổng lý, xin hỏi ngài có suy nghĩ gì đối với việc con trai của ngài là Laurent vướng phải án mất tích này?”
“Locker tổng lý, ngài có có điều gì muốn nói với con trai Laurent không?”
“Locker tổng lý, tận mắt nhìn thấy con trai của mình tiến vào viện kiểm sát, nội tâm ngài có dày vò hay không?!”
“Locker tổng lý……”
“Locker tổng lý……”
“……”
Một đống vấn đề sắc bén bắn tới giống như đạn pháo.
Laurent bình tĩnh tự tại đứng trên cầu thang, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn Locker, khóe miệng treo lên nụ cười như có như không, chờ Locker trả lời, giống như vai chính của những vấn đề đấy không có liên quan gì đến gã.
Vệ binh vây quanh người Locker thật vất vả mới ngăn được đám phóng viên kích động.
Locker đứng phía sau vệ binh, cách thật xa, dùng đôi mắt đỏ lên kia chuyên chú nhìn Laurent, trong ánh mắt hỗn độn vô số cảm xúc. Lão cúi đầu, che giấu mà khụt khịt, sau đó hít sâu một hơi, ưỡn ngực, gằn từng chữ một nói: “Tôi vô cùng xin lỗi. Tôi đã không làm tròn trách nhiệm của một người cha. Thực ra tôi mới là đầu sỏ gây lên mọi chuyện.”
Các phóng viên nháy mắt an tĩnh lại.
Laurent một tay tựa phi thuyền, nghiền ngẫm mà nhìn lão.
“Tôi không phải là một người cha tốt, luôn dành thời gian vào công việc, không quan tâm nhiều đến con trai của mình, chính là bởi vì như vậy nên mới khiến cho con trai đi lên con đường sai trái. Chờ đến khi tôi muốn thay đổi mới phát hiện ra tất cả đã quá muộn.” Lời này Locker nói vô cùng thành khẩn, một vài phóng viên trẻ tuổi đều bị lão cảm động đỏ hốc mắt.
Ngay sau đó, lão thở dài, nghiêm mặt nói: “Hy vọng tất cả cha mẹ trên đời này đều có thể lấy tôi làm gương, dùng nhiều thời gian bầu bạn với con cái của họ hơn, trợ giúp bọn nhỏ hình thành nhân sinh quan, giá trị quan,…chính xác. Mặt khác, tôi còn có một câu muốn nói với con trai của mình.”
Lão nhìn về phía Laurent, thần sắc chân thành tha thiết nói: “Con trai, là phụ thân có lỗi với con, cho dù kết quả thẩm phán có như thế nào thì phụ thân đều sẽ không từ bỏ con. Phụ thân vẫn sẽ luôn chờ con, cho dù đầu tóc hoa râm, già cả mắt mờ, cũng sẽ chờ đếm ngày con quay trở lại.”
Lời này thông qua màn ảnh của các phóng viên mà truyền vào tai của nhân dân toàn tinh cầu, mọi người nghe thấy mấy câu nói cảm động lòng người này, lại nhìn biểu tình tang thương đau buồn của Locker, tựa hồ hạ thấp một ít phản cảm đối với lão.
“Nghĩ lại, Locker tổng lý cũng rất không dễ dàng. Thân là tổng lý Lạp Hỗ, trăm công ngàn việc, thời gian làm bạn với con trai cũng bị công việc chiếm mất, cho dù con cái lớn lên lệch lạc cũng không trách được hắn đi?”
“Đúng vậy. Mấy năm trước khi Hoàng đảng còn không phát triển thì toàn bộ quyết sách quan trọng của Lạp Hỗ đều do tổng lý Locker quyết định, suốt ngày lao tâm lao lực, căn bản không có thời gian nhàn rỗi. Laurent trưởng thành như vậy thật không phải hắn có thể quyết định. Huống chi mẹ của Laurent – phu nhân tổng lý Nội các không phải không có công tác sao? Cũng không biết quản?”
“Người cũng đã qua đời rồi, chúng ta đừng lại dây dưa bà.””
“……”
――
Trong phòng họp Hoàng cung.
Hạ Mạt thấy đánh giá trên quang võng đối với Locker ngày càng trở nên tốt đẹp, quả thực tức đến hộc máu “Những người này chẳng lẽ không nhìn ra Locker giả vờ sao? Thực rõ ràng có được không! Xem biểu tình kia của lão, quả thực muốn giả bao nhiêu có bấy nhiêu!”
Randall vuốt nhẹ lưng cậu, nhẹ giọng nói: “Bình tĩnh một chút, đừng dọa đến tiểu bảo bảo.”
Thái độ của dân chúng lập tức mềm xuống dưới, thế nhưng vẫn nói: “Dân chúng thật quá dễ dàng bị lừa dối.”
“Những người này cũng chưa chắc là dân chúng.” Lannado mặt không thay đổi nâng chén trà lên.
Hạ Mạt lập tức phản ứng lại “Phụ hoàng, ý ngài là….”
“Locker muốn mượn dư luận trợ giúp đánh bài tình thân, tranh thủ đồng tình của dân chúng, làm như vậy đương nhiên không sai.”
Hạ Mạt cau mày “Chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt nhìn lão đông sơn tái khởi như vậy?”
Lannado không nói chuyện, thực hiển nhiên, hắn cũng không muốn thấy Locker thoát khỏi khốn cảnh, thế nhưng trước mắt bọn họ gần như đã bó tay không có biện pháp.
Phòng họp trở nên trầm mặc.
Hạ Mạt nhíu mày nhìn chằm chằm Locker làm bộ làm tịch trong hình chiếu, miệng mím chặt thành một đường thẳng.
Bình tĩnh mà nhìn, kỹ thuật diễn của Locker tuyệt đối là cấp bậc ảnh đế, nếu không phải Hạ Mạt đã sớm nhìn thấu bản chất của lão thì chỉ sợ cũng sẽ bị lão lừa gạt. Dân chúng dưới sự biểu diễn của Locker cùng với cổ động của thủy quân dần dần chuyển về phía lão, thậm chí càng nhiều người cho rằng án mất tích không quá quá nhiều liên quan đến lão, tất cả đều do con lão Laurent làm sai.
Laurent đứng trên cầu thang kim loại đi lên phi thuyền, mắt lạnh nhìn Locker ứng đối giữa đám phóng viên, gã bỗng nhiên cảm thấy rất buồn cười.
Giãy giụa, giãy giụa hấp hối.
Hao tổn tâm huyết nói nhiều như vậy có ích lợi gì?
Tất cả những thứ nam nhân khổ tâm kinh doanh sớm hay muộn đều sẽ bị một kích phá hủy, nếu như vậy, những cái gọi là hình tượng cùng danh dự đó còn cần thiết phải giữ gìn sao?
Gã cong khóe miệng, thu hồi tầm mắt.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, quan hệ của gã với Locker đã hoàn toàn biến đổi thành quan hệ thù địch.
Gã biết Locker nhất định sẽ đối phó gã, lại không nghĩ rằng là mượn chuyện này.
Vốn gã còn ôm trong lòng một chút lo lắng, nếu Locker đối với gã không đủ tàn nhẫn thì chỉ sợ gã không có quyết tâm lật đổ lão. Nhưng mà hiện giờ nhìn hành động của Locker, gã xem như hoàn toàn buông tâm.
Còn may Locker đối với gã không có một chút khách khí gì, từ đó, gã cũng không cần phải nhớ một chút ân tình có thể có có thể không kia.
Đôi tay phủ ở dưới áo nhẹ nhàng giật giật….
Một khắc trước các phóng viên còn vây quanh Locker, một bộ bị lão cảm động muốn chết muốn sống. Một khắc sau có một phóng viên nhận được cuộc gọi video từ cấp trên, thối lui ra bên ngoài nghe điện, nghe xong lãnh đạo nói, sắc mặt lập tức thay đổi.
Tiếp đó, liên tiếp có phóng viên nhận được điện thoại, hơn nữa sau khi các phóng viên nghe xong đều không một ai là sắc mặt không cổ quái.
Vài phút ngắn ngủi, phóng viên vây quanh người Locker như là đổi một người khác, thái độ chuyển biến 180 độ, những người này thậm chí chủ động kéo ra một khoảng cách với Locker, biểu tình đề phòng, trong ánh mắt có khinh bỉ, có nghi ngờ, càng có hoảng sợ.
Sức quan sát của Locker trước nay không yếu, chú ý tới chuyển biến trong thái độ của các phóng viên, trực giác nói cho lão là có chuyện lớn xảy ra, hơn nữa nhất định vô cùng bất lợi cho lão. Cho dù trong lòng vạn phần thấp thỏm, lão vẫn như cũ làm ra bộ dáng miễn cưỡng cười vui, ý đồ khơi lên lòng đồng tình của các phóng viên, sau đó đáp lại của các phóng viên lại là lùi lại hai bước.
Locker gục đầu xuống che giấu tinh quang trong mắt, chẳng lẽ trên quang võng lại xuất hiện tin tức gì?
Nếu không những phóng viên này tại sao lại có phản ứng như vậy?
Lão lấy ra khăn tay xoa xoa khóe mắt, rồi sau đó hai mắt phiếm hồng nói với mọi người: “Kẻ hèn chỉ muốn nói những lời như vậy, các vị vẫn là nhanh chóng trở về đi.” Nói xong, lão lại quay về phía kiểm sát viên, khom lưng 90 độ “Xin hãy đối xử tử tế với con trai của kẻ hèn này.”
Nhóm kiểm sát viên nhìn thấy biểu hiện của Locker, nội tâm không tự nhiên đến cực điểm, chỉ là ngại vì lập trường nên không dám biểu hiện ra.
Locker làm bộ cái gì cũng không phát hiện, bước đi tập tễnh rời khỏi hiện trường. Nhưng ngay khi lão sắp đi ra khỏi tầm mắt của mọi người, đội trưởng gắng hết sức bỗng nhiên lớn tiếng nói: “Locker tổng lý, xin dừng bước.”
Locker dừng lại bước chân, khách khí hỏi: “Xin hỏi còn chuyện gì sao?”
Đội trưởng kia xấu hổ tiến lên hai bước “Vừa mới nhận được thông báo mới nhất, nói lệnh bắt lần này tạm thời hủy bỏ…”
Đồng tử Locker co chặt.
“Mặt khác…” Người đó chần chờ một chút, tiếp tục nói: “Xin Locker tổng lý cùng Laurent các hạ yên tâm đợi ở trong phủ nội các, tùy thời nhận truyền gọi của viện kiểm sát.”
Locker nheo mắt.
Hết chương 428.