Laurent cùng với bảy vị học giả đứng trước màn hình 3D, thần sắc nghiêm túc, không rên một tiếng.
“Lannado, Lannado, nhất định là chuyện tốt mà hắn làm ……….”
Locker giống như một con sư tử đang tức giận, đi tới đi lui trong địa bàn của mình, bỗng nhiên hắn dừng lại bước chân, ngẩng đầu nhìn chằm chằm người trong hình chiếu 3D, cực lực hạ giọng hỏi: “Các con đã liên hệ với Chu Hữu Tài chưa? Biết nguyên nhân hắn thận cận với Hoàng Đảng không?”
Laurent muốn nói lại thôi.
Locker không kiên nhẫn mà liếc gã, “Có chuyện nói thẳng, ấp a ấp úng ra cái gì?!”
“Vâng. Phụ thân, con cho rằng năm người Chu Hữu Tài đến Lục Tinh chủ yếu vẫn là muốn phân một bát canh. Chỉ là …… phụ thân nhất định còn nhớ lúc trước bọn họ đã từng đi tìm phụ thân, thỉnh cầu ngài cho phép bọn họ đi trước Lục Tinh cùng với đoàn khảo sát, thế nhưng ngài lúc ấy lại cự tuyệt phi thường kiên quyết. Con nghĩ vào lúc đó đã cho Hoàng Đảng cơ hội chen vào.”
“Thật là đáng giận!” Locker đập một cái lên trên bàn, cơ bắp trên mặt đều rung động,: “Các người nói chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Vấn đề ném ra, tất cả mọi người không hẹn mà cùng gục đầu xuống, vấn đề này quả thực không có lời giải nha!
“Vậy thật sự không còn cách nào?! Chu Hữu Tài chính là thương nhân cung cấp tài chính cho Nội Các! Nếu ngay cả bọn họ cũng bị Hoàng Đảng đào đi thì chúng ta còn lấy cái gì cùng Hoàng Đảng đối kháng?!”
Laurent hơi hơi nhíu mày, “Phụ thân, trước mắt chúng ta quả thật không có biện pháp tốt hơn. Chúng ta trước kia đã từ chối đám người Chu Hữu Tài, nếu bây giờ lại lật lọng mời bọn họ đến Lục Tinh thì chỉ sợ cũng làm cho bọn họ càng thêm coi thường chúng ta.”
Sắc mặt Locker có chút trắng bệch.
Laurent nói tiếp: “Thế nhưng trước mắt chúng ta cũng chỉ có phương pháp này. Nếu thật sự không được, chỉ sợ chỉ có thể lợi dụng người nhà làm lợi thế áp chế. Thế nhưng lúc đó chỉ sợ quan hệ hợp tác giữa chúng ta với bọn họ cũng cứng lại rồi. Cho nên cho dù như thế nào thì cũng phải liên hệ với bọn họ, cực lực giữ lại.”
“Tạm thời làm theo ý con đi, cái khác ta còn phải nghĩ lại.”
Locker tâm phiền ý loạn mà cắt đứt video.
Laurent ngồi ở trên ghế, bảy tên học giả tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, cuối cùng vẫn là từ Trương Tiền Hoa ra làm đại biểu, ra tiếng dò hỏi: “Các hạ, chúng ta ・・・・・・”
“Trước đi xuống đi. Tôi sẽ tự liên hệ với Chu Hữu Tài.”
“Vâng.” nhóm học giả lấy Trường Tiền Hoa cầm đầu thần sắc ngưng trọng rời khỏi doanh trại.
Nội Các tình cảnh bi thảm, Hoàng Đảng lại hoà hợp êm thấm.
Hạ Mạt cùng Randall ngồi song song, hai bên trái phải phân biệt là Trương Lợi, Trần Tuấn Vũ và Vu Triết, đối diện là Chu Hữu Tài cùng năm tên siêu cấp phú ông.
Trên bàn dài hình chữ nhật đặt năm chén trà, hơi nóng bay quanh về phía Chu Hữu Tài.
Chu Hữu Tài đầy mặt tươi cười, trên cái trán trơn bóng vậy mà phát ra ánh sáng dưới ánh đèn, vừa nói vừa thổi tan nhiệt khí “Randall điện hạ, thật là nghe tên đã lâu!”
“Cũng thế cũng thế.”
“Có thể nhận được lời mời của điện hạ đúng là phúc ba đời của chúng tôi.”
“Các vị nể mặt đến Lục Tinh cũng là vinh hạnh của Hoàng Đảng.”
Randall cùng Chu Hữu Tài đánh thái cực, vòng đi vòng lại mười mấy phút mới tiến vào chính đề.
Thần sắc Chu Hữu Tài nghiêm chỉnh, cẩn thận mà đánh giá bốn phía một vòng, cố ý hạ giọng nói: “Chúng tôi nguyện ý phối hợp Hoàng Đảng hành động, bảo đảm thuộc tinh nhanh chóng được thông qua. Nhưng cũng hy vọng Hoàng Đảng có thể cho tôi một lời hứa.”
“Nguyện nghe kỹ càng.”
“Chuyện này chúng tôi cũng đã nhắc với bệ hạ, nhưng để an toàn chúng tôi vẫn phải lặp lại lần nữa. Một khi chúng tôi trợ giúp các ngài xây dựng Lục Tinh thì Nội Các nhất định sẽ coi chúng tôi là cái đinh trong mắt. Người nhà của chúng tôi còn trong tay Nội Các, cho nên ……………. “
“Biết địa chỉ sao?”
“Đương nhiên biết, chính là ở phía đông của Hoàng Thành. Yêu cầu của chúng tôi nói khó cũng không khó, mà nói đơn giản cũng không phải.”
Randall ý bảo hắn tiếp tục.
“Hy vọng Hoàng Đảng có thể an toàn đưa bọn họ ra ngoài.”
“Lông tóc vô thương?”
“Lông tóc vô thương.”
Randall trầm mặc một lát, “Bổn cung không biết phụ hoàng hứa hẹn như thế nào, nhưng nếu muốn lông tóc vô thương mà đưa bọn họ ra thì có chút khó khăn.”
“Hoàng Đảng nguyện ý đưa ra năm danh ngạch thăm thân quý giá như thế cho chúng tôi cũng đã chứng minh thành ý chiêu mộ của Hoàng Đảng, đúng ra chúng tôi không nên đưa ra càng nhiều yêu cầu, chỉ là thân nhân đều ở trong tay của Nội Các, nếu như chúng tôi muốn thi triển quyền cước thì cũng bị hạn chế khắp nơi.”
Hạ Mạt trộm quan sát biểu tình của Randall, lời Chu Hữu Tài nói không phải không có đạo lý, chỉ là Randall cũng không có quá nhiều phản ứng, có phải vẫn còn nghi ngờ?
Hạ Mạt phỏng đoán hoàn toàn chính xác.
Randall bất động thanh sắc quan sát biểu tình của người đối diện, hắn tin tưởng thương nhân coi trọng lợi ích, lại khó mà tin được những người này sẽ không hề quyến luyến mà từ bỏ Nội Các chuyển hướng Hoàng Đảng, bọn họ rốt cuộc đã hợp tác với Nội Các vài thập niên, những rắc rối về lợi ích quan hệ lằng nhằng không phải nói cắt là cắt. Hiện giờ Hoàng Đảng đang đứng ở kỳ đi lên, hắn quyết không thể bởi vì quyết sách sai lầm mà dẫn vào nhân tố không xác định. Nghĩ đến đây, hắn bắt đầu nói sang chuyện khác, “Các vị mới đến chắc chắn cũng không quá hiểu biết Lục Tinh. Trương Lợi.”
“Có.”
“An bài người cùng năm vị khách quý đi tham quan Lục Tinh.”
“Vâng.”
Chu Hữu Tài cũng là người có mắt nhìn, biết Randall không muốn lại tiếp tục đề tài lúc trước, vì thế cười ha hả tiếp lời, “Vậy thì làm phiền!”
Trương Lợi dẫn năm người đi, trong doanh trại chỉ còn lại bốn người Randall, Hạ Mạt, Vu Triết cùng Trần Tuấn Vũ.
Vu Triết trước giờ vốn cũng không có hứng thú với những chuyện lục đục với nhau, cho nên căn bản không đặt lực chú ý lên chuyện này, dứt khoát gác chân mân mê quang não.
Trần Tuấn Vũ nghĩ nghĩ, vẫn là cảm thấy cần phải thăm dò ý tứ của Randall, tránh việc mình nghĩ sai phương hướng: “Điện hạ, ngài …………”
“Phụ hoàng quả thật có nói đến chuyện giúp đỡ bọn họ giải quyết nỗi lo về sau.” Randall nói: “Thế nhưng, phụ hoàng cũng đặc biệt nhắc nhở, hy vọng ta có thể thận trọng đối đãi vấn đề này, cũng lợi dụng khoảng thời gian này để quan sát năm người bọn họ.”
“Cho nên trong lòng ngài đã có phương án?”
“Xem như đi.”
Trần Tuấn Vũ yên tâm cười cười, “Một khi đã như vậy bọn tôi cũng liền không quấn lấy vấn đề này nữa. Thời gian vẫn còn sớm, còn phải tiếp đãi năm người còn lại trong đoàn thăm thân.”
Randall gật đầu.
Trần Tuấn Vũ đứng dậy, “Tôi đi gọi bọn họ tiến vào.” Trần Tuấn Vũ ra ngoài, chỉ trong vòng nửa phút ngắn ngủi, năm vị học giả được Lannado lựa chọn kỹ càng đã tiến vào.
Randall khách khí nói: “Mời ngồi.”
“Cảm ơn điện hạ.”
Randall đi thẳng vào vấn đề, “Mục đích phụ hoàng mời các vị đến rất đơn giản. Chúng ta cũng không tin tưởng mấy tên học giả của Nội Các có thể hoàn thành công tác khảo sát Lục Tinh, cho nên, yêu cầu các vị tự coi mình là thành viên của đoàn khảo sát, dùng tiêu chuẩn của liên minh để tiến hành phán đoán Lục Tinh, cũng thu thập cũng đủ số liệu để chứng minh Lục Tinh có đủ điều kiện để trở thành thuộc tinh.”
“Chúng thần đã rõ.”
“Thời gian cấp bách, sáu ngày tiếp theo vất vả các vị.”
Nhanh chóng an bài xong nhiệm vụ, Randall liên hệ với Trương Lợi sau khi biết được tọa độ của bọn họ liền cùng với Trần Tuấn Vũ ngồi Vinh Quang 3000X rời đi.
Hạ Mạt bị yêu cầu an tâm chờ ở nơi dừng chân.
Thế nhưng cậu cũng không chịu ngồi yên, lúc đầu là ngồi trong doanh trại nghiên cứu tư liệu có được từ chỗ nhân viên đo lường không gian, nhìn hơn một giờ, đôi mắt trở nên khô khốc, vì thế đóng cửa quang não, đi ra khỏi doang trại chuẩn bị thả lỏng thần kinh.
Tầm mắt không tự giác nhìn về phía nơi dừng chân của Nội Các, cả nhóm vệ binh đều uể oải, không có tinh thần, bọn họ đang trợ giúp năm tên chế tạo sư ở trong đội ngũ hợp thành doanh trại, nhìn qua có vẻ là đã hấp thụ giáo huấn tối hôm qua.
Hạ Mạt nhìn trong chốc lát, không phát hiện nam nhân khiến cậu cực kỳ chán ghét kia, vì thế đi về phía Nội Các.
Binh sĩ Alpha hộ tống cậu thấy thế lập tức theo sau.
Hạ Mạt biết hai người kia là Randall chuyên môn phái tới cho nên cũng không cảm thấy không được tự nhiên, cậu đứng ở giữa ranh giới dừng chân của hai bên, còn không cần nói lời nào, nhóm vệ binh đã phát hiện ra cậu trước.
Trong nhóm vệ binh tựa hồ xôn xao một lúc, sau đó một nam Beta thoạt nhìn còn rất trẻ chạy chậm lại chào Hạ Mạt.
Hạ Mạt vội vàng đáp lễ.
Beta nam cười đặc biệt sáng lạn, lộ ra hai cái răng nanh nhòn nhọn, “Chuẩn vương phi, điện hạ đi ra ngoài!”
Hạ Mạt sửng sốt, thì ra là đang báo cáo hướng đi củaRandall cho cậu? Tại sao lại cảm thấy nam Beta này đặc biệt đơn thuần đáng yêu? Cậu không tiếp lời nam Beta mà lo lắng nhìn về phía doanh trại đang xây dựng, “Nơi dừng chân không thành vấn đề đi?”
“Vâng!” Beta nam dùng tay xoa xoa cái mũi, giới thiệu: “Đêm qua chỉ có năm cái doanh trại cho nên có rất nhiều binh lính bị thương. Hôm nay chế tạo sư của chúng tôi đã hợp thành năm cái doanh trại, các chiến hữu đều ngủ ở bên trong, tuy rằng có chút chật nhưng có thể bảo đảm an toàn.”
“Vậy là tốt rồi.” Hạ Mạt nói: “Nếu các anh có nhu cầu đặc biệt gì thì có thể nói với chúng tôi, chỉ cần chúng tôi có thể làm thì đều sẽ cố hết sức thỏa mãn mọi người.”
“Chuẩn vương phi ・・・・・・” Beta nam hai mắt lóe ngôi sao, “Ngài thật sự quá tốt!”
“Đều là người Lạp Hỗ, đừng nói lời khách khí.” Hạ Mạt xua xua tay với hắn “Mau đi làm việc.”
“Vâng!” Beta nam quay người đi hai bước, lại dừng lại, quay đầu hỏi: “Chuẩn vương phi, có thể hỏi ngài một chuyện không?”
“Cái gì?”
“Tôi………” Beta nam co quắp gãi gãi, hắn đi đến vị trí cách Hạ Mạt hai mét, binh lính phía sau Hạ Mạt tức khắc cảnh giác căng cứng cơ bắp, tựa hồ chỉ cần hắn có một điểm đáng ngờ nào thì sẽ không lưu tình mà ra tay đánh chết.
Beta nam cũng cảm giác được hai tên Alpha đề phòng mình, vội vàng quẫn bách mà lùi lại hai bước, “Tôi chỉ là muốn hỏi một chút, kỳ thật, kỳ thật cũng không phải tôi muốn hỏi.”
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua các chiến hữu đứng cách đó không xa, chần chừ một lúc lâu mới lấy hết can đảm nói: “Chúng tôi, chúng tôi có thể gia nhập Hoàng Đảng sao?”
Hết chương 327