Hạ Mạt quẫn bách cười cười, “Đây không phải, đây không phải là dùng để ăn cơm sao?”
“Đúng vậy! Cho nên nói! Có một chế tạo sư như cậu thực sự là rất đáng tin cậy!” Lance ra vẻ lão thành vỗ vỗ bờ vai của cậu.
Randall nghe thấy đối thoại của bọn họ, không khỏi hơi cong môi một cái “Tôm thịt đã ướp gia vị, lấy nồi lại đây.”
Randall lần lượt để tôm cá vào trong chảo, hơn nữa giải thích: “Không có dầu, cho nên sẽ hơi cháy, mọi người chớ để ý.”
“Không có.” Hạ Mạt hai mắt sùng bái nhìn chằm chằm Randall, Randall nghiêm túc nấu cơm cũng thật là anh tuấn!
Ánh mắt của Randall xẹt qua người cậu, trong mắt có nét cười thản nhiên, cũng không rõ ràng. Hắn đặt xong tôm cá vào nồi, sau đó đem cái chảo thả trên lửa trại nấu
Cái chảo được làm nóng cực nhanh, phần thịt tiếp xúc với mặt nồi đã chuyển sang màu trắng, cũng xì xì toát ra tiểu bong bóng.
Lance ôm bụng, cho dù trước đó đã ăn rất nhiều hoa quả nhưng những thứ quả này làm sao so sánh được với cơm ah? Dã ngoại nướng tôm cá gì gì đó, chỉ là nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi!
Vu Triết kéo căng khuôn mặt nhỏ nhắn, tận lực làm ra bộ dáng không bị hấp dẫn, hết lần này tới lần khác tròng mắt lại luôn khống chế được mà nhìn về phía trong nồi.
Randall lắc chảo theo biên độ nhỏ, khiến người ta không còn gì để nói chính là bên thịt tôm bên trong nồi vậy mà cũng di chuyển theo giống như được đặt trên mặt băng bóng loáng!
Trương Lợi nhướng mi, “Ơ a, thế mà là chảo chống dính ah! Hạ Mạt, cậu rất có thiên phú trong lĩnh vực chế tạo đồ làm bếp ah!
Hạ Mạt quẫn bách cười cười, ngẩng đầu quan sát nét mặt của Randall, nam nhân thần sắc nhàn nhạt, thế nhưng có thể cảm nhận được tâm tình của nam nhân giờ phút này rất vui sướng!
Đã có thần khí ăn gian chảo không dính, thịt tôm quả thực mỹ vị đến mức không thể mỹ vị hơn.
Đợi đến khi sáu người ăn uống no đủ, lại không nhanh không chậm thu thập xong đồ dùng nhà bếp, thời gian vừa vặn 12:00.
“Leng keng” một tiếng, Vu Triết cúi đầu xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại “Quang não của tôi thu được tin tức rồi!”
“Tranh thủ thời gian mở ra nhìn xem.” Lance tiến tới, đọc lên âm thanh:
Nhiệm vụ hai, gia cố thành lũy.
Yêu cầu: 255 5191
1, Mỗi một tiểu đội phải tiến hành gia cố thành lũy của mình trước 5 giờ chiều (nhắc nhở: phải cân nhắc trên cả hai phương diện phòng ngự và công kích).
2, Tài liệu gia cố không được là tài liệu từ bên trong nhẫn không gian.
Ngoài hai điều kiện trên, cho dù một điều kiện nào không thỏa mãn thì cả đoàn đội đều sẽ bị trừ 10 điểm.”
Sau khi Lance đọc xong, mọi người xuất hiện trầm mặc ngắn ngủi.
Trương Lợi phân tích: “Thành lũy này được làm bằng đá, nếu như muốn gia tăng lực phòng ngự, chỉ có chọn dùng hợp kim; muốn gia tăng lực công kích, cũng chỉ có thể thông qua việc gia tăng vũ khí công kích. Nhưng mà hai trụ cột này đều phải có đầy đủ hợp kim để làm.”
Hạ Mạt do dự nói: “Nguyên tố kim loại trong rừng rậm vốn rất ít, nếu muốn chế tạo cái chảo thì còn được chứ nếu như dùng kim loại để gia cố thành lũy thì quả thực tương đối khó khăn.”
Sáu người lại một lần nữa rơi vào trầm mặc.
Randall nói: “Yêu cầu thứ hai là tài liệu gia cố không được sử dụng tài liệu bên trong nhẫn không gian, nói cách khác…”
“Chúng ta có thể đoạt phi thuyền cùng với cơ giáp hình người của người khác?” Lance nghi vấn.
Randall nghiêm túc gật đầu.
Hạ Mạt đổ mồ hôi, sóng điện não nhảy kênh nhanh như vậy, quả thật là anh em…
Nguồn gốc của nguyên tố kim loại đã tìm được, tiếp đó, sáu người bắt đầu thương lượng nên xuống tay từ ai.
Cùng lúc đó, mấy người Laurent cũng thu được.
Khi mọi người ở đây đều không nghĩ ra được cách nào, Tống Tu nhẹ nói: “Đại nhân, đây chính là cơ hội tuyệt hảo.”
“Nói như thế nào?”
“Căn cư suy đoán của tôi, nơi đóng quân của mỗi một tiểu tổ đều giống như chúng ta, làm bằng đá. Thành lũy bằng đá không thể chịu nổi một kích, phải nghĩ biện pháp gia cố nó. Nhưng mà tài liệu gia cố này, lại tới từ những tiểu tổ khác.”
“Tiểu tổ khác?” Laurent tựa hồ minh bạch, “Ý của cậu là đoạt?”
“Đúng vậy.” Tống Tu gật đầu, cười đến vô cùng âm hiểm, “Đại nhân còn nhớ mục đích quan trọng nhất của chúng ta khi tới nơi này?”
“Tập kích Randall cùng Lance?”
“Ừm.” Tống Tu nói: “Lúc trước không phải chúng ta vẫn luôn lo lắng không có cơ hội tập kích bọn họ sao? Hôm nay, vì gia cố thành lũy, đây chính là một lý do hợp lý nhất!”
“A! Ha ha!” Hai mắt Laurent tỏa sáng, “Cậu nói không sai! Nói không sai!” Gã kích động đi tới lui vài vòng, sau đó đột nhiên bắt lấy bả vai Tống Tu, mừng rỡ như điên, “Cậu đã giúp ta giải quyết một nan đề vô cùng lớn! Trở về ta nhất bẩm tấu với cha ta khen ngợi cậu!”
“Không dám, không dám. Dốc sức vì Nội các là trách nhiệm của tôi.”
Laurent nhanh chóng gọi cho Locke, nói cho hắn biết trước mắt có một cơ hội rất lớn!
Locke nghe xong, cũng vô cùng kích động, “Vậy mà sẽ có chuyện tốt như vậy?! Thật sự là trời cũng giúp ta! Vi phụ sẽ thông báo với Hắc Vương tinh, các con, nội ứng ngoại hợp, nhất định có thể liên thủ diễn xuất một trò hay!”
“Vâng! Thế nhưng chúng ta nên hành động lúc nào?”
“Tạm thời không nên hành động vội, đợi ta thông báo Gert rồi quyết định sau!”
“Vâng! Cha!”
Trải qua một phen thương nghị, tiểu tổ của Randall cuối cùng quyết định: Do Randall, Hạ Mạt cùng Vu Triết tiến đi về phía các tiểu tổ đóng quân gần đây cướp đoạt nguyên liệu. Vu Triết phụ trách tìm kiếm mục tiêu, Randall phụ trách chiến đấu, cũng chế tạo cơ hội cho, mà Hạ Mạt thì phụ trách đem Robot i-on phân hủy.
Căn cứ vào sự tìm kiếm của Vu Triết, tiểu dội ba người rất nhanh khóa chặt được mục tiêu—— một nhánh tiểu đội 10 người
Sức chiến đấu chủ yếu của chi tiểu đội này là hai tên chiến sĩ cơ giáp năm ba, hai tên chiến sĩ cơ giáp năm nhất.
Sách lược của Randall chính là tốc chiến tốc thắng.
Sau khi khóa chặt được mục tiêu, hắn phóng thích cơ giáp Minh Vương Hào, lúc tiến vào cơ giáp cũng đồng thời đem Hạ Mạt vào trong khoang điều khiển.
Hạ Mạt thành thành thật thật ngồi ở vị trí bên cạnh chỗ điều khiển, thần kinh tập trung cao độ, thời khắc chuẩn bị nắm chặt cơ hội phân hủy cơ giáp gần người nhất.
Cơ giáp hình người bỗng nhiên xuất hiện trước nơi đóng quân, tất cả các thành viên của tiểu đội 10 người đều sợ hãi kêu lên một tiếng, cũng không biết là ai bỗng nhiên hô một tiếng “Minh Vương Hào”, tiếp theo tất cả các thành viên trong thành lũy đều thất kinh chạy đến.
Cùng lúc đó, bốn tên chiến sĩ cơ giáp nhanh chóng phóng thích cơ giáp, hơn 10 cỗ cơ giáp khổng lồ xuất hiện mạnh mẽ đem rừng rậm nghiền thành đồng bằng!
Hai bên cách nhau hơn 20m.
Người điều khiển cơ giáp màu đỏ ý đồ nói luy Randall, “Điện hạ! Chúng ta không muốn đối địch với ngài! Mời nhanh chóng rời đi.”
Randall làm bộ dồn lực, “Bổn cung chẳng qua chỉ là muốn mượn cơ giáp của các cậu để gia tăng thành lũy.”
“Ngài! Randall điện hạ, không thể ỷ thế hiếp người! Bốn đấu một, bên tôi chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, mặc dù ngài có cơ giáp cấp 6 Minh Vương Hào thế nhưng cũng là hai tay khó địch nổi bốn tay! Chúng tôi khuyên ngài vẫn là nên buông tha!”
“Không cần lãng phí miệng lưỡi tranh luận. Hôm nay, cơ giáp của các cậu bổn cung nắm chắc rồi!” Randall không hề có điềm báo trước mà phóng về phía bốn người, bởi vì tốc độ của Minh Vương Hào quá nhanh cho nên bốn tên chiến sĩ cơ giáp trong khoảng thời gian ngắn đều không kịp phản ứng.
Minh Vương Hào trực tiếp đánh về phía một cỗ cơ giáp trong đó, cũng lợi dụng ưu thế thân cao cùng với lực đánh vào cường đại cưỡng ép cỗ cơ giáp kia nằm trên mặt đất.
Hạ Mạt vội vàng bắt lấy cơ hội này phát ra xúc giác tinh thần, nhanh chóng bao trùm lấy cơ giáp của đối phương, ba tên chiến sĩ còn lại thấy thế, phấn khởi phản kích. Kết quả là, một màn khiến cho bọn họ hoảng sợ xuất hiện!
Đạn pháo chỉ cần tiến vào phạm vi 10 phân xung quanh Minh Vương Hào đều sẽ biến thành tàn ảnh, chờ phục hồi tinh thần lại, đạn pháo dĩ nhiên đột nhiên biến mất; cùng lúc đó, cơ giáp khổng lồ vốn bị Minh Vương Hào đặt ở dưới thân cũng biến mất khỏi thế gian?!
Thời gian của quá trình này quá ngắn, giống như là ảo thuật vậy!
Đó là phân hủy ion?!
Randall điện hạ làm sao có thể biết phân hủy ion?!
Mặc dù bọn họ cực không muốn tin tưởng, nhưng là bây giờ cũng chỉ có khả năng phân hủy ion mới có thể giải thích lý do vì sao đạn pháo cùng với cơ giáp đột nhiên biến mất một cách hợp lý!
Quá trình chiến đấu tiếp theo không có bất kỳ bất ngờ gì, dưới sự phối hợp của Randall cùng Hạ Mạt, ba cỗ cơ giáp còn lại không cái nào có thể thoát khỏi, đều bị đều ion phân hủy!
Hai người bình tĩnh thu thập ion trong tiếng khóc thút thít của bốn tên chiến sĩ, ngay khi bọn họ sắp xong việc, quang não của Randall bỗng nhiên lóe lên
Hạ Mạt nhìn về phía hắn, “Là Lance?”
Randall gật đầu, ấn nút xác nhận, hình ảnh phát ra, xung quanh đều là khói thuốc súng
Còn không đợi Hạ Mạt phản ứng, chỉ nghe thấy Lance khàn cả giọng hô to: “Mau trở lại! Laurent tập kích!”
Hết chương 210.