Hai người vây quanh bàn ăn ngồi xuống, trước mắt là một chén cá trộn cơm thơm ngào ngạt, ở giữa là một lồng bánh bao nóng hôi hổi. Hạ Mạt hít sâu một hơi, nhắm mắt lại thở dài: “Thật thơm, tay nghề của ba ba thật là tốt……”
Ngọc Chương chỉ cho là cậu đang đùa với mình, vì thế gõ gõ mép bát của cậu, sủng nịch nói: “Mau ăn đi, chỉ biết khen ta.”
—-
Cơm nước xong, rửa bát, hai người ngồi cạnh nhau trên sô pha xem tin tức, Hạ Mạt đột nhiên hỏi một câu: “Ba ba, ba đã nghĩ biện pháp thu xếp cửa hiệu mặt tiền kia chưa?”
“A?”
“Tuy nói chúng ta hiện tại còn có tiền, nhưng là ngài dù sao vẫn phải tìm một việc để làm, không sợ kiếm không được tiền, chỉ sợ không có cách nào giải buồn. Chờ đến lúc con khai giảng mỗi tuần đều có năm ngày không ở bên cạnh ba, nếu ba không tìm một chút việc ký thác tinh thần, ngày sẽ rất buồn chán a.”
Ngọc Chương trầm mặc trong chốc lát, thản nhiên nói: “Ba cũng nghĩ như vậy.”
“Ba ba, con nghĩ ba nên kinh doanh thật tốt cái cửa hàng mặt tiền kia, chúng ta không phải còn có mấy chục vạn gởi ngân hàng sao? Trước tiên đem cửa hiệu trang hoàng đơn giản một chút, ngài có thể đi chợ bán sỉ mua chút hàng trở về tiêu thụ, nếu ngài muốn làm cái khác cũng được.”
Nói đến này, Ngọc Chương trở nên khó xử, “Làm việc gì thì ta cũng không lo lắng, chỉ là, con chắc chắn mở cửa hàng ở nơi này sẽ không đóng cửa?”
“Ách……” lo lắng của Ngọc Chương không phải không có đạo lý, phòng ở nơi này đã được xây xong nửa năm rồi mà vẫn chưa bán được, chứng minh nơi này thật sự thực hoang vu, thế nhưng, “Đối tượng chủ yếu của ba chính là những đồ dùng hàng ngày, hoặc là những học sinh gia cảnh không được tốt lắm, chỉ cần các học sinh có thể ra cửa trường học, nơi này của ba khẳng định có sinh ý.”
“Kia…… Nhưng là bây giờ ba cũng không biết khi nào học sinh được nghỉ……”
“Điều này còn không đơn giản sao, chúng ta tra xét chẳng phải sẽ biết!” Nói xong, Hạ Mạt gọi ra quang não, đánh vào ô tìm kiếm “Quy định nghỉ học của trường học quân sự cao cấp Exxon”, không đến một giây, không gian ba chiều hiện ra một chuỗi kết quả dài.
Tùy tiện ấn vào một cái, “A, ba ba ngài xem, nơi này viết,‘Chế độ nghỉ của năm nay, tất cả học sinh của khoa quản lý thực hành quân sự đều không thay đổi, thứ hai đến thứ sáu không được ra khỏi trường, thứ bảy chủ nhật có thể ra ngoài’! Cuối tuần có thể ra ngoài, nói cách khác trong mấy vạn người sẽ có khoảng một nửa đến chỗ này của ba mua đồ!”
Ngọc Chương không bị lời này làm cho kinh ngạc, ngược lại lại bị bộ dáng cả kinh của cậu chọc cười, “Nói cái gì đâu? Làm sao có thể có nhiều như vậy……”
“Được rồi, vậy thì trong mười người ít nhất sẽ có một người đến chỗ này của ba đúng không, như vậy không phải là ba kiếm bội?”
“Chỉ biết nghĩ theo hướng tốt.”
Hạ Mạt vui cười dùng đầu cọ hõm vai của Ngọc Chương, “Chẳng lẽ lại không, nhi tử vô cùng ủng hộ ba ba nha.”
Sự tình cứ như vậy được quyết định, ngày hôm sau là ngày khai giảng của Exxon, Hạ Mạt quyết định đi trước báo danh, chọn ký túc xá, sau đó lại giúp lão ba tham mưu chuyện trang trí cửa hàng.
Buổi sáng 7:30, hai người rời giường, nhanh chóng thu thập xong, xuất phát đi đến trường học ở đối diện.
Có lẽ là bởi thời gian vẫn còn sớm, trên bầu trời chỉ ngẫu nhiên có thể thấy một trận phi cơ mini, thế nhưng cho dù như vậy cũng đủ để khiến Ngọc Chương giật mình.
Hết chương 25.