Hạ Mạt chậm rãi mở to mắt, ánh sáng trong phòng tương đối tối tăm, cậu thói quen mà sờ sang bên cạnh, trống không.
Randall đã đi tập thể dục buổi sáng?
Hạ Mạt nhấc nửa người trên dậy, chuẩn bị mặc quần áo.
Từ khi bắt đầu nghỉ tới bây giờ, Randall vẫn luôn nỗ lực nâng cao năng lực của bản thân, Hạ Mạt cảm thấy nguyên nhân hắn nỗ lực như vậy nhất định có liên quan chặt chẽ đến hành động sắp tới của Nội các cùng với đợt tập trận sắp diễn ra.
Theo báo cáo của gián điệp, Nội Các đang mượn cớ mở rộng quân lực chuẩn bị cho chiến tranh mà mua một đám cơ giáp cấp S từ Fillet tinh cầu.
Còn nhớ rõ đời trước, Nội Các cũng không có cơ hội liên kết với Fillet tinh cầu, mà đời này lại phát triển trở thành như vậy. Nguyên nhân chủ yếu trong này nhất định có quan hệ với mình đi, hiệu ứng bươm bướm bởi vì cậu trọng sinh mà xuất hiện cũng không biết rốt cục là tốt hay xấu.
Còn chuyện diễn tập quân sự này cách hai năm lại cử hành một lần, đối thủ là Triều Qua tinh cầu. Tuy nói Triều Qua chỉ xếp hạng thứ 70 trong bảng xếp hạng thực lực, thế nhưng trong mấy chục lần diễn tập quân sự kia Lạp Hỗ vẫn chưa lần nào giành thắng lợi, điều này cũng không phải là do tố chất của binh sĩ Lạp Hỗ trở nên yếu ớt mà do cấp bậc cơ giáp mà hai bên sử dụng cách nhau quá xa. Cơ giáp của Triều Qua đa số là do nhập khẩu từ các tinh cầu cấp cao khác, mà Lạp Hỗ trước nay rất ít nhập khẩu cơ giáp từ tinh cầu bên ngoài, do đó có sự khác biệt rất lớn giữa hai bên.
Nhưng bây giờ Lạp Hỗ tinh cầu đã có cơ giáp X, có lẽ có thể tranh đua cao thấp với Triều Qua.
Loại cơ hội rửa mối nhục ngàn năm có một này chỉ cần là người bình thường đều sẽ không bỏ qua.
Chỉ là cậu……
Hạ Mạt cúi đầu nhìn bụng mình, không khỏi cảm thấy có chút đáng tiếc, dựa theo tình huống hiện tại của cậu thì chỉ sợ sẽ không có người đồng ý cậu tham gia diễn tập quân sự.
Cậu mang tâm tình phức tạp mà thay thường phục, đi đến trước cửa sổ kéo rèm, không khí mang theo hơi lạnh đập vào mặt, tươi mát tỉnh não.
Cánh cửa kim loại phía sau phát ra tiếng vang rất nhỏ, Hạ Mạt quay đầu lại đã thấy Randall tập thể dục xong quay về. Nam nhân mặc quần đùi, áo dính đầy mồ hôi dính sát vào trên người, phác họa ra thân hình cường tráng rắn chắc.
“Tỉnh dậy sớm như vậy?” Randall đứng ở cửa phòng tắm, lấy khăn lông đắp lên vai.
“Anh đều đã tập thể dục buổi sáng xong, còn nói là sớm sao?”
“Ta không giống em.” Randall nhẹ giọng nói: “Về sau rời giường muộn một chút, Lance nói ngủ nhiều tốt cho bảo bảo.”
“Anh đây là cầm lông gà coi thành lệnh tiễn sao?” Hạ Mạt cười đi về phía hắn, Randall vội vàng lui ra phía sau hai bước, “Trên người của ta đều là mồ hôi, ta vào tắm rửa luôn đây.”
Hạ Mạt gật gật đầu, lưng dựa vào cửa phòng tắm.
Trong phòng vang lên tiếng nước, Hạ Mạt nhìn vào bên trong, giữa sương khói lượn lờ có thể thấy được thân thể cao lớn rắn chắc của nam nhân, chưa đến năm phút, Randall đã ăn mặc chỉnh tề đứng trước mặt cậu.
“Ăn cơm sáng?”
“Được.”
Hai người đan mười ngón tay vào nhau đi xuống lầu một, Randall thay Hạ Mạt kéo ra ghế dựa, đợi đến khi cậu ngồi xuống mới ngồi bên cạnh Hạ Mạt.
Người hầu bưng bữa sáng lên.
Randall tự mình gắp thức ăn cho Hạ Mạt.
Cho dù Hạ Mạt đã sớm quen việc được Randall yêu thương chăm sóc mỗi ngày, nhưng mỗi khi nhìn bên mặt nghiêm túc của nam nhân vẫn luôn cảm thấy ấm áp hạnh phúc.
Randall đặt cốc sữa đậu nành có độ ấm thích hợp vào trong tay cậu, nói với cậu bằng giọng điệu thương lượng: “Một tháng sau là diễn tập quân sự với Triều Qua tinh cầu, ta muốn…”
“Anh muốn tham gia?”
“Đúng.” Randall nhẹ nhàng đặt tay lên đầu gối Hạ Mạt, “Ta muốn tham gia, chỉ là lại không yên lòng em, cho nên……”
Randall có suy nghĩ như vậy đã sớm ở trong dự đoán của cậu, Hạ Mạt cười cười, “Có cái gì không yên lòng? ban ngày em đi đến xưởng chế tạo cơ giáp hoàng gia, buổi tối liền trở lại nhà của chúng ta, trên đường đi tới đi lui còn có đội hộ vệ hoàng gia bảo hộ, có thể có vấn đề gì?”
“Chính là……”
Hạ Mạt đánh gãy hắn, “Nam tử hán đại trượng phu, nói một không hai.”
Randall cảm động mà ôm bả vai Hạ Mạt, hôn môi trán cậu, “Cảm ơn em, Mạt Mạt……”
—-
Sau khi Randall xác định sẽ tham gia tập trận quân sự, tất cả các thành viên của Thất quân đoàn ngoại trừ Hạ Mạt đều tích cực hưởng ứng kêu gọi, báo danh tham gia.
Thế nhưng, Thất quân đoàn mặc dù lấy được thành tích phi phàm ở trong giải đấu giữa các trường cao đẳng liên minh thì chỉ riêng kinh nghiệm vẫn còn kém rất nhiều lão binh trong quân đội, cho nên mặc dù năng lực cá nhân của bọn họ vô cùng xuất sắc, thậm chí là quân hàm rất cao thì ở trong quân đội cũng chỉ là một người lính bình thường.
Sau ngày báo danh, đám người Randall liền gia nhập trại huấn luyện nghiêm ngặt.
Tập huấn được quản lý theo cách thức phong bế tập trung, ở trong căn cứ ngay cả quang não cũng không thể sử dụng bình thường. Thời gian trò chuyện của Randall cùng Hạ Mạt cố định vào buổi tối từ 10h đến 11h.
Hôm nay là ngày đầu tiên Randall tham gia tập huấn.
Suốt một ngày, huấn luyện viên đều suy nghĩ đủ loại phương pháp ép khô tinh lực của tất cả các binh sĩ tham gia, sau khi các bài tập chạy cự li dài có mang theo vật thể nặng, leo núi vượt chướng ngại vật kết thúc thì đã là 9h40 tối.
Lance cùng Vu Triết đã sớm bị mệt đến không chịu được, cũng may bọn họ vốn thuộc đội hậu cần nên yêu cầu về thể năng cũng không cao như chiến sĩ cơ giáp.
Huấn luyện viên huýt sáo, sau một tiếng “Giải tán” hơn phân nửa binh sĩ đều nằm vật xuống tại chỗ.
Randall đỡ Lance đi về phía doanh trại, Vu Triết trực tiếp bị Trương Lợi dùng xe lăn đẩy đi.
Trần Tuấn Vũ cùng Trần Khiết tuy còn trụ được nhưng hiển nhiên cũng mệt vô cùng, dọc theo đường đi đều banh mặt, không nói một lời.
Randall cùng Trương Lợi đưa đám Lance về doanh trại của Omega rồi mới trở về.
Trong quân đội trừ bỏ đối đãi đặc thù với Omega cùng Beta nữ thì đãi ngộ của nam Beta cơ bản giống với Alpha.
Đồ ăn trong quân đội không được coi là ngon, hơn nữa mọi người cũng bị mệt đến không thở được nên căn bản cũng không có tinh thần ăn uống gì, đa số đều là tùy tiện ăn hai miếng liền đến nhà tắm công cộng.
Trong nhà tắm, các nam nhân đầy mùi mồ hôi đều tùy tiện mà cởi quần áo, đứng dưới vòi sen kỳ cọ thân thể.
Trương Lợi đứng ở bên ngoài nhà tắm, hắn do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn là căng da đầu đi vào.
Nhà tắm hơi nước tràn ngập, nơi nơi đều là thân thể trần truồng.
Randall đã tắm xong, đang dùng khăn lông lau khô thân thể.
Trần Tuấn Vũ đang gội đầu, bọt nước đánh vào trên vai, lăn dài xuống, hắn dùng tay lau mặt, ánh mắt liếc thấy người mới tiến vào, vì thế huýt sáo một cái với Trần Khiết bên cạnh.
Trần Khiết ngẩng đầu, nhìn theo tầm mắt của Trần Tuấn Vũ, liền thấy Trương Lợi đang đứng ở dưới vòi sen chuẩn bị cởi quần áo.
Trần Tuấn Vũ cười cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn, bàn tay đánh vào trên thịt phát ra tiếng vang “Bạch bạch bạch”, “Kỳ thật Trương Lợi trông cũng được, tay dài chân dài, nếu như không phải mọi người đều mệt thành cẩu rồi thì nhất định sẽ có người động tâm tư khác với hắn.”
Trần Khiết một cái tát chụp bay cánh tay của Trần Tuấn Vũ, mặt không biểu tình mà liếc hắn một cái, lấy ra một cái khăn tắm từ trong không gian vây bên hông, đi về phía Trương Lợi.
Trần Tuấn Vũ đóng vòi sen, tùy tiện xoa xoa thân thể liền thay quần áo huấn luyện rời đi.
Trương Lợi bỏ đi áo trên, đang chuẩn bị cởi quần thì cánh tay đặt ở lưng quần bỗng bị người khác túm chặt, hắn phản xạ có điều kiện mà công kích đối phương, Trần Khiết không hề phòng bị, khóe miệng bị đánh ra máu.
Randall thấy hành động của hai người họ, không nói câu gì, nhanh chóng tắm xong đi ra ngoài.
Trương Lợi sau khi biết ngộ thương đến Trần Khiết liền lập tức xấu hổ nói xin lỗi.
Trần Khiết dùng tay sờ sờ mặt mình, nóng rát, hắn nhìn thoáng qua Trương Lợi đang kinh hoảng, thấp giọng nói, “Muốn tắm rửa cũng nhớ che lấp một chút.”
“Cái gì?” Trương Lợi ngây ra một lúc sau đó nhanh chóng hiểu ra ý của hắn, chỉ là cái này là có ý gì?
Từ sau khi hắn thổ lộ đến bây giờ, thái độ của Trần Khiết vẫn luôn mơ hồ không rõ, nếu như vậy, hắn tắm rửa ở nhà tắm công cộng thì liên quan gì đến hắn?
Tâm trầm xuống, Trương Lợi trả lời: “Nơi này không phải nhà tắm công cộng sao? Có cái gì mà che lấp?”
Trần Khiết cũng không biết sao lại thế này, ngữ khí bỗng nhiên trở nên rất không tốt, hắn cúi đầu nhìn chằm chằm Trương Lợi chất vấn: “Cậu nhất quyết muốn đối đầu với tôi đúng không?”
“Tôi thế nào lại đối đầu với cậu? Tôi là Beta, là nam nhân, không tắm ở nhà tắm công cộng này thì tắm ở đâu?”
“Cậu thật sự không chịu hiểu ý của tôi?”
“……” Trương Lợi quay mặt đi, “Tôi cho rằng, ở trong mắt của cậu tôi chỉ là anh em.”
Trần Khiết không rên một tiếng mà nhìn chằm chằm hắn, cánh tay rũ ở hai bên hiện lên gân xanh.
Trương Lợi nghiêng thân đi, tránh đi tầm mắt của hắn “Tôi muốn tắm rửa, xin tránh xa một chút.”
Trần Khiết không có một chút động tác nào.
Trương Lợi nhấp miệng, dứt khoát thay đổi vị trí, hắn cong eo cởi quần huấn luyện, vừa lộ ra nửa cái mông, cả người hắn đã bị một lực lượng đẩy sát vào tường, ngay sau đó đó là một nụ hôn cưỡng đoạt điên cuồng.
Lúc này thời gian đã không còn sớm, rất nhiều người đều đã vội vàng rời đi, trong nhà tắm trống trải tràn ngập hơi nước, chỉ ngẫu nhiên mới có thể thấy một hai thân ảnh trần trụi.
Trương Lợi muốn cự tuyệt nhưng cho dù hắn dùng nhiều sức đến thế nào cũng không thể đẩy ra Trần Khiết đang điên cuồng.
Nước bọt trao đổi, hắn có thể rõ ràng cảm giác được mùi máu tươi tanh nồng trong khoang miệng, chỉ là hắn không biết được đây là máu của hắn hay Trần Khiết.
Nụ hôn của Trần Khiết hung ác, cuồng dã như thế, khác hẳn với hình tượng lạnh nhạt ít lời hàng ngày của hắn.
Đại não bắt đầu thiếu Oxy, ý thức càng thêm hỗn loạn.
Trong hỗn loạn, Trương Loại cảm giác được mình bị người khác lật lại, hai tay hắn chống lên vách tường, Trần Khiết đứng sau hắn. Hắn biết động tác này có ý nghĩa gì, trong nháy mắt, các loại cảm xúc mừng như điên, sợ hãi, bàng hoàng liên tục kéo đến.
Hắn không biết Trần Khiết vì sao lại có phản ứng như vậy.
Là bởi vì kỳ sinh lý tới rồi? Vẫn là bởi vì thật sự có một chút cảm giác đối với hắn?
Ngay khi Trần Khiết sắp không quan tâm đến tất cả mọi thứ mà chuẩn bị đi vào, từ đằng xa bỗng vang lên thanh âm lạnh lẽo của Randall: “Các cậu muốn bị đá ra khỏi quân đội sao?”
Trương Lợi cùng Trần Khiết đều chấn động.
Lực đạo trên tay Trần Khiết nhẹ bớt, Trương Lợi lập tức lấy áo choàng tắm từ trong nhẫn không gian ra choàng lên người, chật vật bất kham mà thoát khỏi hiện trường.
Randall đi từng bước một đến chỗ Trần Khiết.
Trần Khiết rũ đầu, khăn tắm vây quanh hông bởi vì động tác lúc nãy mà rơi xuống đất, hắn khom người nhặt khăn tắm ướt đẫm lên, tùy tay ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó lấy quần áo huấn luyện mặc vào.
Randall thấy hắn chuẩn bị rời khỏi, bỗng nhiên hô một tiếng: “Trần Khiết.”
Trần Khiết dừng lại bước chân.
Randall nhìn bóng dáng hắn, “Nếu thật sự để ý đến hắn thì xin đừng tổn thương hắn.”
Hết chương 294.