Mục lục
Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu - Hạ Mạt (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian trở lại hai phút trước.

Nơi đóng quân của Randall

Sau khi Randall, Hạ Mạt, Vu Triết rời khỏi, Lance chán đến chết ngồi ở trước thành lũy, phàn nàn với Trương Lợi: “Bọn họ thật sẽ đánh lén?”

Lực chú ý của Trương Lợi không rời khỏi màn hình giám sát một chút nào, hắn cũng không ngẩng đầu lên nói: “Chí ít có một nửa khả năng.”

“Nếu như bọn họ thật sự đến tập kích thì nhất định đã có chuẩn bị, bằng vào ba người chúng ta gánh vác được?”

“Điều mà chúng ta cần làm chỉ là kéo dài thời gian mà thôi, Randall điện hạ cũng không đi xa, nhận được tín hiệu cầu cứu của chúng ta chỉ cần một hai phút là về được. Một hai phút, dù thế nào chúng ta cũng kiên trì được chứ?”

“Vậy được rồi.”

“Lance điện hạ.” Trương Lợi bỗng nhiên thét lên.

“Làm cái gì?”

“Vì để ngừa vạn nhất, tớ đề nghị ngài trước hết phóng xuất ra cơ giáp loại nhẹ.”


“Đã biết đã biết.” Lance không nhịn được khoát khoát tay, “Nếu như bọn họ dám đuổi theo bổn cung đánh, bổn cung liền lấy súng bắn bọn họ!”

“Cơ giáp X chỉ có thể sử dụng trong thời khắc mấu chốt.”

“Xin hỏi lúc nào mới gọi là thời khắc mấu chốt?”

“Cái gọi là thời khắc mấu chốt chính là…”

“Hiểu, đừng nói nhiều.” Lance lão đại khó chịu phóng thích cơ giáp loại nhẹ màu đỏ tím, sau đó điều khiển cơ giáp đem trái cây ở cách đó hai thước hút lấy, ném từng quả vào trong miệng.

Ai biết mới ăn hết ba quả liền nghe thấy Trương Lợi nghiêm nghị nói: “Có vật phi hành không xác định tới gần!”

Trần Khiết lập tức phóng thích cơ giáp loại nhẹ., Trương Lợi nhíu mày, “Sợ là của Laurent…”

Lời còn chưa dứt liền nghe thấy tiếng vang chói tai, ngay sau đó là tiếng xé gió, Trần Khiết phản ứng cực nhanh đẩy Lance ngã trên đất, Lance bị ném đến nỗi suýt chút nữa nhổ hết đống trái cây mới ăn ra, còn chưa đợi y ồn ào liền trông thấy mảng rừng rậm của bọn họ giờ đã biến thành một mảnh trống không! Những cây đại thụ che trời đã bị chặt đứt, chỉ còn lại những cái cọc gỗ không tới 1m!

Lance không chút nào nghi ngờ nếu như không phải Trần Khiết đẩy ngã y thì giờ này y cũng đã đầu thân hai nơi!

“Tên Laurent này điên rồi hay sao?! Vậy mà minh mục trương đảm hạ sát thủ!” Lance nhảy dựng lên, nhìn chằm chằm cơ giáp hình người khổng lồ giữa không trung

Trương Lợi chậm rãi tới gần Lance, thấp giọng nói: “Quả thật là cơ giáp cấp 6 Phá Thiên Hào. Tranh thủ thời gian liên lạc Randall điện hạ!”

Lance đứng ở sau lưng Trần Khiết cùng Trương Lợi, hung hắng ấn nút gọi điện.

Bên trong Phá Thiên Hào, Laurent trông thấy ba người Lance phía dưới, mặc dù có chút đáng tiếc không thể một mẻ hốt gọn sáu người Randall thế nhưng cũng không sao cả, có thể chế trụ Lance cũng là một đòn đả kích rất lớn với Hoàng đảng! Chú ý tới mờ ám của Lance, gã khinh miệt cười cười, căn bản không cho đối thủ thời gian thông báo tin tức, đại đao trong tay lập tức chẻ dọc, trực tiếp cứ thế mà đánh tan ba người dưới mặt đất!

Trần Khiết bị ba chiếc cỗ cơ giáp hình người vây quanh, rơi vào khổ chiến.

Trương Lợi bị hai khung cơ giáp hình người vây quanh, cũng không có biện pháp phân thân.

Lance đã kết nối được quang não, quay đầu trông thấy Phá Thiên Hào tới gần, vội vàng nghiêng người chật vật tránh né công kích, cũng rống to với quang não: “Mau trở lại! Laurent tập kích!”

Nói xong, Lance lập tức ngắt video, dùng hết toàn lực tránh né Phá Thiên Hào.

Cơ giáp hình người mà Lance dùng là cơ giáp cấp 1, chênh lệch với cơ giáp cấp 6 Phá Thiên Hào một trời một vực, chỉ là tránh né công kích đã phải dùng hết toàn lực, càng đừng nói đến phản kích!

Bên của Lance cực kỳ nguy hiểm, Trần Khiết cùng Trương Lợi hận không thể lập tức tiến lên giúp y, nhưng lại hữu tâm vô lực! Cơ giáp hai bên cơ hồ không có khác biệt về đẳng cấp, khác nhau chỉ ở tiêu chuẩn cá nhân của người điều khiển.

Nếu như là đơn đả độc đấu thì Trần Khiết tuyệt đối nắm vững thắng lợi, nhưng mà vấn đề ở chỗ đây là một đấu nhiều, hơn nữa Trần Khiết vẫn là đối tượng bị vây công!

Cơ giáp màu đỏ tím lập tức bị lột bỏ một cánh tay, Trần Khiết gần như tròn mắt, “Trương Lợi! Lance điện hạ không kiên trì nổi!”

Trương Lợi khó khăn lắm ngăn trở công kích của đối thủ, ánh mắt xéo qua chú ý tới tình huống của Lance cắn răng nói: “Lance điện hạ! Cơ giáp X! Phản kích!”

“Mẹ nó sao cậu không nói sớm!” Cơ giáp màu đỏ tím lập tức thu nhỏ lại, chuyển hóa thành cơ giáp loại nhẹ, Lance nhanh chóng lấy súng lục từ trong nhẫn không gian ra.

Laurent thấy thế, chỉ cảm thấy thời khắc này Lance vừa buồn cười vừa thảm thương, gã dùng lưỡi dao chỉ vào Lance vẫn đứng trên mặt đất, thân đao màu đen không chỉ lớn gấp đôi Lance.

“Lance điện hạ, đem cơ giáp giao ra đây chúng tôi còn trở về gia cố thành lũy.”

Móa! Lý do này tìm được cũng quá đường hoàng a?! Mày cho rằng tao không nghĩ ra được mục đích của mày sao?! Hai tay của Lance nắm chắc súng ngắn, ngón trỏ bóp cò, lại không nghĩ còn không đợi y bắn ra đạn, ánh mắt liền thấy một viên pháo hạt màu đỏ đang bay về phía Phá Thiên Hào

Hoàng huynh đến rồi?!

Lance thấy thế, thu súng về, phóng thích cơ giáp, nhanh nhẹn quay người, đẩy chân bỏ chạy!

Laurent làm bộ muốn đuổi theo, bên trong hình chiếu ba chiều đột nhiên hiện lên cảnh cáo

“Chú ý: Phía sau thân máy bị đạn pháo tập kích!”

Gã vội vàng nghiêng người, ý đồ né tránh đạn pháo, lại không nghĩ tới tốc độ của pháo hạt vậy mà nhanh như vậy, mặc dù gã toàn lực tránh né nhưng đạn pháo vẫn vượt qua người như trước, oanh một tiếng, cánh tay của Phá Thiên Hào hoàn toàn bị bắn trúng

“Cảnh cáo, cảnh cáo, thân cơ giáp tổn hại 15%!”

Dòng chữ đỏ tươi xuất hiện bên trong hình chiếu, Laurent hơi híp mắt lại, nhìn cơ giáp màu đỏ tím đã đào tẩu, rồi lại âm u nhìn Minh Vương Hào, biểu hiện trên mặt biến hóa kịch liệt, gã rất nhanh liền cười ra tiếng, “Randall điện hạ, vừa mới cướp bóc trở về sao?”

Randall đứng ở trong phòng điều khiển, con ngươi màu xanh lạnh lúc này thực sự lạnh lùng. Tình huống Trần Khiết cùng Trương Lợi chật vật ứng chiến hiện lên trong phòng điều khiển, lông mày có chút nhíu lên, hắn lạnh giọng hỏi: “Laurent, cậu đang làm cái gì?”

“Làm cái gì? Không phải giống với chuyện mà các cậu làm sao? Gia cố thành lũy mà thôi. Nếu như đúng như theo trí nhớ của tôi thì lực công kích của Minh Vương Hào chỉ 9%. Cùng là cơ giáp cấp 6, lực công kích của Phá Thiên Hào chính là 80%. Nếu như điện hạ có thể tự mình hiểu lấy thì xin mời nhanh chóng giao cơ giáp cho chúng tôi. Nếu như không… Ha ha, vậy thì chúng tôi chỉ có thể cứng rắn đoạt lấy rồi!”

Hạ Mạt ngồi ở vị trí kế bên ghế lái, nghe thấy Laurent nói liền không khỏi chửi bậy: Bà mẹ nó, Laurent da mặt của mày liệu có thể càng dày hơn được không? Người sáng suốt cũng nhìn ra được mày đây là đuổi tận giết tuyệt có được không?! Nói là tranh đoạt cơ giáp thì quỷ mới tin! Lại nói! Minh Vương Hào của lão tử còn lâu mới kém Phá Thiên Hào của mày!

Sắc mặt Randall lạnh lùng “Bổn cung muốn nhìn xem cậu rốt cục có thực lực đó hay không!” Lời còn chưa dứt, Minh Vương hào đã rút đao ra, hùng hổ phóng tới Phá Thiên Hào

Laurent không phải là người ngu, cánh tay trái của Phá Thiên Hào bị hao tổn, tác chiến gần người rõ ràng bất lợi cho gã, khi Minh Vương Hào có ý đồ tiếp cận thì gã đã lập tức lui về phía sau, sau đó dùng GBU- 28 công kích Randall.

GBU- 28 uy lực vô cùng, lực sát thương gấp nhiều lần pháo hạt. Dưới tình huống bình thường, cơ giáp hình người trung cấp sau khi bị GBU- 28 công kích sẽ bị tổn hại ít nhất 90% trở lên, mà cơ giáp hình người cao cấp thì trên lý thuyết sẽ bị tổn hại 45%, đối với các cơ giáp khác thì cũng không phải là vấn đề lớn gì nhưng đối với cơ giáp hình người mà nói, mức độ tổn thương này không thể nói là không lớn!

Ngay khi đạn pháo xuất hiện, hệ thống phân tích bên trong Minh Vương Hào cũng đã phân tích ra loại cùng tính năng của loại đạn đó.

Trông thấy trá trị được phân tích ra bên trong hình chiếu, Hạ Mạt kinh hãi: Đại đạo theo hình thức truy tung?! Còn không đợi cậu làm ra phản ứng, Randall đã bắn pháo hạt về phía đạn pháo —— hành vi hoàn toàn mang hình thức phản xạ lại tác dụng kinh người!

Hai quả đạn pháo va chạm với tốc độ cao, cuối cùng chỉ nghe thấy một tiếng vang “Ầm ầm” thật lớn, đám mây hình nấm phóng lên trời!

Cùng lúc đó, trong màn hình quan sát ở trụ sở huấn luyện.

Nhân viên giám sát nhìn thấy cảnh báo sóng năng lượng khác thường bên trong hình chiếu liền lập tức điều tra hình ảnh theo dõi. Trong tấm hình, hai khung cơ giáp cấp 6 cao lớn khác thường đang giao đấu, cách đó không xa còn có vài khung cơ giáp hình người sơ cấp đang triền đấu.

“Đây là Minh Vương Hào của Randall điện hạ cùng với Phá Thiên Hào của ngài Laurent.”

“Bọn họ liều,mạng như vậy thực sự không có vấn đề…”

“Yên tâm đi, chẳng qua là vì cướp đoạt tài nguyên kim loại gia cố thành lũy mà thôi, huống hồ mục đích của nhiệm vụ không phải là để cho các học viên tỉ thí lẫn nhau sao?”

“Nói cũng đúng.”

Hai tên giám sát viên an ủi lẫn nhau một hồi, lại bắt đầu vô cùng hứng thú mà truy tìm tư liệu về tính năng của Minh Vương Hào cùng Phá Thiên hào. Vừa thấy một nửa, âm thanh cảnh báo lại vang lên một lần nữa, bọn họ vội vàng đóng lại cửa sổ tư liệu, điều tra giám sát, bên trong hình chiếu sáng choang, ngay sau đó “Tích” một tiếng, hình ảnh bỗng nhiên biến mất, hình chiếu biểu hiện một hàng chữ “Không có tín hiệu”.

“Mấy người kia hình như là Hắc Vương Tinh…” Nói còn chưa dứt lời, ngoài cửa bỗng nhiên phát ra tiếng đập.

Trong nội tâm lập tức dâng lên một cỗ dự cảm bất tường, bọn họ đề phòng đứng dậy, chậm rãi tới gần cửa kim loại. Còn không đợi bọn họ chuẩn bị sẵn sàng liền nghe thấy oành một tiếng, cửa kim loại bị tạc bay, trực tiếp đem hai người đụng vào trên tường.

Một giám sát viên trong đó bị mất mạng ngay tại chỗ

Một tên giám sát viên khác bị vỡ xương ngực nằm hấp hối, hắn vô lực cúi đầu, trong cổ họng toát ra mấy tiếng kêu cứu không thể nghe rõ

Khói thuốc súng chưa tản đi, nam nhân mặc trang phục màu đen cầm theo pháo laser, đi vào, nam nhân cạo đầu trọc, trên mặt là một hình xăm đáng sợ.


Hắn khinh thường dò xét hai tên giám sát viên đã mất đi năng lực chiến đấu, ánh mắt lợi hại chuyển đến bên trong hình chiếu, cuối cùng ngừng lại trên cơ giáp hình người cao cấp màu đen, “Boss, mục tiêu đã khóa chặt.”


“Bắt đầu bước thứ hai đi.”


“Vâng!”


Hết chương 211.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK